Nữ Chính Trở Về Đi - Bất Tài Như Phó

Chương 80


Tê Diệu là ôm tâm thái ăn dưa ở khoảng cách gần mà theo tới.
 
Không biết tại sao, trong nội tâm cô luôn luôn ẩn ẩn cảm thấy không có chuyện tốt.

Sở Du Du chọn cái thời gian không tốt, hết lần này tới lần khác chọn vào hơn nửa đêm, dựa theo tính cách của cha Sở, hẳn là sẽ không để cho nàng ta ra ngoài vào ban đêm mới đúng.
 
Nghĩ như vậy, Tê Diệu càng cảnh giác.
 
Mặc dù cảm thấy cha Sở chắc sẽ không động tâm đối với Tê Vọng, nhưng lòng nên đề cao cảnh giác tương đối tốt.

Đem Tê Vọng liên lụy đến bên trong những sự tình hiện tại này, Tê Diệu đã tương đối áy náy, nếu thật sự bởi vì Sở gia để Tê Vọng ăn thiệt thòi, dẫn đến thanh danh Tê gia bị tổn hại, Tê Diệu tuyệt đối sẽ không cách nào tha thứ cho chính mình.
 

Sở Du Du đem địa điểm định ở một câu lạc bộ, nàng ta hẳn là có hiểu biết đối với Tê Vọng và Hoắc Ngu, cái câu lạc bộ này hai người họ đã từng đi qua mấy lần, Tê Diệu biết cũng là bởi vì cô có một lần ở câu lạc bộ đụng vào hai người, trường hợp lúc ấy tương đối xấu hổ, Tê Diệu không nguyện ý miêu tả nhiều làm gì.
 
Trong bóng đêm, nương theo lấy người tiếp tân dẫn đường, Tê Diệu quy củ đóng vai nhân vật công chúa nhỏ của Tê gia, ở trước mặt người ngoài quyết định sẽ không biểu hiện ra mình quen thuộc đường ở chỗ này.
 
Cô nghĩ, Tê Vọng cũng hẳn nên quên lần gặp mặt xấu hổ kia mới đúng.
 
Ngày đó cô uống có chút say, hào hứng một bên hát ca một bên quẹo vào, đụng vào Tê Vọng ở đối diện, còn say khướt chào hỏi cùng hai người, một người gọi anh rể một người gọi ông xã, còn kêu người nào là ông xã, Tê Diệu không muốn nhắc lại.

Nghe nói lúc ấy thần sắc của hai người Tê Vọng cùng Hoắc Ngu khá phức tạp, may mắn ngay lúc đó cô uống say, hoàn toàn không có có ý thức được trường hợp đó làm người ta mất mặt ngạt thở đến cỡ nào.
 
Lúc đó Trình Lịch bởi vì việc này cười cô rất lâu, Tê Diệu hồi tưởng lại lòng cũng đầy xấu hổ.
 
Cùng Tê Vọng tiếp xúc gần gũi thì có rất nhiều chỗ phiền phức.

Luôn luôn ở trong lúc lơ đãng liền nhớ lại trường hợp hai người ở chung trước đó, lúc trước cảm thấy không có gì, hiện tại tỉnh táo ngẫm lại, Tê Diệu xấu hổ chỉ muốn đem mặt che lại, tốt nhất nên dùng máy sấy thổi thổi thật tốt đại não úng đầy nước của cô, làm cho cô thanh tỉnh một chút.
 
Nghĩ đi nghĩ lại, Tê Diệu không để ý kém chút đứng trong thang máy không có đi ra, may mắn được Tê Vọng kịp thời níu lại cánh tay, giống như là xách con thú nhỏ đưa cô từ trong thang máy mang ra.
 
Tê Vọng thản nhiên nói: “Không phải đối với nơi này rất quen thuộc à, vì sao lại đi nhầm đường.”
 
Biểu lộ trên mặt của Tê Diệu hóa đá.
 

Quả nhiên anh đều nhớ rõ! Toàn đều nhớ rõ!
 
Tê Diệu: “..

Kỳ thật cũng không có đi được mấy lần.”
 
Tê Vọng: “Hết lần này tới lần khác liền đụng vào tôi, thật là khéo.”
 
Tê Diệu: “…”
 
Cô không nên nói tiếp nữa.
 
May mắn chủ đề của Tê Vọng không có nói cụ thể tới sự tình phát sinh ở lần say rượu kia, nếu không Tê Diệu thật sự là muốn lấy đầu đập xuống đất, lấy cái c.h.ế.t để bày tỏ trong sạch của mình ngay tại chỗ.

Sở Du Du hẹn Tê Vọng tại phòng số 3, Tê Vọng đem Tê Diệu an bài ở cửa đối diện gian phòng đó, để cho cô đợi trong phòng chớ lộn xộn.
 

Tê Diệu nghe lời mà ngồi ở phòng khách, trên bàn bày biện một đống đồ ăn vặt cùng đồ uống, để Tê Diệu cảm thấy mười phần mê hoặc.

Nếu như cô nhớ không lầm, trước đây tiến đến, trên bàn bày biện đều là một chút đồ ăn vặt cùng quả hạch linh tinh, trong tủ rượu bày biện từng hàng rượu, chờ bọn họ khui ra.
 
Cô buồn bực cầm lấy một bình sữa chua, cắm ống hút tu tu hút hai cái.
 
Lúc này, Tê Diệu nghe được ngoài cửa có động tĩnh.

Cô vội vàng tiến đến cạnh cửa, dán chặt lỗ tai lên thành cửa, kiên nhẫn nghe động tĩnh ngoài cửa.
 
Đáng tiếc cửa lớn cách âm quá tốt, lời hai người nói hoàn toàn nghe không được, Tê Diệu buồn bực tiến đến mắt mèo, lúc này mới nhìn rõ ràng hai người Tê Vọng cùng Sở Du Du đứng tại cửa ra vào..

Bình Luận (0)
Comment