Chương 141: Vào nhóm (1)
Chương 141: Vào nhóm (1)Chương 141: Vào nhóm (1)
"Loại này hai ngàn tám là xe đạp điện, mẫu mới nhất hiện giờ tốc độ đạt đến hai mươi lăm dặm, không thể lắp thêm rổ, không thể chở người ngồi phía sau."
"Không thể chở người ư? Trực tiếp pass." Sở Qua chỉ vào một chiếc xe khác ở bên cạnh nhìn bề ngoài rất giống xe gắn máy nói: "Loại này thì sao?"
"Loại này là xe máy điện cỡ nhỏ, cần có bằng lái, đội mũ bảo hiểm, báo nhãn hiệu máy."
"Bằng lái xe tôi cũng có, có điều Giang Nam chúng ta hiện giờ cấm dùng mà”
"Khu vực nội thành cấm dùng, nếu là xe máy điện cỡ nhỏ phần lớn vẫn được, loại có thể đi hơn trăm dặm thì không được."
"Xe điện cũng có loại hơn một trăm dặm rồi ư?" Sở Qua sâu sắc cảm nhận được sự thiếu thốn tri thức của mình nói: "Vậy cần bao nhiêu tiền?"
"Không đắt, hơn một vạn."
"... Vậy xe điện thì sao?"
"Đây là năm nghìn tám. Tuy nhiên, loại pin này là axit-chì, không tốt bằng pin lithium-ion, cao hơn vài trăm, sáu ngàn ba ... nếu đã chi khoản này, không bằng dùng pin có tuổi thọ tốt hơn một chút, còn có khoá cảm ứng thông minh, cũng chỉ có sáu ngàn tám..."
Năm ngàn dự trù vào thẻ đi, cứ thêm thêm một chút cũng đến chín vạn tám.
Sở Qua chỉ tính toán bỏ ra ha ba ngàn mua một chiếc xe điện nhỏ, bất tri bất giác lại sáu ngàn tám. Tim cũng đang chảy máu rồi, tiền nhuận bút mới nhiều thật đất, nhưng đáng tiếc còn chưa vào tài khoản, mấy ngày nữa lại phải ăn đất rồi.
Chỉ có thể nói bao muội tử thật sự cần tiền a...
Kết bạn với Trương Kỳ Nhân đó nửa năm, nửa năm cộng lại có thể cũng không tiêu tốn bằng một hai tháng vừa rồi.
Ăn đất vẫn mãi là ăn đất, lúc xe điện ung dung chạy trên đường ven bờ sông, đón gió đêm từ từ thổ tới, cảm nhận hương thơm thoang thoảng của Thu Vô Tế ngồi phía sau, tâm tình của Sở Qua trở nên rất tốt, cảm giác sáu vạn tám cũng đáng. Trương Kỳ Nhân? Ai vậy, không quen.
Chỉ có một điều đáng tiếc duy nhất là Thu Vô Tế quá mạnh, nàng căn bản không cần giống như những cô gái khác ôm chặt lấy eo hắn, nàng tự mình ngồi ở đó độ thăng bằng mạnh hơn bất cứ ai.
Có phải là cần phải nghĩ cách lừa dối một chút không, để nàng đừng quá tự đại, an toàn mới là quan trọng... ừm...
Thu Vô Tế đang cúi đầu lật qua lật lại nghiên cứu hai chiếc mặt nạ Sở Qua vừa mới tiện tay mua ở sạp hàng bên đường, cảm thấy chiếc mặt nạ này rất khá, đáng tiếc không giống một nam một nữ: "Em bé mập này rất đáng yêu, có tên chưa?”
Sở Qua đau xót nói: "Thực ra ta từng ảo tưởng rằng nàng sẽ nhận ra chúng."
Thu Vô Tế hiếu kỳ nói: "Vì sao ta sẽ nhận ra chúng chứ?”
"Lúc trước trong nhóm có bán đồ second-hand gửi đồ cho nàng, ta từng nằm mơ rằng nàng tải Huluwa cả tiếng đồng hồ, xem xong rất nghiêm túc mà bình phẩm ta, người lớn như vậy rồi không nên xem mấy thứ ấu trĩ như vậy... †a vừa mừng mừng vừa sợ nhận lời đánh giá này."
Thu Vô Tế: "..."
"Sự thật chứng minh bọn họ quá thành thực rồi, lại gửi cho nàng xe thật... có thể nói cho ta biết là bộ nào không?"
Thu Vô Tế nghiến răng nói: "Sở Qua, có phải ngươi muốn chết không?”
Sở Qua mau chóng quay lại vấn đề chính nói: "Cho nên đây là Huluwa, hồ lô màu vàng trên đầu đó là tam oa, đợi chút nữa ta sẽ đeo. Hồ lô màu xanh là lục oa, đợi lát nữa nàng đeo."
Thu Vô Tế chế nhạo nói: "Bởi vì ngươi vàng hơn ư?”
"Sở Qua: "... Nàng trở về thoát khỏi nhóm chát được không, đã bị bọn họ truyền nhiễm thành cái dạng gì rồi?"
Thu Vô Tế nói: "Vậy ngươi nói xem có dụng ý gì?"
"Tam oa là em bé đao thương bất nhập, đến lúc đó ta nói ta có dị năng này. Lục oa là em bé biết ẩn thân, dị năng của nàng. Không phải chính là nói dối sao, còn khó hơn cả chúng ta viết sách nữa."
"Có sợ người ta chụp đầu không, ẩn thân chỉ có thể làm cho xem, chứ không có ý nghĩa a."
"Nếu như không cần thiết, nàng vẫn nên bớt ra tay."
"ờ"
Thực ra hai người đều không biết vì sao nàng cần phải bớt ra tay, thế nhưng hai người đều vô thức cho rằng như vậy, có lẽ là ở chỗ sâu trong nội tâm vẫn có chút hoảng sợ? Dù sao cũng không phải là người của thế giới này, quá chói mắt cũng không phải là tốt.
Thu Vô Tế liền có chút do dự hỏi: "Thật sự để ta đi cùng sao?"
"Ngay cả Lâm Vũ Dương cũng biết bên cạnh ta có một cô gái rôi, Chung Dật bên đó càng là giúp ta làm thân phận, che giấu cũng không hay lắm, còn không bằng cứ thoải mái thừa nhận là người dị năng, ngược lại cũng bớt chút hồ nghỉ."
"Tâm viết sách cũng bẩn"
"Này, nữ tông chủ tranh bá nói với ta cái này? Cũng đừng nói là ta viết a, lúc đó nàng tự mình nghĩ."
"Hừ. Chỉ là cảm thấy ngươi vẫn không tính là ngốc." Thu Vô Tế cúi đầu, bàn tay khẽ xoa xoa hai cái mặt nạ.
Mặ nạ tản phát ra quang mang nhu hoà, rồi mau chóng biến mất.