Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 117

Quách Nhung nghỉ cuối tuần cũng thích ngâm mình ở phòng làm việc, bởi vì phòng làm việc máy tính không chỉ nhanh hơn cửa hàng internet còn miễn phí, hơn nữa cung cấp đồ uống đồ ăn vặt, cho nên nàng chính là nhân viên ‘tăng ca’ dài nhất, số lần nhiều nhất trong phòng làm việc.

Thuần Vu Tức quản lý tương đối tùy ý, chỉ cần hoàn thành công tác mỗi ngày, bọn họ tùy ý làm gì cũng được, vì thế các đồng sự khác mỗi ngày vây quanh nhìn lão Quách kiếm thêm thu nhập.

“Thành phố lớn chi tiêu nhiều như vậy, một cây kem còn đắt gấp ba lần chỗ chúng tôi ở lúc trước, tiền tiết kiệm được đã tiêu gần hết rồi, không kiếm thêm thì sống thế nào!” Quách Nhung cảm khái cuộc sống gian khổ, tiếp tục làm công việc lúc trước—— bồi chơi trò chơi.

không thể không nói Quách Nhung tuy rằng sống qua ngày nhốn nháo, đều là đối phó, nhưng thái độ công tác vẫn thực không tồi, các đồng sự vây xem nàng dẫn những ‘lão bản’ trên mạng chơi trò chơi, sôi nổi kinh ngạc đến ngây người, kinh hô: “Thanh âm điềm mỹ này! bảo hộ tri kỷ này! phục vụ chu đáo này! Là lão Quách lưu manh ngày thường chúng ta quen biết sao? Quả thực chính là một người khác!”

Quách Nhung cười thần bí với các đồng sự không tiết tháo đó: “Các lão bản, nếu không thử một phen? Đồng sự có giá hữu nghị, một giờ một trăm đồng, bảo đảm các cậu chơi đến thư thái, chơi đến thả lỏng.”

Mắt kính: “Tôi tôi tôi! Để tôi tới thử trước cho mọi người!”

Chơi một giờ xong, mắt kính vô ngữ cứng họng, ánh mắt hắn ai oán mà nhìn Quách Nhung không có dáng tử tế, như một ông chú suy sút, “Vừa rồi một giờ này thiếu chút nữa tôi quên mất chị gái nhỏ ngọt ngào dẫn tôi là lão Quách, thậm chí đã vì nàng ôn nhu nhắc nhở và tri kỷ chiếu cố mà luân hãm một trái tim thiếu nam.” Đương nhiên là một vở diễn, nhìn thấy Quách Nhung, mộng đẹp liền tan biến.

Áo ô vuông: “Cho nên nói internet là phi thường đáng sợ, đừng tưởng rằng thanh âm ngọt ngào bên kia chính là một em gái ngây thơ mắt to mặc váy hồng, cũng có khả năng là nữ lưu manh moi chân như lão Quách, thậm chí còn có khả năng là đàn ông.”

Mắt kính: “không, tôi muốn đi tìm chị gái nhỏ khác bồi chơi, chỉ cần không quen biết người thật, mộng đẹp sẽ không rách nát.”

Quách Nhung: “Xùy, nhìn xem tôi có đáng đánh giá năm sao không, cậu cho rằng chị gái nhỏ bồi chơi nào có năng lực như tôi, có thể làm các lão bản như tắm mình trong gió xuân à.”

Nàng vừa nói chuyện phiếm cùng các đồng sự, tay còn không ngừng, đang mang theo lão bản trong trò chơi qua sông. Lão bản này nói năng cợt nhả hết bài này đến bài khác, kỹ thuạt lại thối nát, mắt thấy một chuyện qua sông đơn giản như vậy còn suýt làm hắn chết đuối, Quách Nhung mắt trợn trắng mắng: “ĐM cái đồ ngốc bức, chỉ ở đó bức bức, người đã sắp chết đuối, chết đi rồi chờ lát nữa lại bắt lão nương đi cứu!”

Mắng xong nàng chuyển mạch, một giây đồng hồ đã biến thành em gái ôn nhu, nhắc nhở: “Lão bản, sông này rất nguy hiểm, anh phải cẩn thận nha, bị cuốn vào thì làm thế nào nha, tới, anh kéo tay của em, em đưa anh qua a ~ đừng sợ, đừng sợ chỗ em có túi dưỡng khí, anh gõ vào hít một ngụm là có thể qua được bờ bên kia.”

