Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 165

Tân Tiểu Lộ dị ứng cũng không phải đặc biệt nghiêm trọng, quá mấy ngày đã hoàn toàn khỏi, chỉ Tân Yến Lai lòng còn sợ hãi, rốt cuộc không dám đưa nàng đi ăn hải sản nướng nữa, ông ngoại tuy không nói thêm cái gì, nhưng cũng giảm bớt số lần mua hải sản về.

Tân Yến Lai vào lúc nàng không thoải mái, không tiếp tục bắt nàng làm bài tập, mà mang nàng đi ra ngoài chơi, tìm chút chuyện thú vị để làm, miễn cho nàng ngồi ở chỗ đó bất động liền nhớ thương trên người chỗ nào ngứa, Tân Yến Lai nhìn còn thay nàng khó chịu.

Bọn họ đi ra bãi biển. Từ cửa chỗ hàng rào đằng sau ngôi nhà của ông ngoại có một con đường nhỏ có thể trực tiếp đi thông xuống một bờ cát nhỏ phía dưới. Chờ đến chạng vạng, trời không quá nóng, bọn họ mới đi lại trên bãi biển. Tân Yến mang đến một cái thùng và một cái xẻng nhỏ, nhìn qua giống món đồ chơi của trẻ con.

Tân Tiểu Lộ: “…… Muốn mang cái này sao?” nói thật nàng không quá muốn loại đồ chơi cho trẻ con này.

Tân Yến Lai: “Ông ngoại nghe nói chúng ta muốn đi ra bãi biển chơi, liền tìm cái này đặt ở đây.” Đặt rõ ràng như vậy, hắn cũng không thể làm bộ không nhìn thấy. Đều là đồ chơi của hắn khi còn nhỏ, tuy hắn đã thành niên, nhưng với ông ngoại xem ra phỏng chừng cũng vẫn là trẻ con.

Tự xưng là người trưởng thành không cần món đồ chơi của trẻ con, một giờ sau Tân Tiểu Lộ cầm theo thùng nhỏ đào cát ở trên bãi cát, thùng nhỏ chứa đầy các loại vỏ sò nàng tìm được, Tân Yến Lai cũng không thể một lần chạm đén mép thùng.

Nhìn nàng ngồi ở trên bờ cát đào cát, tiểu ca ca lòng tràn đầy vui mừng. Nghe nói thơ ấu của nàng cũng không tốt, hiện giờ có thể để nàng chơi vui vẻ cũng là một chuyện thực tốt.

Ngày hôm nay không có mặt trời, trời âm u nhìn như muốn mưa, bọn họ ở bên bãi biển, cát vốn bị mặt trời phơi đến nóng rực đã không còn nhiệt độ, gió biển ào ào, bọt sóng trào dâng, là mát mẻ khó được.

Chạng vạng mùa hè như vậy, mưa gió sắp đến cũng có lạc thú khác, theo thủy triều đánh lên bờ, ngẫu nhiên sẽ có một ít đồ vật thú vị, như sao biển hay cá nhỏ gì đó, cá nhỏ sáng lạn bảy màu bị Tân Tiểu Lộ nhặt lên bỏ vào thùng nước.

“Mang về đi, tìm chỗ nào để nuôi.” Tân Yến Lai cũng nhặt hai con đẹp mắt, bỏ vào thùng nước. Mấy con cá nhỏ giãy giụa ở trên bờ, vừa vào thùng nước lập tức dùng sức lắc lư cái đuôi xinh đẹp bơi loạn.

Bờ cát ướt lưu lại hai dãy dấu chân bọn họ, lại thực nhanh bị thủy triều xóa hết.

Mưa sắp rơi, ông ngoại ở trong phòng trên sườn núi vẫy bọn họ, ông ở ban công lầu hai, hẳn là đi đóng cửa sổ cho bọn họ. Hai người mang theo thùng nước nhỏ trở về, nhưng mưa càng nhanh hơn bọn họ một chút. Hai người đi được một nửa, mưa to đổ ập xuống liên tục. Tân Yến Lai theo bản năng kéo Tân Tiểu Lộ chạy vội.

Thùng nước đong đưa càng mạnh, cá nhỏ trong nước đều bị văng ra.

Tân Yến Lai dừng lại nhặt cá, tiếp nhận thùng nước ôm vào trong ngực, “Tiểu Lộ, nhanh, mưa càng lúc càng lớn.”

