Chương 257: Lấy ảo thành thật q)
Chương 257: Lấy ảo thành thật q)Chương 257: Lấy ảo thành thật q)
Sở Qua lòng như lửa đốt chuyển hướng đến phòng khám, kết quả khiến người ta thở phào cũng khiến người ta kinh ngạc.
Bởi vì nàng thật sự chẳng qua chỉ là đến tháng thôi.
Không những không sinh bệnh, ngay cả thống kinh cũng không tính, chỉ là lâu ngày chưa từng thể nghiệm qua, bỗng nhiên đến liền cảm thấy không thoải mái mà thoi.
Đoán chừng khó chịu hơn người bình thường một chút, nhìn mặt của Thu Vô Tế cũng trắng bệch rồi.
Hồng lưu vạn đoạn?
Đầu óc của Sở Qua cũng sắp bị cào rách luôn rồi, đây là đạo lý gì vậy?
Từ lần đầu tiên Thu Vô Tế xuyên ra đến giờ, lúc đó là đầu tháng sáu, hiện giờ là giữa tháng chín, gần ba tháng rồi, trước nay chưa từng có kinh nguyệt, tưởng rằng nàng không có cái này, nàng còn tự mình tìm hiểu nguyên nhân.
Mọi người đều nói "Đây là bà lão mất kinh do tuổi tác"...
Kết quả cứ như vậy mà đột nhiên không hiểu sao lại đến rồi.
Cũng không biết là bởi vì hôm nay nói đến chuyện sinh con, nàng nghĩ đến điều gì, quan tâm cái gì, sau đó thì đến rồi?
Nghĩ đến dì cả cho nên dì cả đến làm khách rồi, cái này gọi là nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo đến ư?
Quá vi diệu! Hai người đối mặt nhìn nhau một hồi, Sở Qua để Thu Vô Tế ở phòng khám làm chút chườm nóng đơn giản, bản thân thì phóng như bay đến siêu thị.
Dì cả của nàng đến bản thân lại đi mua băng vệ sinh cũng lúng túng, nhất định sẽ đỏ mặt tía tai dùng ánh mắt quỷ dị nhìn nhân viên siêu thị... nhưng đến lúc này, từng hôn từng ôm, tâm lý thật sự khác biệt.
Mua cả loại ban ngày và ban đêm, còn đi đến quầy thực phẩm mua đường đỏ, đi đến khu bán quần áo để mua quần lót, mặt không biến sắc mà ném hết lên quầy thu nhân.
Nhân viên thu ngân ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn một cái, ngược lại căn dặn một câu: "Đến tháng mới đi mua đường đỏ, bạn trai như cậu thật đúng là không đạt tiêu chuẩn." Sở Qua thở dài: "Sơ ý rồi."
Nhân viên thu ngân không nói nhiều, quét mã tính tiền, xong việc, đơn giản như vậy.
Về đến phòng khám, Thu Vô Tế trốn thay váy, mang theo quần jean máu me đầm đìa mà khóc không ra nước mắt, yếu ớt nói: "Cái này khó giặt... sớm biết không mặc quần jean rồi..."
"Sắc mặt cô trắng bệch rồi còn quản cái này." Sở Qua vừa tức giận vừa buồn cười nói: "Về nhà nghỉ ngơi trước."
"Ừm."
Thu Vô Tế về đến nhà ngồi lên sô pha, uỷ khuất ôm gối ôm hình con heo, nhìn Sở Qua bận tới bận lui pha nước đường đỏ cho nàng uống.
Trong lòng cảm thấy rất kỳ quái.
Thực ra bản thân không yếu ớt, cái này cũng không tính là bị thương, có thể nói ngay cả lực chiến đấu cũng không bị ảnh hưởng, đến một Viêm Thiên Liệt nữa cũng có thể đánh đến mức ngươi chết ta sống.
Thế nhưng ở bên cạnh Sở Qua, tâm lý lại cảm thấy mình yếu ớt a, rất muốn hắn chăm sóc...
Dáng vẻ bận tớ bận lui của hắn thật là rất đáng tin...
So với Thu Vô Tế vừa hạ lệnh giết người lúc nãy, ngoài mật thất, tiếng kêu thảm thiết, đầu người như mưa... giống như hai thế giới.
Ừm, thật sự là hai thế giới.
Nước đường đỏ nóng hổi đưa đến trước mặt, theo sau là tiếng nói ôn nhu của hẳn: "Nào, uống chút đi."
Thu Vô Tế thu lại tâm tư, cầm cốc nước lên nhấp một ngụm. Nước đường đỏ nóng hổi xuống bụng, dường như có thể xoa dịu cảm giác đau tức ở bụng, cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Thực ra nàng nhìn là biết, đâu có thân hiệu như vậy... cũng không phải là tiên đan gì.
Dễ chịu chỉ là ở tim mình.
"Có thấy đỡ chút nào không?" Sở Qua hỏi.
"Một chút... Thu Vô Tế yếu ớt nói.
Sở Qua ngồi ở bên cạnh, rất kỳ quái nói: "Cho nên cô biết đây là tình hình gì sao?"
Sở Qua mờ mịt lắc đầu, thật sự không biết.
Sở Qua thử giúp nàng tìm mạch suy nghĩ: "Liệu có phải là lúc trước khi cô tạo thân thể, không chú ý đến những chỉ tiết này không? Có thể không chỉ là phương diện này, những cái khác ví dụ như mồ hôi gì đó, cô rất có thể đều là sao chép lại toàn bộ trạng thái của nguyên thân, cho nên rất nhiều công năng đều không có sẵn. Căn bản không liên quan gì đến tuổi tác gì đó."
Thu Vô Tế cầm cốc nước lên mờ mịt nói: "Nghe nói cũng thông đấy, lúc tạo thân thể hình như là như vậy... nhưng nếu như là như vậy, vậy vừa rồi ta lại không có cố ý dựng lên, vì sao lại có?"
Sở Qua cũng kẹt rồi.