Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 198


Lúc Tần Tịch về đến ký túc xá, chỉ có Kiều Sơ Hạ ở đó.Cô ấy nghe được tiếng mở cửa, quay đầu nhìn lại: “Về rồi à?”Dáng vẻ tủi thân khóc lóc bỏ chạy hồi chiều như đã biến mất hết, trên mặt Kiều Sơ Hạ nở nụ cười nhàn nhạt: “Mấy người Lăng tử không đi cùng cậu à?”“Ừ.” Tần Tịch gật đầu.Cô nhìn thấy Kiều Sơ Hạ thì nhớ tới những lời thầy Chiêm Hoa Phong nói hôm nay.“Hạ Hạ….” Tần Tịch há miệng thở dốc.“Tớ mua trái cây.” Kiều Sơ Hạ làm giống như chưa xảy ra chuyện gì, “Để trên bàn cậu, rửa tay đi rồi ăn mấy miếng.”“Được.” Tần Tịch lại gật gật đầu.Bỏ đi, mấy ngày nữa là đã bắt đầu thi cuối kỳ rồi, truyện này không cần nói cho đối phương biết trước mới tốt.Chờ thi xong, thời gian của Kiều Sơ Hạ cũng đủ.Đến lúc đó các cô cùng nhau xem lại, bài luận văn kia của cô ấy nên sửa như thế nào.Mấy ngày kế tiếp, cũng không có gì khác xảy ra.Thi cuối kỳ ngày càng gần, mấy môn chưa kết thúc cũng dần dần xong.Đến ngày thứ sáu, đã là tám tiết cuối cùng của học kỳ này.Tần Tịch vẫn như cũ cùng mấy người Đường Lăng tới phòng học từ sớm.Có lẽ là buổi học cuối cùng, những bạn học khác trong lớp cũng tới rất sớm.Ba hàng ghế đầu tiên trong phòng học đã có người ngồi kín, mấy sinh viên ngày thường hay chọn ngồi cuối lớp, lúc này cũng dũng cảm tích cực ngồi lên phía trên.Lúc này còn nửa giờ nữa là đến giờ học, giáo viên còn chưa đến.Thì ra là đang cố gắng giành giật thời gian để học tập, sau khi mấy người Tần Tịch bước vào phòng học, một nữ sinh ngồi ở hàng hai giơ tay lên vẫy vẫy với cô: “Tần Tịch, ở đây.”Cô ấy đứng lên tránh ra: “Tớ dành chỗ cho các cậu rồi.”Hôm nay phòng học các cô học, mỗi bàn học có 4 chỗ ngồi.Bình thường 4 người Tần Tịch cùng ký túc xá ngồi chung, vừa đủ.Giờ một chỗ ngoài cùng nữ sinh kia đã ngồi, giờ còn có 3 chỗ bên trong.Nhưng ngoài chỗ này ra, các chỗ khác thì tít dưới cuối, mấy bàn ở phía trước đều ngồi kín người rồi.“Bọn tớ có bốn người.” Tần Tịch cười cười với nữ sinh kia, “Vẫn ngồi phía sau thì hơn.”“Chỉ có hai bàn cuối cùng còn trống thôi.” Nữ sinh kia quay đầu nhìn xem, “Ai nha, Kiều Sơ Hạ có thể ngồi dưới đó không.”Cô ta nói chỉ chỉ chỗ trống hai bàn phía sau: “Như thế vừa đủ.”Không chờ mấy người Tần Tịch nói chuyện, một bạn học nam ngồi sau nữ sinh kia đã cười nói: “Tần Tịch, chúc mừng các cậu nhá.”Cậu ta cười: “Bọn tớ đều nghe nói, bạn, Đường Lăng còn có Âu Dương Nguyệt đều đã được thông qua bản thảo rồi.


Các cậu chắc là người sớm nhất lớp mình có luận văn đăng báo, giỏi thật đấy!”“Ôi, tớ hối hận muốn chết.” Một nữ sinh khác, cũng cười tủm tỉm nói: “Lúc đầu tớ nên tham gia tổ đề tài của Tần Tịch.

Dù sao cũng không có quy định, một tổ chỉ có 4 người mà?”“Cậu muốn tham gia, người ta chắc gì đã nhận cậu.” Lại có người nói với Tần Tịch, “Tần Tịch, sau này có chuyện như vậy, nhất định phải dẫn bọn tớ theo với nhé.”……Các bạn học mồm năm miệng mười nghị luận, hâm mộ nhìn Tần tịch.Một vài bạn học bình thường quan hệ cũng không thân, tất cả đều chủ động chào hỏi cô.Trong học viện y đại học A, sinh viên chính quy có thể lấy danh nghĩa tác giả chính phát hành luận văn thật ra không ít.Nhưng phần lớn là sinh viên năm tư.Giống như mấy người Tần Tịch, năm hai đã có bài đăng báo, chắc chắn là rất thiếu.Đếm trên đầu ngón tay cũng ra.Mấy năm gần đây, tính cả ba người Tần Tịch các cô, cũng chỉ có năm sáu người, trong đó một người là Ngô Hi Ngạn.Trong tiếng hâm mộ sôi nổi của các bạn học, Kiều Sơ Hạ lặng lẽ dịch về phía sau hai bước.Cô ấy chậm rãi cúi đầu, hai tay rũ bên người nắm lại thật chặt.“Bọn tớ ngồi phía sau đây, không cần đâu nha, cảm ơn.” Tần Tịch cười cười với nữ sinh đang cật lực mời bọn họ.“Hạ Hạ.” Cô quay đầu nắm lấy tay Kiều Sơ Hạ, bốn người ngồi xuống bàn thứ hai từ dưới lên.Chờ đến khi các cô ngồi xuống vẫn còn có những bạn học khác chủ động tìm đến nói chuyện phiếm với mấy người Tần Tịch.Mãi đến khi giáo viên vào lớp, mọi người mới từ từ an tĩnh lại.Kiều Sơ Hạ vẫn luôn không nói tiếng nào, đầu cũng không có nhấc lên lần nào.Cô ấy chủ động ngồi vào chỗ tận cùng bên trong.Sau khi ngồi xuống, cũng không nhìn những bạn học tới tìm Tần Tịch nói chuyện phiếm, chỉ im lặng lấy sách của mình ra, tùy tiện mở ra một trang sau đó nhìn chằm chằm.Chuông học cuối cùng cũng vang lên, những bạn học kia đành phải về lại chỗ của mình.Cuối cùng Kiều Sơ Hạ mới nhẹ nhàng thở ra.Trên cánh tay cô ấy, đột nhiên truyền đến va chạm nhẹ nhàng.Sau đó, một tờ giấy nhỏ được đặt cẩn thận trên trang sách mà cô ấy mở ra.“Đàn anh Ngô với thầy Chiêm đều nói, bọn mình sắp phải thi cuối kỳ, bảo bọn mình khoảng thời gian này đừng phân tâm, cho nên hai người mới không giục cậu sửa luận văn.

Trước mắt tập trung ứng phó với kỳ thi đã, chờ thi xong, bọn mình lại cùng nhau xem luận văn của cậu ^_^.


Yên tâm đi, chắc chắn cậu cũng có thể thông qua luận văn.

Cố lên nha, Hạ Hạ.


Tớ tin tưởng cậu á.”.

Bình Luận (0)
Comment