Chương 149: Dạy học (1)
Chương 149: Dạy học (1)Chương 149: Dạy học (1)
"Đề cương thứ này, không phải là cần thiết, rất nhiều đại thần không lập đề cương."
Trong phòng của Thu Vô Tế, Sở *Phụ Thần* bị người hâm mộ đòi ký tên *Tu Tiên Đồ Đệ* Viết Sách Sư Phụ* Minh Luyến Giả * Qua, xách cái ghế đẩu ngồi bên cạnh Thu Vô Tế, bắt đầu chỉ điểm:
"ý nghĩa lớn nhất của đề cương, thực ra là để nàng xác định rõ nàng muốn viết về câu chuyện gì, nhân vật chính phải làm những gì, trải qua là gì, đạt được kết quả gì, quá trình này phải được liệt kê rõ ràng, chính là đề cương nguyên thuỷ nhất. Nếu như trong lòng nàng có tuyến cốt truyện rõ ràng rồi, thì có thể không cần thứ này. Cho nên nàng muốn viết câu chuyện gì?" Thu Vô Tế hai mắt quay vòng vòng nói: "Ta muốn viết câu chuyện về một nữ hiệp trảm yêu trừ ma."
".. Cái này không phải là câu chuyện. Nhớ lại một lượt lời ta vừa nói."
Vòng vòng trong mắt Thu Vô Tế bắt đầu mở rộng ra: "Nhân vật chính phải làm những gì... nhân vật chính của ta phải trảm yêu trừ ma. Nàng ấy trải qua những gì... trải qua trảm yêu trừ ma."
Sở Qua: "Đạt được kết quả gì, thành công trảm yêu trừ ma, đúng không..."
"À, đúng vậy"
"Đây không phải là câu chuyện, chỉ có thể gọi là một loại đề tài." Sở Qua nói: "Ví dụ như nàng muốn viết câu chuyện về một nữ chính từ trong sách chạy ra ngoài, đây chỉ có thể gọi là một điểm, một thiết lập, không gọi là câu chuyện. Giữa Thu Vô Tế và Sở Qua nảy sinh những gì, mới gọi là câu chuyện."
Thu Vô Tế hình như có chút hồi hồn nói: "Ngươi muốn ta và ngươi xảy ra cái gì, ngươi hạ lưu."
Sở Qua che mặt: 'Đồ đệ này ta không có cách nào dạy."
Thu Vô Tế tức giận hậm hực nhìn hắn nói: "Ngươi cũng sờ tay ta rồi."
".. được được được, ta thử lại một lần." Sở Qua nắm lấy bàn tay nhỏ sờ hai cái."
Thu Vô Tế vô thức phản ứng lại, một quyền đấm vào mặt Sở Qua.
Giai đoạn đầu tiên kết thúc dạy học. ...
"Câu chuyện không thông não, chúng ta gác sang một bên trước, trước tiên nói vê người thiết lập, từ người thiết lập có thể xây dựng ra được cốt truyện. Ví dụ như nữ chính của nàng là người như thế nào, có theo đuổi và lý tưởng gì, cô ấy bởi vì phải trải qua những gì mà có tính cách như vậy... như vậy từ lý tưởng và theo đuổi của cô ấy, là có thể xây dựng ra được hướng đi tiếp theo..."
Thu Vô Tế ấn chuột, ấn chuột.
"Nàng làm gì vậy?"
"Tìm bản thảo ngươi thiết lập Thu Vô Tế."
Sở Qua: "Ta TM..."
"Không đúng a, trong thiết lập của ngươi cũng không viết ta từng trải qua những gì, chỉ thiết lập tính cách này."
"Bởi vì bối cảnh và điểm ngưng chú khác nhau, quá khứ của nàng chỉ là một nhãn hiệu của sự cường đại, thiên tung kỳ tài, dẫn lĩnh tông môn phát triển không ngừng, còn về con đường tu hành thế nào, vượt mọi chông gai thế nào, tất cả những điều này có độc giả bổ sung là được rồi, không cần viết rõ. Như vậy ta sau này ngược lại cũng có chỗ để phát huy, giống như là vẩy trên giấy trắng, bất cứ lúc nào cũng có thể thêm một câu Thu Vô Tế có Văn thanh khí, Thu Vô Tế có đức tính của vợ hiền mẹ tốt, người khác lại không biết nàng lúc trước trải qua những gì, thì sẽ rất dễ tiếp nhận."
"Vậy ngươi còn bảo ta làm cái thiết lập này làm gì?"
"Nàng muốn viết là nữ chính."
" Thu Vô Tế của ngươi không phải cũng là nữ chính."
Sở Qua che mặt nói: "Đồ đệ này ta không có cách dạy."
"Ngươi cũng sờ..."
Sở Qua làm ra tư thế phòng ngự trước một bước. Giai đoạn dạy học thứ hai kết thúc. ...
"Bỏ đi, như vậy đi, chúng ta trước tiên xây dựng quan hệ giữa các nhân vật, từ mối quan hệ giữa các nhân vật cũng có thể tổ chức ra được cốt truyện. Ví dụ như, nữ chính của nàng xuống núi gặp được nam chính, nam chính này là người thế nào, lúc này hắn gặp phải tình huống gì, nữ chính gặp được, là giúp đỡ cũng được là hiểu lầm cũng được, tình tiết đầu tiên này ra rồi. Sau đó triển khai bối cảnh của nam chính, hắn có quan hệ với những người nào, những thế lực nào, có những mong cầu gì, trở về thăm dò thân thế của mình có liên quan gì với nữ chính, đan xen lẫn nhau, mạng lưới cốt truyện cũng ra rồi."
"Ta cũng không biết trong nhà ngươi làm cái gì, ngay cả bản thân ngươi cũng không biết, cuộc sống chẳng phải vẫn trôi qua rất tốt sao.
Sở Qua: "... nàng đang biên chuyện, có thể trước tiên quên đi chuyện hiện thực của chúng ta được không.
"Ta chỉ là cảm thấy điều ngươi nói không giống với những gì ta thể nghiệm được thôi mà."
"Nàng đang trải nghiệm cuộc sống, cuộc sống là những điều bình thản và tẻ nhạt, ngày ngày sống một cuộc sống lo toan củi gạo dâu muối. Mà chúng ta đang làm là sáng tác truyện, cần phải có các loại tình tiết, đây không phải là một chuyện."
"Không phải nói câu chuyện bắt nguồn từ cuộc sống sao?"
"... Lúc ta làm đồ đệ của cô, có được tranh luận nhiều như vậy không?” Sở Qua tức giận xoay xoay trong phòng, cuối cùng túm lấy gối ôm lợn nhỏ ấn vào đầu của Thu Vô Tế: "Đỡ đòn."