Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 223 - Chương 223: Dạy Học 69 Thế (1)

Chương 223: Dạy học 69 thế (1) Chương 223: Dạy học 69 thế (1)Chương 223: Dạy học 69 thế (1)

"Biết vừa rồi ngươi phạm phải mấy sai lầm không?" Thu Vô Tế ngồi xổm bên cạnh Sở Qua, dùng ngữ điều lười biếng che dấu đi rung động trong lòng.

Sở Qua nằm ở đó lẩm bẩm nói: "Biết... Quyết đoán sẽ mất trắng, do dự sẽ thất bại... ta gặm xuống là được rồi..."

Nói đến cuối cùng, thanh âm cũng chỉ còn lại chỉ còn hắn nghe thấy.

Kết quả Thu Vô Tế cũng không biết là thật sự nghe thấy rồi chứ, hay là đoán được, lại cười lạnh trả lời: "Vừa rồi nếu như ngươi mà đem cái miệng heo đó gặm xuống, vậy cũng chỉ có thể gặm vào sàn nhà thôi."

Sở Qua nghỉ nghĩ có thể cũng đúng, liền buồn bực không đáp. Thực lực chênh lệch quá lớn, thừa cơ nàng không chuẩn bị lật lai có tác dụng gì, không chế không nổi.

Thu Vô Tế mỉm cười kéo hắn lên, vuỗi vuôi bụi trên người nói: "Sai lầm của ngươi à, khi ngươi đè lên người khác lại không chống đỡ eo, sức eo lúc này là chỗ dựa quan trọng nhất, một khi eo được chế trụ, hiệu quả còn lợi hại hơn tay chân”

Sở Qua ngây ngốc, cô... cô đây là đang dạy ta làm thế nào cưỡng cô ư?

Thu Vô Tế như không có chuyện gì nói: "Đây là dạy ngươi làm sao chế địch, ai giống như ngươi trong đầu chỉ biết nghĩ bậy bạ chứ?"

Sở Qua rất hổ thẹn nói: "Nhớ rồi."

Thu Vô Tế thản nhiên nói: "Xét thấy biểu hiện sợ hãi không còn giọt máu của ngươi, sư phụ cảm thấy rất đang yêu, lần đầu tiên dám can đảm phản kháng lại, vi sư cảm thấy rất mạnh. Cũng đáng được biểu dương, cho nên tiếp tục dạy học."

Sở Qua vô thức vào tư thế phòng ngự.

Một ngón tay xinh đẹp không chút trở ngại lướt qua phòng ngự của hẳn, điểm vào mi tâm của hắn: "Nếu như bản toạ muốn đán ngươi, ngươi vẫn là đừng dãy dụa..."

Sở Qua: ".."

Chỉ điểm một cái, toàn bộ chiêu số và pháp môn vận kình của Thiên Sơn Chiết Mai Thủ đều in dấu rõ ràng vào trong đầu óc hắn.

Quả nhiên không cần mình dán chặt lấy để học, cũng không cần Thu Vô Tế phải thực hành đánh người.

Giống như Kim Chung Tráo, tiên nhân xoa đầu ta, chính là đơn giản như vậy.

Trước kia Sở Qua không muốn ăn gian, còn mộng tưởng mỹ nữ sư phụ theo sát dạy dỗ nữa chứ, lần này ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm nói: "Cái đó, ta vẫn là tự mình luyện sáo lộ sao?”

Thu Vô Tế ngoắc tay một cái: "Luyện cùng với bản toạ."

"II!" Sở Qua quay người muốn chạy.

Thu Vô Tế tóm cổ hắn lôi lại.

Căn phòng thuê chật hẹp mau chóng vang vọng lên tiếng kêu thảm thiết liên tục không dứt: "Sư phụ, ta sai rồi sư phụ..."

"Sai ở đâu?"

Không phải chính là sai ở chỗ để cô hôm nay bị người ta gọi là chị dâu sao, nhưng đó là do bản thân cô cho phép người ta đăng hình lên weibo, lúc đó ai mà ngờ được đến tiết tấu lớn như vậy... sau đó lại một mực tìm cớ đánh ta.

Sở Qua cảm thấy mình oan như Đậu Nga.

Thế nhưng nói là đánh thì cũng không hoàn toàn là đúng, nàng thật sự đang đối luyện.