Các đồng sự: Lão quách này kỹ thuật biến âm thật là nhất tuyệt, đổi thái độ quá thần tốc, thật làm người ta không kịp phản ứng, nghe đến sắp phân liệt.

một đám người đã quen thuộc, với lão Quách, tất cả mọi người đều trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, coi nàng là lão bản nương. Nàng và lão đại đều gọi bạn nhỏ Tiền Tiền là con, bạn nhỏ Tiền Tiền gọi hai người một là mẹ, một là ba, lão đại còn thường xuyên phụ trách đi đón đứa bé, hai người ngẫu nhiên cùng đi tham gia họp phụ huynh gì đó, vậy còn không rõ ràng?

Như mắt kính nói, hai người đó nếu không có gian tình, tự hắn sẽ nuốt sống mắt kính.

Quách Nhung cũng đã từng giải thích việc này, nàng nói cho các đồng sự, mình và lão đại Thuần Vu Tức chỉ có tình chị em, nhưng tất cả mọi người đều không tin, cũng chỉ có thể mặc kệ.

Quách Nhung không có gì ảnh hưởng, Thuần Vu Tức bên kia lại có phiền toái nhỏ. Cha hắn gọi hắn về, trực tiếp hỏi: “Sao ta nghe nói gần đây con có đứa con trai? Là con ruột của con sao?”

Thuần Vu Tức mỗi lần đi gặp cha đều là nữ trang, ban đầu cha hắn tức đến nhất Phật xuất thế nhị Phật thăng thiên, sau đó liền nhắm mắt làm ngơ.

Thuần Vu Tức: “không phải con ruột.”

hắn ba cả giận nói: “không phải con ruột, con giúp người khác nuôi cái gì?!”

Thuần Vu Tức không nhanh không chậm: “Tôi lại không giống như ngài chỉ coi trọng huyết mạch, là cảm thấy đứa bé đó không tồi.”

Cha hắn có tâm uy hiếp hắn, nhưng hiện giờ cánh đã cứng, chỉ vào hắn nửa ngày nói không nên lời, cuối cùng nói: “Ta sẽ không để nữ nhân đó vào cửa nhà Thuần Vu chúng ta!”

Thuần Vu Tức: “Tôi thấy ngài nghĩ quá nhiều, người ta căn bản là không muốn vào cửa nhà Thuần Vu, lại không phải có ngôi vị hoàng đế để kế thừa, ngài nghĩ người ta muốn sao?”

Chọc tức xong cha đẻ, Thuần Vu Tức đi đón con nuôi. Hôm nay là sinh nhật Quách Tiền, bọn họ đã hẹn người một nhà đi ra ngoài ăn một bữa cơm, hắn đi trước đón con, lại vòng đi công ty đón mẹ nó đang trầm mê ‘công tác’.

Có đôi khi ngẫm lại, hắn cũng cảm thấy tình huống này hình như có chút kì quái, nhưng không thể hiểu được lại biến thành người một nhà ở chung thế này, hắn không cảm thấy bài xích nên cũng cứ thuận theo tự nhiên.

Quách Tiền trong thời gian này đã thích cảm giác đi học, mỗi ngày ở trường học làm các loại tổ nhóm, cái gì tổ công lược trò chơi, cái gì tổ thiết kế trang phục phối hợp kiểu tóc, cái gì tổ cầu lông trên nước vân vân. hiện tại trừ trò chơi, tiểu tử này yêu thích càng rộng khắp, còn nhỏ tuổi cũng không biết đâu ra nhiều tinh lực như vậy, cả đám bạn cùng lớp đều thích đi theo nó làm bậy, mấy lớp khác cũng có xu hướng bị nó lôi kéo theo. Học trưởng của Thuần Vu Tức luôn giao lưu với hắn về chuyện của đứa nhỏ Quách Tiền này.

“Phi thường ưu tú, là đứa bé có ý tưởng rất thú vị.” Học trưởng đó nói như vậy.

Thuần Vu Tức từng nghĩ đứa nhỏ này thông minh như vậy, lớn lên lại đẹp, phỏng chừng cha ruột cũng không phải người thường, nhưng Quách Nhung có một lần cùng hắn uống rượu nói chuyện phiếm, nói không nhớ rõ cha đứa bé là ai. Lời này Thuần Vu Tức không quá tin, hắn cảm thấy cha ruột Quách Tiền có thể là tên cặn bã, cho nên Quách Nhung mới tránh không đáp.

hắn ở cổng trường học chờ Quách Tiền đi ra, hoàn toàn không biết, tên cặn bã trong tưởng tượng ở cách đó không xa, trên một chiếc trên xe, cùng nhìn về hướng cổng trường.

