Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 11


“Chúng ta đi thôi.

” Đường Lăng thu vở xong, chuẩn bị cầm lấy cặp lên.

“Được!” Âu Dương Nguyệt hình như cũng quên mất việc xổ số của nhà hàng, “Đêm nay chúng ta cũng đừng đi hát karaoke nữa.

Về sau cơ hội còn nhiều, hôm nay thuê phòng, cả đêm làm nó!”“Được.

” Tần Tịch nhếch miệng cười khẽ.

Làm nó trong miệng Âu Dương Nguyệt, chính xác là nói các cô chuẩn bị tài liệu dự tuyển cho đề tài.

Đừng nhìn cô ấy ngày thường không cẩn thận, thích cười đùa.

Dáng vẻ kiên trì nghiêm túc cũng rất đáng sợ.

Bốn người lập tức thu dọn xong đồ đạc, chuẩn bị tính tiền rời đi.


Người phục vụ nhanh chóng cầm thẻ tín dụng của Âu Dương Nguyệt đi.

Đúng lúc này, cô gái trẻ tuổi biểu diễn đàn hạc vừa mới chơi xong một khúc, đứng lên hơi cúi chào với xung quanh, rời khỏi sân khấu ở trung tâm nhà hàng.

Người đàn ông trung niên mặc âu phục ban nãy mới phát cho Tần Tịch các cô tấm thẻ xố số, cũng là giám đốc của nhà hàng đi lên.

“Các quý ông, các quý bà, buổi tối tốt lành.

” Giám đốc nhà hàng đứng ở nơi đó mỉm cười, “Hôm nay là ngày kỉ niệm tròn một năm khai trương của nhà hàng.

Trong một năm đã qua, dưới sự ủng hộ giúp đỡ của mọi người, nhà hàng bắt đầu từ con số 0, đã đạt được những thành tích không tồi.

”Ông ấy cũng không lải nhải lắm điều: “Đương nhiên, đêm nay không phải là hội nghị thường kỳ của khách sạn, chắc hẳn mọi người cũng sẽ không thích nghe tôi đọc về những số liệu kinh doanh của nhà hàng, nói mấy lời nói khách sáo, chúng ta nói ngắn gọn.

”Lúc này phần lớn khách đến nhà hàng đã dùng bữa xong.

Có vài người tò mò, có vài người yêu thích và ủng hộ nhà hàng.

Dĩ nhiên cũng có người thật sự muốn tham gia xổ số.

Tóm lại, hết đại đa số đều ở lại, cầm tấm thẻ giám đốc phát cho bọn họ, chờ hoạt động kỷ niệm lúc này.

Nghe thấy giám đốc nói thế, các khách hàng cũng phát ra một trận tiếng cười đầy ý tốt.

Giám đốc nhà hàng đợi khoảng nửa phút, lúc này mới mỉm cười rồi tiếp tục nói: “Đêm nay, nhà hàng chúng tôi cũng học tập xổ số may mắn trên mạng.

”Ông ấy cười, tiếp tục nói: “Đêm nay, chỉ có một vị khách may mắn.

Vậy, vị khách may mắn này, sẽ nhận được cái gì đây?”Nói tới đây, ông ấy cố ý thừa nước đục thả câu, cười nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới lại nói: “Tha thứ cho tôi thừa nước đục thả câu, trước tiên chúng ta quay xổ số trước.


”Giám đốc nhà hàng nói xong, nghiêng người nhìn về phía sau lưng.

Ở đó có một cái màn hình điện tử thật lớn, thỉnh thoảng sẽ phát một vài video.

Trên màn hình bây giờ là chương trình xổ số thật lớn, bên trong quả cầu rút thăm trong suốt là rất nhiều quả cầu không nhìn thấy rõ số thứ tự.

Giám đốc nhà hàng tiếp tục nói: “Bắt đầu thôi.

”Ông ấy vừa dứt lời, quả cầu nhỏ liền nhanh chóng đảo lộn.

Cuối cùng, một quả cầu nhỏ lăn xuống dưới quả cầu trong suốt.

Nhưng mọi người vẫn không thấy rõ con số trên đó.

“Bây giờ, người may mắn đã xuất hiện!”Tuy rằng vẫn chưa chính thức công bố con số trên quả cầu nhỏ nhưng đã được xác định.

Giám đốc nhà hàng lấy ra một tấm thẻ: “Hiện tại, trước khi tôi công bố quý ông hay quý bà may mắn sẽ nhận được giải thưởng trong đêm nay.

”Ông ấy họ nhẹ một tiếng, bắt đầu đọc ra: “Hạng nhất, quý ông hay quý bà này, sẽ nhận được tất cả quần áo, giày và túi cách của những thương hiệu dưới trướng của Lạc thị…”Giọng điệu của giám đốc nhà hàng hơi mệt mỏi: “Dịch vụ khách hàng quần áo, giày và túi xách cả đời, không giới hạn số lần hàng năm.

”“Xôn xao——” Chỉ là hạng nhất đã khiến cho mọi người xung quanh bàn tán.

Cho dù là người giàu có, nghe thấy giải thưởng cũng không nhịn được lộ vẻ xúc động.


Dưới trướng Lạc thị có rất nhiều thương hiệu xa xỉ, tiếng tăm lừng lẫy khắp thế giới.

Vô số thương hiệu quần áo, giày và túi xách ở dưới.

Có thể nói bắt đầu từ trẻ sơ sinh, mãi đến khi bạn chết, mỗi độ tuổi, đều có thương hiệu quần áo, giày và túi xách thích hợp với bạn.

Dịch vụ khách hàng không giới hạn số lần này, chẳng khác nào là bao quần áo, giày và túi xách cả đời cho vị khách may mắn.

Hơn nữa người ta chưa nói giới hạn thương hiệu.

Nói cách khác, chỉ cần là thương hiệu thuộc Lạc thị, đều có thể cung cấp quần áo, giày và túi xách cho vị khách may mắn này.

Nếu người trúng thưởng là một cô gái trẻ, e rằng sẽ thật sự vui đến phát khóc mất!Âu Dương Nguyệt cũng không nhịn được mà trợn to mắt nhìn, không dám tin mà nhìn giám đốc nhà hàng kia: “Trời!”Cho dù gia cảnh giàu có như cô ấy cũng không nhịn được mà líu lưỡi: “Đây chính là… bỏ hết cả vốn liếng à.

Người trúng thưởng, đây là may mắn thật sự! Với lại…”Cô ấy có chút không dám tin mà quay đầu nhìn về phía Tần Tịch các cô, chớp chớp mắt: “Vừa rồi tớ không nghe nhầm chứ? Không ngờ chỉ hạng nhất này…”.

Bình Luận (0)
Comment