"Hỏi ngươi sai ở đâu, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?" Thu Vô Tế tức giận đùng đùng nói: "Cái tay này của ngươi, vừa rồi nên quay lại, đạn chỉ điểm vào cổ tay ta ép ta thu tay lại, sua đó tay trái đi lên, giống như vậy..."

Đầu ngón tay xuyên thẳng tới, tay của hai người đan vào nhau, giống như bươm bướm bay lượn bên cành mai, đẫu lại trên chạc cây, lưu luyến không đi.

"Cuối cùng liền có thể đạt thành loại giằng co, mà không phải bị người ta xoay giống như con gà! Hiện giờ biết sai ở đâu rồi chứ?"

Hoá ra cô hỏi là cái này, ..

Sở Qua thành thực nói: "Nhớ rồi."

Hai bên nhìn nhau, trong mắt hai người đều có gì đó đang lấp lánh.

Làm cả nửa ngày, không phải vẫn là dán sát dạy học sao?

Cổ tay của Thu Vô Tế vặn lại một cách kỳ diệu, ngón tay từ một góc độ không thể tin nổi mà lướt qua cổ tay của Sở Qua, giống như tay ngọc lướt qua tuyết bay.

Cổ tay của Sở Qua tê rần rần, Thu Vô Tế liền thoát khỏi dây dưa, vặn cổ tay của hắn giống như muốn bẻ, miệng mô phỏng âm thanh nói: "Rẵc rắc, ngươi lại bị bẻ gãy rồi."

Sở Qua dở khóc dở cười.

Thu Vô Tế thu tay lại, lắc một cái liền chắp tay sau lưng trở về phòng: "Thức vừa rồi, tự mình rèn rũa đi, sư phụ phải đi tắm rửa rồi."

Sở Qua ngây ngốc đứng ở đó mò mẫm, vừa rồi Thu Vô Tế vặn tay kỳ diệu như vậy thật sự khiến hẳn cảm nhận được võ hiệp trong mơ, còn trực quan hơn cả Kim Chung Tráo, rất là thú vị.

Hơn nữa còn rất đẹp.

Một chiêu một thức đều vô cùng đẹp, nàng sử dụng ra, càng đẹp hơn.

Không biết sau này bản thân sử dụng thành thạo rồi, là phiêu dật hay là đồng tính nữa?

Thu Vô Tế ôm quần áo phớt lờ đi qua trước mặt hắn, đi vào nhà vệ sinh.

Một tiếng sau, Sở Qua vân đang luyện công, Thu Vô Tế mặc đồ ngủ, một tay lau mái tóc ẩm ướt, một tay ôm quần áo bẩn, phớt lờ đi qua trước mặt hắn, đi ra sân thượng giặt đồ.

Sở Qua rất tự nhiên dừng luyện công, tiếp theo đi vào phòng tắm tắm rửa, tuyên bố một ngày tu hành đến đây là kết thúc.

Hai người không nói với nhau câu nào, trong ánh mắt đã nói xong rồi:

"Đến lượt ngươi đi tắm."

"Ừm”......

Đêm đen tĩnh mịch, Sở Qua ngồi ở trước máy tính viết bản thảo cho ngày mai.

Luyện công tốn thời gian hai giờ đồng hồ, sau khi ăn cơm xong bắt đầu luyện, cộng thêm tắm rửa xong ra ngoài cũng đã hơn chín giờ, còn chút thời gian viết bản thảo.

Ồn ào trên mạng không rảnh để quản... cũng không cần phải quản. Bất kể hai ngươi là hỏi lòng không thẹn hay hỏi lòng có thẹn, thì đều là bị đánh hay là chấn phu cương, chuyện riêng của hai người, người khác liên quan gì.

Hừ, chính là đánh, Thu Thu cũng rất đáng yêu.

Dù sao nhất định cũng có cơ hội làm chấn phu cương.

Đang nghĩ như vậy, bên cạnh đã thơm phúc mùi trà, Thu Vô Tế lại pha một bình trà đặt trên bàn.

Cũng không biết là hương trà, hay là nang sau khi tắm xong thơm hơn.

Mái tóc đó cũng vẫn chưa sấy khô...

Sở Qua nói một tiếng cảm ơn, nhìn như đôi mắt đặt ở màn hình máy tính, nhưng thực tế dư quang nơi khoé mắt không biết đã bay đến đâu rồi. A, sao nàng vẫn còn đứng đó không đi, lẽ nào lần trước ở khách sạn ngủ cùng một phòng đến nghiện rồi sao, vẫn muốn thử nữa?
Bình Luận (0)
Comment