Lệ Dạ tổng tài tập đoàn Lệ Thị, sau mấy tháng bị bắt buộc cuốn vào thương chiến, rốt cuộc tìm được tin tức nữ chính và con trai. Thế giới lớn như vậy, muốn tìm hai người đương nhiên là rất khó, đặc biệt là dưới tình huống tên không đúng, cuối cùng vẫn là hắn cho người tra từ phía nam phụ, mới xác định một đôi mẹ con là Quách Nhung và Quách Tiền.

Lệ Dạ trăm phần trăm xác định đó là nữ chính và con trai, nhưng hắn không rõ nữ chính vì sao lại đổi tên, có dự cảm thật không tốt. Vì thế, hắn không thể không từ bỏ một hợp đồng lớn, tạm thời thoát thân khỏi thương chiến, trực tiếp tới trường học này chờ con trai.

Vị bá đạo nhớ ăn không nhớ đánh luôn nghĩ như vậy, hắn cảm thấy thu phục con trước, nữ chính đương nhiên sẽ suy xét vì con, nguyện ý trở lại bên hắn. Con trai nguyện ý trở về với hắn đương nhiên là tốt, không muốn thì hắn cũng chỉ có thể dùng chút thủ đoạn đặc thù trước. Tình thế nguy cấp, làm hắn không tự giác thêm vài phần nôn nóng.

Quách Tiền từ cổng trường đi ra, nhìn xung quanh một chút, thấy Thuần Vu Tức, tươi cười rạng rỡ chạy tới ôm lấy đùi!

Lệ Dạ ngồi ở trong xe cũng thấy Quách Tiền. Con hắn và bản thân hắn lớn lên rất giống nhau, liếc mắt một cái là có thể nhận ra, bất quá, nữ nhân bên cạnh kia là ai?

Lệ Dạ không quen biết Thuần Vu Tức nữ trang. Bởi vì trong nguyên tác, hắn chưa thấy Thuần Vu Tức nữ trang, mà thế giới này nam phụ Thuần Vu Tức ở trong ấn tượng của hắn không có cảm giác tồn tại, hoàn toàn không đáng kể, độ chú ý không cao. Kỹ xảo hoá trang cao siêu của Thuần Vu Tức ngay lúc này cũng phát huy tác dụng.

Lệ Dạ ý bảo tài xế lại xe qua, hắn ngồi trên xe, hạ cửa sổ xuống.

“Quách Tiền?” Lệ Dạ gọi ra tên này cảm giác thực không thoải mái, con hắn vì sao bị sửa lại thành cái tên tục khí như vậy?

Quách Tiền vừa quay đầu, thấy mặt Lệ Dạ, nó sửng sốt, lập tức cảnh giác. Nam nhân này trông giống như nó, dựa theo nó phỏng đoán, rất có khả năng là cha ruột. Kỳ quái, cha ruột không phải đang ở trong tù sao, sao lại ra đây?

Lệ Dạ: “Ta là cha ruột con, ta tới đón con về.”

Quách Tiền trốn về phía sau Thuần Vu Tức, Thuần Vu Tức đứng ở trước mặt đứa bé, đánh giá Lệ Dạ, trong đầu ý niệm thứ nhất chính là: “Tới cướp con!”

Lệ Dạ nhíu mày: “cô là ai?”

Quách Tiền thò cái đầu ra, lớn tiếng nói: “Đây là mẹ tôi!”

Lệ Dạ sửng sốt, mẹ Quách Tiền không phải là nữ chính Quách Quỳnh sao, cũng chính là người cải danh thành Quách Nhung? Nữ nhân này lại từ nơi nào nhảy ra?

“cô là Quách Nhung?” hắn cẩn thận hỏi. Lệ Dạ đã trải qua vài thế giới tan vỡ, thấy nhiều nữ chính ra bài không theo lẽ thường, biết rõ các nữ nhân này không phải nữ chủ nguyên tác, là một đám chuyện gì cũng có thể làm ra được, cho nên giờ phút này hắn nhìn đến thấy nữ chính kia bề ngoài không giống ‘ Quách Nhung ’, cũng không dám kết luận ngay đến tột cùng nàng có đúng hay không, vạn nhất nàng đi chỉnh dung, chỉnh thành bộ dáng càng xinh đẹp này.

Thuần Vu Tức nhìn Quách Tiền, nhìn thấy đôi mắt sắc của nó, tức khắc minh bạch. Tiểu gia hỏa này là cảnh giác với nam nhân trước mặt, không muốn hắn ta gặp Quách Nhung. trên thực tế hắn cũng cảm thấy rất kỳ quái, nếu dựa theo người nam nhân này nói, hắn ta là cha ruột Quách Tiền, vậy hẳn là phải biết Quách Nhung mới đúng, nhưng vì sao hắn ta hình như hoàn toàn xa lạ với bộ dáng của Quách Nhung?

thật là khả nghi.

