Chương 99: Ai Nói Con Nhà Giàu Đều An Chơi Trác Táng?
Chương 99: Ai Nói Con Nhà Giàu Đều An Chơi Trác Táng?Chương 99: Ai Nói Con Nhà Giàu Đều An Chơi Trác Táng?
Ôn Noãn vừa nấu cơm xong, người trong nhà lần lượt trở về.
Phong Niệm Trần hành lễ với người lớn tuổi, giới thiệu bản thân với những người trẻ hơn, Phong Niệm Trần nói nhiều, hoạt bát hơn Nạp Lan Cẩn Niên, Vương thị bị hắn chọc cười đến vui vẻ.
Mọi người đều có ấn tượng rất tốt vê Phong Niệm Trần, bảo hắn có rảnh thì đến nhà chơi.
Phong Niệm Trần nhìn miếng giò heo tinh xảo, cá hầm ớt, gà bào ngư, rau he xào trứng, ốc nước ngọt nấu măng, rau chân vịt, dưa chuột trộn, bí đỏ xào tản ra mùi vị mê người, hắn dùng sức nuốt một chút nước miếng, nghiêm túc nói: "Cháu nhất định sẽ thường xuyên tới đây làm khách!"
Mọi người lại bị hắn chọc cười.
Vương thị nghĩ thầm, ai nói con nhà giàu đều ăn chơi trác táng? Hai người này không phải khá tốt sao?
Sau khi ăn xong không được bao lâu, Ôn Noãn và hai người cùng nhau lên núi châm cứu cho Nạp Lan Cẩn Niên.
Viên quản gia thấy cuối cùng Nạp Lan Cẩn Niên cũng trở về, lập tức đi lên bẩm báo: "Chủ tử, Âu Dương công tử tới, đang ở phòng khách."
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua Phong Niệm Trần: "Không phải huynh có việc tìm huynh ấy sao?"
Phong Niệm Trần không hiểu gì cả: "Tôi có việc gì tìm huynh ấy chứ?"
Hắn còn muốn học thuật châm cứu nữa đấy!
"Mua đất."
Lúc này Phong Niệm Trần mới nhớ tới hắn thật sự cần tìm Âu Dương Hoài An mua đất: "Dung vậy, tôi phải mua đất! Vậy tôi đi mua đất trước đây."
Việc này càng nhanh càng tốt, tiểu sư phụ còn đang ở trong lều trúc lọt gió kia kìal
Phong Niệm Trần nhanh chóng đi về hướng phòng khách.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Ôn Noãn: "Chúng ta đến thư phòng."
Ôn Noãn gật đầu, sau đó đi theo phía sau Nạp Lan Cẩn Niên cùng nhau đi về hướng thư phòng.
Trong thư phòng.
Hai người vừa định đi vào bên trong châm cứu, Viên quản gia lại đi tới bẩm báo: "Chủ tử, Lâm công tử, Quách cô nương và Lý đại nhân tới, có chuyện quan trọng muốn bẩm báo."
Lúc Viên quản gia nói có chuyện quan trọng muốn bẩm báo còn cố ý liếc mắt nhìn Ôn Noãn một cái.
Hy vọng nha đầu này thức thời một chút, đi ra ngoài chờ một lúc.
Chuyện quân cơ đại sự cũng không thể trì hoãn.
Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ đến châm cứu tương đối lâu, Lâm Đình Hiên lại đây chắc là mang đến bản đồ thiết kế liên nỏ kia, xem một chút là được, nên hắn nói: "Cho bọn họ đi vào."
"Vâng!"
Ôn Noãn xoay người đi ra ngoài: "Tôi đi ra ngoài một lúc, huynh bận xong lại kêu tôi."
Nạp Lan Cẩn Niên nắm cánh tay nàng giữ nàng ở lại: 'Không cần, bên ngoài gió lớn, cô ngồi ở chỗ này đọc sách, chờ tôi khoảng nửa khắc".
Nói xong, hắn dùng một tay ấn nàng ngồi xuống chiếc ghế to rộng thoải mái có thể so sánh như Long Ỷ của hắn ở bên bàn đọc sách.
Đại Hôi trực tiếp nằm ghé vào bên chân của Ôn Noãn, hai chân trước còn đạp lên giày của nàng. Lúc này Lâm Đình Hiên và Quách Minh Diễm, còn có một tướng quân cùng nhau đi đến, ba người đang muốn hành lễ thì thấy Cẩn Vương lôi kéo Ôn Noãn ngồi xuống, tất cả đều sửng sốt một lúc.
Trong lòng Quách Minh Diễm vô cùng khiếp sợ, cô nương này là ai? Vì sao lại xuất hiện trong thư phòng của Cẩn Vương? Quan trọng nhất là Cẩn Vương thế mà lại chạm vào nàng!
Thế mà lại chạm vào nàng!
Còn làm nàng ta ngôi vào vị trí của hắn!
Đó là vị trí của hanll
Quách Minh Diễm nhìn chằm chằm Ôn Noãn, hận không thể nhìn chằm chằm xuyên qua mông của nàng.
Nạp Lan Cẩn Niên cũng chỉ kéo Ôn Noãn một chút đã lập tức buông tay, còn chuyện làm nàng ngồi ở vị trí của hắn? Không phải là bởi vì vị trí này ở bên cạnh hai người bọn họ sao?
Hắn không suy nghĩ nhiều, nhìn ve phía Lâm Đình Hiên: "Làm ra rồi?"
Ôn Noãn ngồi xuống, sau đó nhìn thoáng qua bức bản đồ đang mở và một lá thư trên bàn, lập tức chuyển ánh mắt đi nơi khác, sau đó dừng lại ở một bìa sách màu đen trên bàn, trên cuốn sách không có ghi tên.
Đây là sách gì? Vì sao ngay cả tên cũng không có?
Ý nghĩ này chợt lóe lên, nàng cũng không để ý, tay cầm lấy một tập thơ ở bên cạnh rồi bắt đầu xem.