Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 234


Đường Lăng nghĩ nghĩ, nhìn Tần Tịch cứ đang lăn qua lộn lại thưởng thức ống khám bệnh.

Rồi cô ấy lại nhìn xem Âu Dương Nguyệt vẫn đang mờ mịt không thôi: “Đàn anh Ngô nhìn thấy topic của Tiểu Tịch, cứ thế bay từ Thụy Sĩ về.

”Cô ấy nói: “Bên kia chắc là còn chưa kết thúc.

”Âu Dương Nguyệt: “……”Cô ấy giật mình: “Nhưng mà….

”Nhưng mà cái gì?Cô ấy muốn nói gia thế đàn anh Ngô chỉ sợ không đơn giản đâu, bọn họ có thể nào cảm thấy bất mãn với xuất thân cô nhi của Tiểu Tịch không.

Nhưng trong giây lát, Âu Dương Nguyệt đã quyết định đem suy nghĩ đó ném ra sau đầu.

Bảo tối Tiểu Tịch của cô tốt như vậy, còn lâu mới khiến người ta ghét bỏ nhá!Âu Dương Nguyệt tươi sáng cười, đột nhiên duỗi tay bắt lấy ống khám bệnh trong tay Tần Tịch.


“Tớ tuyên bố, giờ tớ bắt giữ ống khám bệnh của cậu, nếu cậu không thành thật khai báo, vì sao nam thần của tới lại share cái video kia……”Âu Dương Nguyệt hừ nhẹ hai tiếng: “Hừ hừ, cũng đừng mong lấy con tin về!”“À.

” Tần Tịch mở di động ra, click mở avatar wechat của Lê Phi.

Cô đưa đoạn chát về triển lãm của hai người cho Âu Dương Nguyệt xem: “Nam thần của cậu nhận một vai sinh viên y, trong khoảng thời gian này đang chuẩn bị cho vai diễn mới.

Anh ta sẽ tới nghe giảng giờ học của tụi mình, chú ý đến diễn đàn cũng không có gì là lạ.

”“Thì ra là thế….

Từ từ!” Âu Dương Nguyệt trừng mắt càng to tròn hơn, “Tại sao cậu lại có wechat của nam thần tớ?”Cô ấy không dám tin tưởng trừng mắt với Tần Tịch: “Bảo bối Tiểu Tịch, cậu có wechat của nam thân mà không thèm nói cho tớ! Không thể nào tha thứ được! ôi ôi ôi ôi!”Trong ký túc xá rộn rã tiếng cười thanh thúy, ngay cả Kiều Sơ Hạ nhìn thấy Âu Dương Nguyệt đang đùa giỡn với Tần Tịch, nhịn không được cũng cười rất thoải mái.

“Được, được, tớ nhận sai! Âu Dương……” Tần Tịch vừa cười vừa nói, “Tớ sai rồi.

Giờ tớ nói cho cậu đấy, nam thần của cậu hai ngày nữa còn muốn tới tham quan phòng thí nghiệm, nhớ kỹ phải trang điểm xinh đẹp nhé!”“Hu hu hu hu!” Âu Dương Nguyệt ôm bả vai cô cọ cọ cọ, “Thật á hả? Tớ sắp gặp nam thần của tớ !”Đột nhiên cô ấy có chút sửng sốt: “Nhưng mà đến lúc đó không phải bọn mình phải mặc áo blouse trắng, còn đội mũ lam à? Ôi ôi ôi tớ không nổi nữa! tớ không muốn ăn mặc xấu xí như thế xuất hiện trước mặt nam thần của tớ đâu!”Tần Tịch cười càng xinh đẹp.

Cô cẩn thận thu lại ống khám bệnh, sau đó bỏ nó vào trong ngăn tủ của mình.

Tần Tịch giơ tay sửa sang lại đầu tóc của mình bị Âu Dương Nguyệt làm cho lung tung lên, đứng dậy.

“Tớ tuyên bố!” Cô nói.