Trận mưa to này thật sự lợi hại, hai người về đến nhà đã biến thành gà rơi vào nồi canh. Tân Tiểu Lộ xử lý mình xong đi xuống lầu, liền nhìn thấy mấy con cá nhỏ xinh đẹp mình nhặt về đã được Tân Yến Lai đặt trong một cái lu pha lê nhỏ. Trong lu pha lê thậm chí còn có mấy cái vỏ sò nho nhỏ cùng một ít rong biển.

Khác hẳn lúc trước không đầu không đuôi đâm loạn, mấy con cá nhỏ nhanh chóng quen cái chỗ mới này, an nhàn mà chậm rãi bơi lội ở trong nước.

Mỗi ngày nàng sẽ đi xuống bờ biển múc nước về thay cho cá, thái độ thật nghiêm túc, đến Tân Yến Lai cũng cảm thấy kinh ngạc. hắn nhớ lúc trước từng gặp nàng cho mèo hoang ăn, cảm thấy là nàng quá cô đơn. Nhưng hắn lại nghĩ đến mình sắp đi thành phố khác học đại học, đến lúc đó ở xa, Tiểu Lộ một mình sẽ càng cô đơn hơn.

Tân Yến Lai mặc dù nghĩ thế nào cũng đều không yên tâm. hắn tìm thời gian trở về một lần, vốn nói ở lại một ngày liền về, nhưng sau lại không biết vì sao mà trì hoãn, ba ngày sau mới về. Sau khi trở về, liền tìm Tân Tiểu Lộ nói chuyện.

“anh sắp đi thành phố H học đại học, cách nhà rất xa, cũng không thể thường xuyên về nhà.” Tân Yến Lai biểu tình nghiêm nghị, phảng phất đang quyết định nhân sinh đại sự, dùng một loại ngữ khí cầu hôn hỏi Tân Tiểu Lộ: “anh muốn em nhảy một bậc, thi vào một trường cao trung ở thành phố H, em nguyện ý suy xét một chút sao?”

Tân Tiểu Lộ trước mặt bày dưa hấu được cắt thành khối nhỏ, có thể dùng tăm cắm lên ăn, tuy rằng có chút phá hủy cái bầu không khí nghiêm túc này, nhưng chiều nay mua dưa hấu thật sự ngọt, ăn rất ngon, lúc chạng vạng nóng bức ăn vào còn giải nhiệt. Nàng chống cằm, bởi vì trong miệng có dưa hấu, nên không nói chuyện, mà chỉ gật gật đầu.

Tân Yến Lai bằng mắt thường có thể thấy được là đã thả lỏng một chút, bắt đầu từ từ giải thích với nàng, “Lần này sau khi trở về anh chuyên môn đi thành phố H nhìn xem, cách khu trường đại học của anh không xa có một trường cao trung thực không tồi. anh cảm thấy lấy thành tích của em, nhảy một bậc thi vào trường cao trung đó hẳn là không có vấn đề. Nếu em đồng ý đi, anh sẽ thuê một căn phòng gần chỗ đó, xin ra đó ở, về mặt sinh hoạt sẽ mời một dì giúp việc chiếu cố…… Vấn đề duy nhất chính là…… em có nguyện ý bây giờ đã rời khỏi nhà hay không?”

Vấn đề này kỳ thật Tân Yến Lai rất rõ ràng, Tân Tiểu Lộ và mẹ nàng quan hệ so với người xa lạ còn không bằng, cùng với Tân tiên sinh lại càng nhàn nhạt, nàng và Tân Viên cũng không ưa nhau, biểu đệ đó của hắn không hiểu chuyện, thường tìm nàng phiền toái, dạy mãi không sửa. Rời khỏi bọn họ, Tân Tiểu Lộ hẳn là không có gì luyến tiếc, nhưng mà trường học, tuy rằng nàng không có bạn thân, dù sao cũng là hoàn cảnh quen thuộc, có lẽ nàng sẽ cảm thấy tiếp tục ở trường học cũ thì càng nhẹ nhàng.

