Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 232 - Chương 232: Ngươi Là Thứ Nhất (2)

Chương 232: Ngươi là thứ nhất (2) Chương 232: Ngươi là thứ nhất (2)Chương 232: Ngươi là thứ nhất (2)

Thu Vô Tế gặm đến mức miệng đầy dầu mỡ, vẫn đang nói: 'Gà này chắc chắn không phải là gà ăn thóc, cũng chưa từng được nuôi thả... kinh doanh kém quá..."

Sở Qua dở khóc dở cười nói: "Vậy không phải cô vẫn ăn rất vui vẻ đó sao."

Thu Vô Tế nói: "Mùi vị không tệ là được."

"Lại nói cô hiện giờ cũng quan tâm đến phương diện dinh dưỡng sao?"

"Ta từ đầu đã quan tâm rồi, lẽ nào ngươi không phát hiện ra thực đơn của ngươi đều là dinh dưỡng phối hợp sao?" Thu Vô Tế vung vẩy cái đùi gà, có chút đắc ý nói: "Tu hành của ngươi cần lượng lớn năng lượng đầu vào, hơn nữa cũng cần cân bằng. Khái niệm năng lượng của bọn ta, thực ra cũng giống với khái niệm dinh dưỡng của thế giới này.

"Chẳng trách ta tu hành rất thuận lợi, là có liên quan đến cái này sao?"

"Đương nhiên có liên quan." Thu Vô Tế tiếp tục vung vẩy: "Ta đi chợ, vừa nhìn là biết thứ gì tốt thứ gì không tốt, đồ mua cho ngươi cũng là tốt nhất."

Bộ dạng "mau khen ngợi ta đi" đó, Sở Qua nhìn thấy thực sự rất buồn cười, liền nhanh chóng biểu dương: "Thu Thu nhà ta đương nhiên là giỏi nhất."

Đùi gà cứng ngắc ở trong không trung, Thu Vô Tế nhìn xung quanh, sẵng giọng: "Ai là Thu Thu nhà ngươi! Ta chính là trợ lý nhỏ đáng thương bị ông chủ ác động ép nấu cơm thỉnh thoàng còn quấy rối còn không cho tiền mà thôi."

Sở Qua suýt chút nữa thì phun đồ ăn trong miệng ra.

"Ôi ôi, hai người đó có phải là cặp đôi đầu thu bên bờ biển đó không?" Bên cạnh truyền đến giọng nói của một cô gái.

Hai người quay đầu lại nhìn, mấy học sinh nữ hào hứng ở gân chỉ chỉ trỏ trỏ, thấy bọn họ nhìn sang, các cô gái cũng không sợ lạ, đều nhào đến nói: "Là thật à! Gặp được người thật rồi, cái đó thật sự không phải là xắp đặt a, bình thường lại tốt như vậy."

Sở Qua Thu Vô Tế ngơ ngác nhìn nhau, sao lại thành như vậy? Ăn MacDonald cũng có thể có người nhận ra?

Có cô gái nhỏ hào hứng chạy đến nói: "Em biết ngay đó là người bản địa ở gần biển mà, em còn đi đến, quả nhiên là người Nam Giang." "Mọi người bình luận người ta đều đem ảnh chụp treo lên rồi, cậu mới biết a"

Sở Qua lúc này mới ý thức được thực ra không phải là mình nổi bao nhiêu, mà là ở trong phạm vi bản địa nổi hơn nơi khác. Thế nhưng cái này cũng rất khoa trương, lúc này mới có mấy ngày mà đã truyền khắp nơi rồi.

"Hai anh chị ơi, chúng ta chụp tấm ảnh có được không?" Cô gái nhỏ dơ điện thoại ra nói: "Weibo của em cũng nên "hot rồi..."

Sở Qua thực sự bất đắc dĩ: "Này, em gái nhỏ, lấy ảnh của anh để nổi tiếng, anh có lợi ích gì?"

Cô gái nhỏ lí nhí nói: "Em không có tiền..."

Sở Qua đang muốn từ chối, lại nghe thấy Thu Vô Tế cười híp mắt nói: "Up ảnh cũng được, đồng thời phải tuyên truyền tiểu thuyết của bọn chị."

Cô gái nhỏ vui vẻ nói: "Không vấn đề"

Cô gái nhỏ cao hứng chụp ảnh rồi rời đi, Sở Qua kỳ quái gãi giã tai, hỏi Thu Vô Tế: "Cô thật sự kinh doanh rồi sao?"

Thu Vô Tế cười híp mắt nói: "Ta là nhân viên kinh doanh của ngươi không phải sao?"

Haizz, vậy nhân viên kinh doanh nói như vậy... loại kinh doanh này ta cảm thấy xấu hổ lắm, sách vẫn còn phải xem bản thân tác phẩm nữa..."

"Ngươi đó, tính khí thư sinh." Thu Vô Tế nói: "Đây lại không phải là hành vi phạm pháp, có gì phải xấu hổ. Ta cũng không sợ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, ngươi còn lo gì."

Sở Qua: "..." Thần sắc của Thu Vô Tế nghiêm túc hơn, đè thấp thanh âm nói: "Sở Qua, chúng ta cần có cảm giác tồn tại ở thế giới. Không phải thành tích hiện tại có thể kiếm tiền ăn cơm là được sao."

Sở Qua rùng mình, lưng không tự giác dựng thẳng lên, nghiêm túc nói: "Đúng, ta biết rồi."

Thu Vô Tế dựa vào thành ghế, cầm coca cola lên uống, nói: "Sở Đại có lẽ không chú ý đến thành tính hậu trường... đợt này bao nhiêu người mua ngươi biết không?"

Sở Qua lắc đầu.

Thu Vô Tế mở APP điểm nương ra, kéo đến Bảng tiêu thụ, chuyển màn hình cho Sở Qua xem.

Sở Qua ngơ ngác nhìn tên sách trong Top 10 bảng tiêu thụ, nửa ngày vẫn không biết mình là tâm tình gì. Lại bán chạy Top 10 ?

Thu Vô Tế thu điện thoại lại, tiếp tục cầm coca cola uống, càu nhàu: "Top 10 thì có gì mà vui, ở trong lòng ta, ngươi là thứ nhất."

Dường như nhìn thấy ánh mắt kỳ quái của Sở Qua, Thu Vô Tế quay đầu lại, bổ sung: "Ta nói là thứ nhất ở thế giới đó của ta, chứ không phải là nói trình độ của ngươi."
Bình Luận (0)
Comment