“Gì thế?” Âu Dương Nguyệt ngây ngẩn cả người.

Sau đó cô ấy nhịn không được cười cười, chớp chớp mắt với Đường Lăng: “Tuyên bố cậu muốn bắt đầu theo đuổi đàn anh Ngô hà?”“Thí nghiệm bắt đầu sớm một ngày, ngày mai bắt đầu làm thí nghiệm kỳ cuối cùng!” Tần Tịch nói.

Âu Dương Nguyệt: “……”“Bọn mình phải nhanh chóng làm cho xong thí nghiệm, cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa mới được.


” Tần Tịch lại nói.

Cô quay đầu cười tủm tỉm nhìn Âu Dương Nguyệt liếc mắt một cái: “Không thì lúc nào tới mới có thể theo đuổi đàn anh Ngô chứ?”Tần Tịch nói xong, không chờ Âu Dương Nguyệt phản ứng lại, cầm lấy đồ vệ sinh cá nhân của mình chạy ra khỏi ký túc xá, “Đánh răng rửa mặt, đi ngủ!”Cô nói: “Sáng mai đúng 6 rưỡi mình gọi mọi người, cùng chạy bộ với tớ và Lăng tử, sau đó cùng nhau đi phòng thí nghiệm.

”Âu Dương Nguyệt: “……”Cô mờ mịt quay đầu nhìn Đường Lăng: “Là cái ý nghĩ tớ đang nghĩ ấy hả?”“Có lẽ là vậy đi.

” Đường Lăng cũng cười: “Cũng có thể chỉ là muốn sánh vai trong học thuật thôi.

”Cô ấy nhún nhún vai: “Trong học viện y có người nào, không có ý nghĩ muốn cùng sánh vai với đàn anh Ngô à?”Đường Lăng thật sự thật vui vẻ.

Từ sau khi Tần Tịch quyết định không đổi chuyên ngành, tuy là vẫn luôn nỗ lực hết mình, tích cực sống, tích cực học tập.

Nhưng cô ấy vẫn luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó.

Nhưng mà đêm này, cô ấy mới cái thấy người bạn tốt không hề ngại khó, luôn lạc quan cứng cỏi thực sự đã trở lại rồi.

Cô ấy cũng cầm lên đồ dùng vệ sinh cá nhân của mình, duỗi tay xoa nhẹ tóc của Âu Dương Nguyệt: “Tắm rửa đi ngủ thôi, lãng mạn của học bá, cậu không hiểu đâu!”Âu Dương Nguyệt: “!!!”Rõ ràng là chưa có xảy ra chuyện gì cả, sao mà cô ấylại có cảm giác bị nhét cho một miếng bánh gato ngập mồm thế này vậy?Cô ấy mờ mịt quay đầu, Kiều Sơ Hạ cũng đang nhấp miệng cười cười, cầm đồ vệ sinh cá nhân đi ra bên ngoài.


Đêm nay, ký túc xá của mấy người Tần Tịch, ngoại trừ Âu Dương Nguyệt vẫn còn đang hơi hơi mịt mù.

Không khí rộn ràng vui sướng không tài nào tả nổi.

So sánh rồi mới thấy, sinh viên năm 3 khoa máy tính đại học A, Triệu Vệ Hoa lại không có tốt như vậy.

Trong vòng hai giờ ngắn ngủi, anh ta nhận được ba lá thư pháp lý khác nhau.

Giờ phút này anh ta đang cầm ba lá thư có đóng dấu, có luật sư ký tên trong đó, có chút mịt mờ ngồi trên giường trong phòng ngủ của mình.

Tay anh ta, khống chế không được, nhẹ nhàng run rẩy.

Vì sao?Tại sao lại như vậy?Tần Tịch kia, không phải chỉ tùy tiện dọa anh ta vài câu trên diễn đàn thôi sao?Anh ta còn lâu mới bị dọa sợ nhé!Nhưng mà hiện tại…….

Bình Luận (0)
Comment