Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 219 - Chương 219: Cháy Rồi (1)

Chương 219: Cháy rồi (1) Chương 219: Cháy rồi (1)Chương 219: Cháy rồi (1)

Chiều nay tâm tình của Sở Qua vô cùng tốt, up liên tiếp hai chương mới bốn nghìn chữ, tổng là 8 nghìn, mới hài lòng mở nhóm chát ra xem một chút, xem xem có ai khen thưởng tổ trưởng Qua không.

Kết quả trong nhóm đang nói: "Sở Đại có chương mới kìa, chúng ta muốn xem chính văn."

Sở Qua: "2"

"Thu Thu Tự Truyện của tôi đâu, huhuhu Thu Thu của tôi..."

Sở Qua: "..."

Cái gì mới là chính văn hả?

Thu Vô Tế gửi tới một mặt cười hihi trong nhóm, lại nói chuyện riêng với Sở Qua: "Có cảm giác bị NTR không?" Sở Qua đại kinh thất sắc: "Toi rồi sao cô lại biết loại từ ngữ này, đề nghị rời nhóm”

Thu Vô Tế: "Chỉ một chút từ ngữ rách này của các ngươi, mấy ngày là học được kha khá rồi, còn đợi đến giờ sao? Không được kích ta ra, ta chưa xong với ngươi đâu."

Sở Qua vô cùng hối hận về việc kéo nàng vào nhóm làm quản lý: "Hoc cái tốt thì không học toàn học những cái linh tỉnh, bảo cô học viết sách cô học đến đâu rồi?"

"Đây không phải là người khác coi ngoại truyện của ta thành chính văn sao, hi hi."

Sở Qua che mặt, nửa ngày mới nói: "Cô sao lại cũng học cái kiểu nói chuyện đó hả, rõ ràng là người ở bên cạnh lại phải lên mạng nói chuyện... còn ngày nào cũng gửi mấy biểu tượng dễ thương nữa."

Loại cảm giác rõ ràng là người ở bên cạnh lại phải ngư truyền xích tố (gửi tin như ở xa đó), rất thú vị a."

"Vẫn là đừng làm vậy, đây không phải là chuyện tốt gì."

"Vì sao?"

"Đại diện cho giao lưu hiện thực giảm bớt, cũng đại diện cho một sự cô độc nào đó."

"Văn học chết tiệt."

"Người có thể dùng từ 'ngư truyền xích tổđể hình dung về nói chuyện qua mạng, nói ta chết tiệt... Sở Qua thật sự dở khóc dở cười, trực tiếp chuyển đề tài: "Aiya, hôm nay ra ngoài ăn cơm được không?"

"Buổi trưa còn thừa chút đồ ăn, hâm nóng một chút là ăn được rồi, đơn giản hơn rất nhiều... ngươi đợi chút, ta xem xong đoạn này sẽ đi hâm nóng lại đồ ăn, ngươi có thể tán gẫu với bọn họ thư dãn một chút."

"Cô đang xem cái gì."

"Xem lại sách của ngươi đó, sư phụ. Hiện giờ càng xem càng có sở ngộ đó."

Sở Qua nghe vậy cảm thấy giống như uống một ngụm coca lạnh, sảng khoái từ đầu đến bụng.

Thu Vô Tế ở phòng bên cạnh lén lút nhìn cánh cửa, rồi lại nhìn vào điện thoại, trong màn hình lại là tác phẩm của một nữ tần đại thần, đâu phải là của Sở Qua...

Cảm thấy có lỗi với Sở Qua, Thu Vô Tế lại thoát ra, mở sách của Sở Qua ra, bắt chước lời thoại của Thu Vô Tế ở chương mới, gửi tin nhắn thoại: "Kế hoạch của Viêm Thiên Liệt ở Tiểu Phấn Diệt Thiên đã thất bại, đêm nay bản toạ liền vào Phần Viêm Chi Tâm, huỷ diệt triệt để nguồn gốc của Viêm Ma Loạn này."

Nàng cũng là vừa phát hiện ra còn có khả năng lồng tiếng.

Thu Vô Tế tự mình lồng tiếng Thu Vô Tế, liệu có bị người khác nói "quá giả trân" không?”

Thu Vô Tế mở ra nghe lại một lượt, rất dễ nghe, rất ngầu, rất ok.

Còn về tình tiết của bản thân, là mồi nhử, để nội gián truyền tin tức giả, thực sự bản thân không đến Phần Viêm Chi Tâm, hoàng tước ở sau.

Đây cũng là lần đầu tiên giao thủ với Viêm Thiên Liệt trước khi quyết đấu diễn ra.

Tuy rằng Viêm Thiên Liệt không huỷ mà lui, thế nhưng thuộc hạ tổn hại, tâm khí rệu rã, cộng thêm mất đi ám thủ đã bố trí từ trước, tất cả hiển nhiên đều sẽ ảnh hưởng đến tính công bằng khi quyết thắng.

Thực ra ngày quyết thắng cũng không còn mấy ngày nữa...

Nói thực Thu Vô Tế vẫn rất khâm phục cách thiết lập tình tiết của Sở Qua, hắn rõ ràng cái gì cũng chưa từng trải qua, chỉ dựa vào bản thân tự biên mà có thể biên ra được nhiều đối cục và tính toán tương hỗ lẫn nhau như vậy, tạo thành một thế giới trong sách vô cùng đặc sắc.

Trong hiện thực hắn sao lại ngốc nghếch như vậy chứ?

Sở Qua nói đoạn này hắn mô phỏng lại cuộc chiến giữa Tử Cấm Chi Đỉnh và Nguyệt Mãn Lan Giang, quyết chiến sớm đã định rồi, thế nhưng trước ngày quyết chiến lại xảy ra một đống chuyện, là học phương pháp của danh gia. Cho nên bản thân Thu Vô Tế cũng đi tìm nữ tân danh gia để học tập, thế nhưng bản thân học tập thật sự không tổng kết ra yếu lĩnh gì cả.

Vẫn là cần một sư phụ a...

Thu Vô Tế suy nghĩ, vẫn là bỏ điện thoại xuống, thò đầu ra xem Sở Qua đang làm gì.

Sở Qua đang ở trong nhóm "Tổ lái đường phổ" xem các đại thần nói chuyện.

"Ôi, gần đây thân thể không ổn lắm, giảm bớt chương mới rồi."

"Cậu cũng không gồng nổi à? Giảm bao nhiêu?"

"Trước kia ba vạn, giờ chỉ có thể hai vạn thôi."

Sở Qua thấy mình vừa rồi chương mới còn tự đắc ý hai chương bốn ngàn chữ, lặng lẽ gửi: "Đừng gồng nữa... cầu xin đó..."

Trong nóm mau chóng bắt đầu bắt chước: "Đừng gồng nữa... cầu xin đó..."

"Không phải..." Có người khác nói: "Người khác nói đừng gồng nữa còn có thể nghe được, Sở Qua cậu cũng nói, tôi không phục."
Bình Luận (0)
Comment