Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 134 - Chương 134: Thân Phận Của Thu Thu Có Hi Vọng Rồi (2)

Chương 134: Thân phận của Thu Thu có hi vọng rồi (2) Chương 134: Thân phận của Thu Thu có hi vọng rồi (2)Chương 134: Thân phận của Thu Thu có hi vọng rồi (2)

"Tôi cũng nói rồi đây là cái ổ, nơi ăn cơm chẳng qua chỉ là cái tên gọi mà thôi." Chung Dật đau lòng nói: "Cha mẹ cậu là người lợi hại như vậy, đến lượt cậu sao lại ngu ngơ thế..."

Sở Qua mặt không biểu cảm.

Cha mẹ rất lợi hại sao?

Từ nhỏ cũng không hề cảm thấy... đợi đã, không phải, ai nói là tôi ngu ngơ chứ?

"Chí ít tôi biết cậu không phải là vừa mới tiếp xúc với Cố Nhược Ngôn." Sở Qua nghiêm mặt nói: "Giọng điệu này của cậu, không biết đã tiếp xúc với nhà nước bao nhiêu năm rồi! Tổ chức Nhà Đen này có thể cũng là nhận ủy phái." Chung Dật sửng sốt, xấu hổ cười nói: "Gần như vậy. :

Hóa ra cũng không tính là ngu lắm...

Sở Qua nói: "Nếu đã là nơi này, nói rõ vợ chồng ông chủ cũng là người dị năng? Bọn họ có dị năng gì? Làm cơm ư?

"Nam đi, có thể khiến người khác cảm thấy món ăn vô cùng khó ăn."

"Dị năng nát vậy mà mở tiệm cơm, ngược lại mới đúng a... đợi đã!" Sở Qua thần sắc run rẩy nói: "Đây chính là nguyên nhân vì sao xung quanh không có quán cơm nào khác?"

Chung Dật không lên tiếng.

"Cạnh tranh ác liệt quá a các cậu! Vậy còn bà chủ thì sao?"

"Bà ấy có thể khiến tất cả món ăn thoạt nhìn sáng lấp lánh, năng lực này đã bị bọn tôi cấm sử dụng rồi, có gì khác với việc viết lên mặt mấy chữ "tôi có dị năng" chứ?"

Sở Qua: ".."

Quả nhiên đều là một đám dị năng vô dụng, chí ít tình huống bình thường ngươi không nghĩ ra nó có thể dùng để làm gì sao, cái dị năng kia của ông chủ dùng để lừa đối thủ dường như là cách dùng duy nhất rồi.

Có điều lần sau lúc đưa Thu Vô Tế tới có lẽ có thể bảo bà chủ bộc lộ tài năng một chút? Nói không chừng Thu Vô Tế sẽ rất vui vẻ.

Ách, sao lại ngay cả cái này cũng có thể nghĩ đến Thu Vô Tế chứ, hết thuốc chữa rồi... Sở Qua võ võ đầu, dường như muốn bảo nó quay về điểm chính, nói: "Vậy hiện giờ có tiện đưa tôi đi xem địa điểm rèn luyện không?" "Cũng không tiện, bởi vì tôi không phải là lãnh đạo nói một lời là quyết, chỉ là một người đội trưởng thôi. Thêm một người đeo mặt nạ không phải do một mình tôi nói là tính, cần phải thông qua ý kiến của mọi người. Ngoài ra tốt nhất cậu cũng quay về suy nghĩ tạo cho mình một thân phận đi, làm một cái mặt lại nữa rồi nói.

Người nói vô tâm, Sở Qua dường như lại có một tia điện quang bổ vào đầu nói: "Cậu nói thân phận..."

Chung Dật ngạc nhiên nói: "Đương nhiên a, cậu phải tự mình giới thiệu một chút chứ, không cần nói thân phận thật, tốt xấu cũng phải có một cái nickname, sở trường là gì, vân vân..."

"Không phải cái này... nói cậu có thể giúp khách đen làm thân phận không?"

Chung Dật liếc xéo hẳn nói: "Cậu đây là mua vợ ở Thái Lan sang sao?"

Thật sự vợ Thái Lan rất tốt, tối thiểu cũng có căn cước có thể tra được, có phiền toái cũng có thể lưu trú chính quy, Thu Vô Tế thì khó hơn nhiều... thậm chí Sở Qua ngay cả giải thích cũng không biết nên giải thích thế nào, chỉ có thể nói: "Không phải, dù sao chính là người không có thân phận, làm hộ khẩu, các cậu có cách không?"

Chung Dật muốn nói lại thôi, thoạt nhìn quả thực là nín một bụng lời MMP muốn nói, lời ra đến cửa miệng rồi lại biến thành có khí vô lực nói: 'Được được được, bất kể cậu là có vợ Thái Lan hay là đại biến người sống, cậu cho tư liệu đi, tên tuổi giấy chứng nhận gì đó, những thứ khác tôi sẽ nghĩ cách."

Sở Qua hồ nghi nói: "Thật sự có cách ư? Tôi hỏi rất nhiều người rồi..." Chung Dật càng thêm bất lực nói: 'Gó,"

"Lợi hại quá a Chung ca, thủ nhãn thông thiên a." Sở Qua nhảy dựng lên nói: "Tôi bây giờ về trước chuẩn bị, đợi hai ngày nữa, qua hai ngày nữa sẽ gửi cho cậu.

Đưa mắt dõi theo Sở Qua hưng phấn rời đi, Chung Dật trợn tròn mắt bất lực.

Đúng đúng đúng, tôi thủ nhãn thông thiên.

Không phải chính là quay đầu đem tư liệu chuyển cho mẹ cậu sao, nói ra khó lắm sao...

Lại nói ba mẹ cậu giấu cũng thật sự là kín a, ngay cả cái này cũng không nói với cậu... Chung Dật lắc đầu, thản nhiên ăn đĩa rau xào thịt đã nguội lạnh, bỗng nhiên bật cười nói: "Thú vị đấy."
Bình Luận (0)
Comment