Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 212


Âu Dương Nguyệt lẩm bẩm nói rồi kéo cánh tay Tần Tịch đi lên lầu.

Sắc mặt cô ấy không được đẹp cho lắm.

Tần Tịch như suy tư gì đó nhìn nhìn cô ấy.

Trong khoảng thời gian này các cô đều đang tập trung cho thi cuối kỳ, Âu Dương Nguyệt giao tiếp rộng, chắc chắn là biết gì đó rồi, hơn nữa còn không phải chuyện hay ho gì, cô ấy vẫn luôn cố gắng không nói ra.

“Âu Dương.

” Về tới ký túc xá, Tần Tịch ngồi xuống chỗ của mình, xoay người về hướng Âu Dương Nguyệt ngồi, “Bây giờ có thể nói cho tớ nghe rốt cuộc là xảy ra chuyện gì rồi ha.

”“Dù sao cũng chỉ là mấy chuyện linh ta linh tinh, nghe tới là bẩn lỗ tai.

” Âu Dương Nguyệt tức giận nói: “Những người đó trước giờ nhìn thấy là không có chuyện gì tốt đẹp mà, nhìn thấy đúng là muốn điên lên.

Tiểu Tịch cậu đừng quan tâm tới bọn họ, thể loại nói không bằng chứng, ai thèm tin.

”“Nhưng mà cả đàn anh đàn chị năm ba cũng đều đang bàn tán, không phải sao.


”Tần Tịch thật ra lại rất bình tĩnh.

Trong trường học thường xuyên sẽ có đủ chuyện đồn đại tầm phào, hơn nữa trên diễn đàn với tieba cũng có, một số chuyện một truyền mười, mười truyền trăm nhanh chóng truyền tới người người đều biết.

Ví dụ như chuyện lần trước của phòng thí nghiệm, Lâm Cao với Ôn Diệc Nhiên đó, sau đó cũng ồn ào một khoảng thời gian mới từ từ nhạt đi.

“Sao thế??” Thi cuối kỳ kết thúc, Đường Lăng còn đang học bù.

Cô ấy vốn đang đeo tai nghe ngồi ở chỗ của mình, lúc này cũng xoay người nhìn về phía hai người.

“Xảy ra chuyện gì rồi?” Đường Lăng tháo tai nghe xuống, hỏi.

“Tớ đang hỏi Âu Dương đây.

” Tần Tịch cười tủm tỉm nhìn Âu Dương Nguyệt.

“Hạ Hạ.

” Ánh mắt cô rơi xuống trên người Kiều Sơ Hạ, “Cậu cũng biết à.

”Vừa rồi ở dưới lầu nghe thấy Nghiêm Tử Khâm nói như vậy, Kiều Sơ Hạ cũng có dáng vẻ muốn nói lại thôi.

“Hay là” Tần Tịch lấy di động mở diễn đàn trường ra.

Tiếng lành còn chưa ra tiếng dữ đã đồn xa, những người nói bậy sau lưng cô, chắc chắn không thể nào bỏ qua những nơi như diễn đàn được.

“Ôi, cậu đừng xem.

” Âu Dương Nguyệt đi lên vài bước tới trước mặt Tần Tịch giật lấy di động của cô: “Những người chỉ sợ thiên hạ không loạn trên diễn đàn đó, lại còn trốn sau màn hình, nói chuyện còn khó nghe hơn.

”“À há.

” Tần Tịch khẽ mỉm cười gật gật đầu.

Một tay cô chống cằm, cười tủm tỉm nhìn Âu Dương Nguyệt: “Vậy cậu nói cho tớ nghe đi.

”“Thì là… thì là…” Âu Dương Nguyệt úp ngược di động của Tần Tịch lên bàn, nhíu mày.


Cô ấy khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn nói: “Cũng không biết là ai đồn đại, cậu có thể thi được điểm tuyệt đối vốn không phải dựa vào sức mình, mà có người để lộ đề cho cậu.

”“Lộ đề.

” Tần Tịch nhíu nhíu mày.

Cô vốn cho rằng, chuyện nhiều lắm cũng chỉ liên quan tới phòng thí nghiệm thôi.

Nói không chừng còn có vài lời đồn không tốt cho đàn anh Ngô Hi Ngạn.

Nhưng mà chuyện như lộ đề này.

Tần Tịch ngồi thẳng người, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ bàn.

“Lộ đề.

” Đến cả Đường Lăng cũng nhếch mày, “Sau đó?”Cô ấy bấm nút tạm dừng, gập màn hình máy tính xuống, ánh mắt trở nên nghiêm túc: “Âu Dương, cậu nói tiếp.

”Thấy cả Đường Lăng cũng nghiêm túc hẳn lên, Âu Dương Nguyệt lại có chút căng thẳng.

“Thì là…” Cô ấy nuốt nước bọt, “Thì là có người đang bàn tán, lúc Tiểu Tịch thi năm nhất môn nào cũng đạt điểm tuyệt đối, không phải là do thành tích cậu ấy tốt mà là có thầy giáo trước khi thi lộ đề cho cậu ấy, để cậu ấy chỉ ôn tập theo đề thôi, là ai như thế cũng có thể thi điểm tối đa được.

”Âu Dương Nguyệt lại nhanh chóng nói: “Chúng mình đương nhiên là không tin rồi, thật ra trong lớp cũng có một vài người nghe đến lời đồn này nhưng mà mọi người đều không tin đâu, lần này luận văn của Tiểu Tịch thành công thông qua, năm 2 đã có thể phát hành trên tuần san cấp quốc gia, thi cử được điểm tuyệt đối còn khó hơn năm hai có luận văn đăng báo à?”Cô ấy liếc mắt nhìn Tần Tịch một cái, vội vàng nói: “Cho nên chúng tớ đều không tin lời đồn đó được lặng lẽ truyền ra từ học viện y học lâm sàng, chính là từ hôm đó thi sinh lý, sinh hóa liên tiếp đó, sau đó lại thi liền tù tì.

Tớ nghĩ lại thì thấy không có chứng cứ, đồn vài ngày rồi cũng thôi thôi, không cần nói với cậu, nên cũng lười nhắc tới.


”Tần Tịch với Đường Lăng liếc nhìn nhau.

Cô đúng là không biết tí gì về chuyện này thật.

Mấy bạn cùng lớp với các cô cũng vậy, thầy cô cũng vậy, kể cả Âu Dương Nguyệt với Kiều Sơ Hạ hẳn là không ít người biết tới rồi.

Nhưng lại không có ai nhắc tới trước mặt cô lần nào.

Tần Tịch biết, bọn họ đều có ý tốt, lời đồn ấy mà, có đôi khi càng giải thích càng bị bôi đen.

Còn không bằng chờ cho mọi chuyện tự qua đi.

Âu Dương Nguyệt có lẽ lo lắng cô bị ảnh hưởng tới chuyện thị cử, nếu vì thế mà phát huy thất thường vậy lại đúng lúc trở thành đề tài cho người ta nói nhảm.

Trong lòng Tần Tịch ấm áp, hơi hơi mỉm cười với Âu Dương Nguyệt và Kiều Sơ Hạ, “Cảm ơn các cậu nhé, cảm ơn Âu Dương, cũng cảm ơn Hạ Hạ.

”Cô dừng lại một chút, lại nói: “Chẳng qua nhìn thì có vẻ chuyện cũng không có giải quyết được nhỉ.

”.

Bình Luận (0)
Comment