Nếu không phải chuyện nhà Tư Đồ, hắn sẽ không miễn cưỡng nàng như vậy, chính là lần này trở về, hắn nghe nói Tư Đồ Trạc dưỡng thương đã về, nói với rất nhiều người muốn giáo huấn Tiểu Lộ. Tân Yến Lai sao có thể yên tâm để nàng lưu lại trường học có Tư Đồ Trạc. hắn thật lo lắng mình vừa không nhìn thấy, Tân gia không ai để ý Tiểu Lộ, sẽ không ai quản nàng.

Trừ chuyện đó ra, chính là một chút tư tâm nữa, hắn không muốn tách xa khỏi thiếu nữ mình yêu thầm lâu như vậy, tư tâm hy vọng mỗi ngày đều có thể nhìn thấy nàng, có thể chiếu cố nàng.

So với Tân Yến Lai suy nghĩ nhiều, Tân Tiểu Lộ liền đơn giản dứt khoát hơn, nàng chờ Tân Yến Lai nói xong liền gật đầu, “Có thể.”

Đối với nàng mà nói, đi nơi nào cũng giống nhau, chỉ xem nàng thích hay không thích.

Bởi vì Tân Tiểu Lộ gật đầu, tiếp tục đợt nghỉ hè này thời gian nàng học tập tăng gấp đôi. Tiểu ca ca Tân Yến Lai tận chức tận trách đảm đương giáo viên gia đình cho nàng, không môn nào không học thêm, cho dù Tân Tiểu Lộ là nữ quỷ ở trường học rất nhiều năm cũng phải sợ hắn. Nào có ai sẽ vào lúc đang chơi đùa bờ biển bỗng nhiên hỏi công thức toán học? Ở đâu có người vào lúc cưỡi xe đạp ra cửa đột nhiên bắt đầu đọc thuộc từ đơn tiếng anh?

“Cho em tăng thêm một chút ấn tượng.” Tiểu ca ca của nàng có nề nếp mà giải thích như vậy.

Nhờ hắn ban tặng, buổi tối Tân Tiểu Lộ có thể ngủ nhiều hơn rất nhiều, bởi vì hắn tìm ra rất nhiều bài giảng sơ tam và cao nhất, quả thực là thần khí thôi miên, Tân Tiểu Lộ vừa nghe đã thấy buồn ngủ.

Đối với việc trong lúc vô tình phát hiện một chiêu hay trị liệu vấn đề giấc ngủ cho Tân Tiểu Lộ, Tân Yến Lai cảm thấy thực vui mừng, di động càng chứa nhiều giọng giảng bài buồn tẻ đó.

Nghỉ hè, bọn học sinh trên trấn trở về, rất nhiều người lái xe dạo khắp nơi, trên xe bật to ca khúc được yêu thích, chỉ có Tân Yến Lai không giống bình thường, hắn đưa Tân Tiểu Lộ đi ra ngoài chơi, trước nay đều bật bài nghe tiếng anh.

Tân Tiểu Lộ cảm thấy ca ca này khuyết điểm khác thì không có, khuyết điểm duy nhất chính là quá yêu học tập.

Nghỉ hè bỗng nhiên qua đi, bọn họ phải về đi học. Trước khi đi, Tân Tiểu Lộ thả cá nhỏ đã nuôi hai tháng về biển, bưng bể cá không trở về. Nàng thích nơi này, Tân Yến Lai nhìn ra được, buổi tối hai người theo thường lệ ngồi ở sân thượng ngắm biểm, hắn liền an ủi nàng: “Sang năm nghỉ hè, chúng ta lại tới nơi này được không? anh cũng thích nơi này, ông ngoại tuổi càng lúc càng cao, chúng ta nghỉ hè tới đây với ông, ông sẽ thật cao hứng.”

“Lần tới đổi mấy con cá để nuôi.”

Bọn họ lại ngồi xe, ngồi máy bay, một hồi lăn lộn. Mới vừa trở về Tân Tiểu Lộ đã nghe thấy đầu gấu Tân Viên cáu kỉnh như thế, vẫn là kiểu cũ, oán giận anh họ không tốt với mình, lại tốt với con chồng trước được người phụ nữ bên ngoài mang đến. Đúng, nó vẫn là một lời không hợp liền tìm đánh như vậy, vĩnh viễn học không được nói chuyện cho tử tế.

Nơi này có đình viện và kiến trúc tinh xảo phú quý, có các loại phương tiện hiện đại, có trung tâm thành phố náo nhiệt cùng quảng trường mua sắm, còn có đồ ăn mỹ vị phong phú. Nhưng trở về ngày đầu tiên, Tân Tiểu Lộ đã bắt đầu tưởng niệm căn phòng có thể nghe thấy sóng biển.

