Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 962 - Chương 965: Không Ai Hỏi Ý Kiến Của Hắn Sao?

Chương 965: Không Ai Hỏi Ý Kiến Của Hắn Sao? Chương 965: Không Ai Hỏi Ý Kiến Của Hắn Sao?Chương 965: Không Ai Hỏi Ý Kiến Của Hắn Sao?

Ngô thị vội chạy đến phòng bếp bận rộn.

Thập Thất nói Thái hậu rất thích ăn thức ăn của bà làm.

Nhưng mà Ngô thị đi được vài bước lại cảm thấy lời của Ôn Noãn nói không đúng!

Cái gì mà nói sẽ đem bà ấy dưỡng cho nhìn còn trẻ hơn Thái hậu? Bà vốn dĩ đã trẻ hơn Thái hậu năm tuổi đấy!

Cho nên, nhìn bà thật sự đứng tuổi hơn nhiều so với Thái hậu sao?

Nhận thức này khiến cho bà... hoang mang trong gió!

Khi đến giờ cơm trưa, Bát công chúa đem chuyện tối qua ở Khôn Ninh cung kể ra, khiến cho mọi người đều cười.

Ôn Hậu cười lạnh nói: "Báo ứng!"

Bát công chúa gật đầu: "Đúng vậy! Bà ta cũng đã bị báo ứng."

Bát công chúa vừa nhìn Ôn Hậu thì tâm tư đã dao động, nàng liếc nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập Thất thúc, ai sẽ hộ tống cho cháu cùng Thái hậu đến huyện Ninh Viễn vậy?"

Nạp Lan Cẩn Niên ngẩng đầu nhìn nàng một cái thản nhiên nói: "Bổn vương đã an bài ám vệ rồi".

Bát công chúa: "Ám vệ cũng đâu có tiện lợi như vậy, Thập Thất hoàng thúc, không bằng cho Ôn nhị công tử hộ tống chúng ta trở về được chứ?"

Ôn Hậu nghe xong thì cơm trong miệng suýt nữa đã phun ra, hắn che miệng, mặt đỏ lên, rất vất vả mới nuốt đồ ăn xuống. Hắn nói: "Bát công chúa, ta mỗi ngày còn phải đi Hàn Lâm viện điểm danh!"

Nàng nghĩ hắn là người cả ngày không có việc gì làm sao?

Còn muốn hắn đưa nàng ra ngoài chơi mỗi ngày!

Hắn tốt xấu gì cũng là tu soạn của Hàn Lâm viện được chứ?

Tuy là cấp bậc thấp nhất, mỗi ngày đều bị Lâm Kính Hiên bắt phải đi chỉnh sửa lại sử sách của tiền triều cùng với tấu chương, khiến hắn phiên muốn chết!

Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt nhìn Bát công chúa một cái.

Động tác ăn cơm của Thái hậu cũng dừng một chút, bà liếc nhìn Bát công chúa: Chẳng lẽ tiểu Bát có ý với Ôn nhị công tử, nàng còn phải đi hòa thân.

Nhưng mà, hòa thân có cái gì tốt.

Công chúa hòa thân rất thảm!

Nha đầu tiểu Bát kia tính tình tốt như vậy, hòa thân cũng rất đáng thương!

Thái hậu nhân tiện nói: "Thập Thất, con nói với Hoàng thượng một tiếng, để cho Ôn nhị công tử hộ tống chúng ta đến huyện Ninh Viễn đi!"

Việc tu soạn ở Hàn Lâm viện cũng không cần quá gấp.

Ôn Hậu tuổi còn trẻ như vậy, sau này còn nhiều thời gian để đấu tranh cho tương lai, trước mắt vẫn nên giải quyết chuyện nhân sinh đại sự đi!

Bất công chúa cũng không chờ được nữa, lễ vạn thọ của Hoàng thượng cũng gần đến rồi.

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Thái hậu, gật đầu: "Con sẽ nói với Hoàng huynh."

Ôn Hậu: "..." Sao không có người nào hỏi hắn có đồng ý hay không vậy?

Ôn Noãn nhân lúc mọi người nói chuyện đã lặng lẽ hướng đũa đến món tôm cay.

Cuối cùng cũng gắp được!

Trong lòng còn đang mừng thầm.

Vừa lúc định bỏ tôm còn vỏ nhét vào miệng.

Thì đôi đũa trong tay của Nạp Lan Cẩn Niên đã vươn qua, trực tiếp đoạt lấy tôm cay trên đũa của nàng: 'Ăn tôm luộc đi!"

Dứt lời hắn còn gắp một con tôm luộc gỡ vỏ ra cho nàng, chấm vào nước tương, bỏ vào trong chén của nàng.

Ôn Noãn: "..."

Thái hậu cùng Bát công chúa ở Thế xương hầu phủ một ngày, sau đó liền xuất phát đi tới đến huyện Ninh Viễn nghỉ mát.

Ôn Hậu hộ tống hai người, còn có Ngô thị đi cùng.

Thái hậu muốn về quê mình chơi, sao không thể có chủ nhân trong nhà đi cùng làm bạn được, vì thế Ngô thị chủ động đi cùng bọn họ, vừa lúc sinh nhật của ông Ngô cũng gần đến, nên bà cũng trở về một khoảng thời gian, chờ đại thọ xong thì sẽ trở về đây.

Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên sáng sớm đã đưa bọn họ ra khỏi cửa thành.

Sau khi tiễn người, Ôn Noãn còn đi đến ngoại ô xem tiến độ xây dựng cửa hàng.

Nạp Lan Cẩn Niên thì đi quân doanh.

Mấy ngày tiếp theo Hoàng thượng vẫn sốt cao không hạ, ban ngày đều có Đại hoàng tử cùng Đại Hoàng tôn đến hầu bệnh, có đôi khi thì Nhị Hoàng tử và Tam Hoàng tử đến, buổi tối đều là Hoàng hậu nương nương cùng Quý phi nương nương, Thục phi và các phi tân hầu bệnh.

Đám người Quý phi nương nương cùng Thục phi là được Hoàng hậu gọi đến cùng.

Trong lòng Lý quý phi nghĩ Hoàng hậu có mưu tính gì mới hào phóng như vậy!

Dù nghĩ thế nào cũng cảm thấy có điều quái lại, chỉ là bà ta không biết quái lạ chỗ nào!
Bình Luận (0)
Comment