Thuần Vu Tức cũng cảm thấy nam nhân trước mặt này không dễ ở chung, khí thế quá sắc bén, bá đạo, nếu để hắn ta đi tìm Quách Nhung, Quách Nhung không nhất định có thể đối phó nổi.

Qua đủ loại suy xét, Thuần Vu Tức gật gật đầu, cam chịu thân phận ‘Quách Nhung’ này, muốn nhìn một chút đối phương sẽ có phản ứng gì.

Lệ Dạ nhẫn nại lửa giận đáy lòng, cuối cùng hỏi ra câu: “cô đi Hàn Quốc?” Quả nhiên là đi chỉnh dung?

Thuần Vu Tức không biết tư duy hắn ta nhảy tới chỗ nào, nhưng xác thật hắn từng đi Hàn Quốc, đi bàn chuyện làm ăn. hắn lại gật đầu.

Lệ Dạ: “……” Nữ nhân này sao lại thế? không chỉ đổi tên còn chỉnh dung, chỉnh thành bộ dáng hoàn toàn bất đồng trước kia, chẳng lẽ là vì tránh hắn?

hắn đẩy cửa xe ra, giơ tay chuẩn bị kéo ‘Quách Nhung’, “Trở về với tôi.” Vươn tay rồi đồng thời phát hiện không đúng, Quách Nhung cao như vậy sao? Hay là do giày cao gót?

hắn cúi đầu nhìn chân ‘Quách Nhung’, còn Thuần Vu Tức thấy hắn thế nhưng trực tiếp xông lên động tay động chân, nháy mắt khởi động hình thức gặp phải sắc lang biến thái, nhấc chân làm một cái lên gối, khiến cho Lệ Dạ rên một tiếng, trực tiếp bị đạp trở lại trong xe.

Lệ Dạ làm sao ngờ được người ta một câu không nói, trực tiếp đánh như vậy, hơn nữa lực đạo này cũng quá lớn, quả thực không giống một nữ nhân. hắn bị đánh đến đầu váng mắt hoa, cũng bất chấp nghi hoặc lúc trước, trực tiếp thi triển kế hoạch của mình, nói với hai bảo tiêu bên trong xe: “Bắt lấy cô ta và đứa bé, mang về biệt thự cho ta.”

Làm bá tổng, bảo tiêu của Lệ Dạ rất chuyên nghiệp, phi thường lợi hại, trong đó một người tiến lên đánh Thuần Vu Tức hôn mê. Trước khi Thuần Vu Tức ngất xỉu đi cũng chưa kịp nói gì, trong lòng chỉ có miêu tả sinh động một chữ ‘ Đéo ’.

Quách Tiền tuy thông minh, nhưng rốt cuộc tuổi còn nhỏ, đột nhiên gặp được loại chuyện này, nó sửng sốt, xoay người chạy vào cổng trường học, muốn tìm người hỗ trợ. Nhưng chân nó ngắn nhỏ chạy không xa, mới vừa há mồm kêu hai tiếng đã bị một gã to lớn che miệng mang lên xe.

Lệ Dạ bụm mặt, trong miệng tê tê hút khí, “đi.”

Xe nhanh chóng rời đi.

hắn tính toán thực tốt, mẹ con Quách Nhung không có quan hệ thâm hậu, sẽ không có ai mất công tìm nàng, dù nam phụ đi tìm, hắn làm cha ruột của đứa bé, cũng chiếm vị trí có lợi. Nhưng hắn không nghĩ tới, mình chuẩn bị mang về làm ‘PLAY bá tổng tù sủng’ lại không phải nữ chính, mà là một nam phụ giả mạo nữ chính.

Hơn nữa, một màn Thuần Vu Tức và Quách Tiền bị người ta mạnh mẽ kéo lên xe đã bị người khác thấy được, không phải người qua đường lười lo chuyện bao đồng, vừa lúc là học trưởng của Thuần Vu Tức, cũng là hiệu trưởng của Quách Tiền.

Ban ngày ban mặt đoạt người, còn thật lợi hại?! hắn nhìn từ xa không kịp ngăn cản, chỉ có thể ghi nhớ biển số xe, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại tìm quan hệ đi cứu người.

Vì thế Lệ Dạ chân trước đưa hai người một lớn một nhỏ đến biệt thự của mình, sau lưng cảnh sát đã tìm tới cửa.

Lệ Dạ tổng tài Lệ thị, bởi vì phạm tội giam cầm phi pháp, tạm thời bị bắt giữ.
Bình Luận (0)
Comment