Tân Tiểu Lộ nghĩ như vậy, nhận được điện thoại của Tân Yến Lai. hắn ở bên kia điện thoại sớm đã đoán được như vậy, hỏi nàng: “Có phải không quen hay không?”

“Ừ, không ngủ được, nghe bài tiếng anh cũng không ngủ được.”

Tân Yến Lai tựa hồ ở bên kia điện thoại lật sách, một chốc lát nói: “anh đọc sách cho em.”

Tân Tiểu Lộ cho rằng hắn muốn tiếp tục đọc bài nghe tiếng anh hoặc là ngữ văn thơ từ độc hại, nhưng lần này hắn cũng không đọc những cái đó, mà là tập thơ, còn thả nhạc nền là sóng biển. Nghe thanh âm hắn cùng tiếng sóng biển, Tân Tiểu Lộ cảm thấy bọn họ giống như còn ở sân thượng bên bờ biển, tuy rằng nàng cũng không dỗ ngủ được, nhưng nàng cảm thấy tâm tình sung sướng hơn nhiều.

không biết Tân Yến Lai nói như thế nào để thuyết phục Tân tiên sinh và Hà nữ sĩ, bọn họ cũng không ngăn cản Tân Tiểu Lộ đi thành phố H học cao trung, nhưng cũng không phải mười phần ủng hộ. Tân Yến Lai cho mọi người Tân gia thấy hắn cố chấp và kiên định, hắn muốn nhất ý cô hành, không ai ngăn cản không được hắn, đến Tân tổng còn chiết kích trầm sa bất đắc dĩ ngầm đồng ý.

Mấy ngày hôm trước khai giảng, Tân Yến đến đưa Tân Tiểu Lộ bay đi thành phố H, vào căn hộ hắn đã thuê.

Yên ổn xuống, ngày hôm sau Tân Yến Lai đưa Tân Tiểu Lộ đi trường học tham quan, tham quan cũng không phải đại học của hắn, mà là trường cao trung Tân Tiểu Lộ sắp học kia.

“Trường cao trung này trong thành phố tương đối có tiếng lâu đời, khu học tập tuy rằng hơi cũ nhưng các giáo viên thực không tồi, có rất nhiều giáo viên giỏi.” Tân Yến Lai giới thiệu cho Tân Tiểu Lộ, chỉ vào một khu dạy học, “Nếu năm nay em nhập học, hẳn là sẽ ở khu lớp học trên lầu kia. Trong trường học cũng có ký túc xá, nhưng anh không yên tâm để em một mình ở ký túc xá trường học. Cho nên vẫn học ngoại trú, chỗ chúng ta cũng gần trường học của em, đi đường chỉ hơn mười phút, nếu không muốn đi bộ, anh mua xe đạp cho em.”

Tân Tiểu Lộ không nghe hắn nói gì, từ lúc nhìn thấy cổng trường học, biểu tình của Tân Tiểu Lộ đã có điểm kỳ quái.

Lúc Tân Yến Lai đưa nàng đi đến khu dạy học, lại nhìn thấy nàng bước nhanh chạy sang bên kia.

“Tiểu Lộ? Em đi đâu?” Tân Yến Lai không biết nàng làm sao, chỉ có thể đi theo nàng, thấy nàng xuyên qua một rừng cây, đi đến khu giữa ký túc xá và khu thực nghiệm, vào một gian WC ở đó.

Tân Yến Lai đương nhiên sẽ không đi theo vào, hắn đứng chờ ở bên ngoài, trong lòng có chút cảm giác khó hiểu đối với biểu hiện của Tân Tiểu Lộ. Nàng tựa hồ rất quen thuộc với cái trường học chưa từng tới này? Nếu nàng muốn đi WC, vì sao không đi tới chỗ tòa nhà tổng hợp vừa đi ngang qua, mà muốn tới nơi hẻo lánh như này? Vì sao nàng lại biết nơi này có WC?

Cách một bức tường, Tân Tiểu Lộ đứng ở nơi vô cùng quen thuộc này, trên mặt lộ ra một cái tươi cười kỳ quái.

thật quen mắt a, đây không phải chỗ nàng chết sao?
Bình Luận (0)
Comment