Chương 276: Sở Qua lên A rồi (2)
Chương 276: Sở Qua lên A rồi (2)Chương 276: Sở Qua lên A rồi (2)
Khiến Thu Vô Tế muốn thổ huyết nhất là, tối nay nàng cần phải ngủ... bình thường một hai đêm không ngủ cũng không có vấn đề gì, nhưng hôm nay tiêu hao quá nhiều, nếu như không nghỉ ngơi tốt, sẽ trực tiếp trở về. Đột ngột biến mất mới là xong đời, ngày mai mẹ Sở không hoài nghi mới là lạ.
Hình như chuyện hư hỏng gì cũng vừa hay đẩy tới, đem tình thế đẩy thành đức tính này, .
Sở Qua hình như cũng biết rõ điểm này, hai người nhìn nhau nửa ngày, cuối cùng hắn thở dài nói: "Tôi làm cả đêm, cô ngủ đi."
Đây là giải pháp duy nhất, Thu Vô Tế chịu vào phòng đương nhiên là vốn dĩ đã nghĩ như vậy. Thật sự dám lừa bản toạ ngủ cùng, đánh chết ngươi.
Thu Vô Tế rất hài lòng về sự thức thời của hắn, tức cũng không xông đến đầu hẳn, chỉ nói: "Ta thay y phục thì làm thế nào?"
Sở Qua giương mắt nhìn quanh, nơi này cũng không có bình phong, quả thực ngay cả chỗ thay y phục cũng không có. Hoặc là biến ra một bộ, nhưng pháp lực của nàng bây giờ có đủ không?
Nhìn nàng mặc một bộ quần dài áo sơ mi vừa chiến đấu trở về, trên quần vẫn còn bùn biển... Sở Qua chỉ đành nói: "Tôi quay đi, cô ở phía sau lặng lẽ thay là được, tôi bảo đảm không nhìn lén.
Thu Vô Tế không tin nhìn chằm chằm hắn.
Sở Qua nghiêng đầu: "Cũng không phải chưa từng nhìn thấy, có gì đẹp..." Thu Vô Tế ấn hắn vào tường, tức giận nói: "Chính làb ởi vì người dê xôm nhìn lén ta tắm, cho nên không thể tin."
Sở Qua đang muốn phản bác, bỗng nhiên cảm thấy có chút kỳ quái.
Lực đạo của nàng quá nhẹ, gân như không có sức lực gì.
Thật sự nỏ mạnh hết đà, bất cứ lúc nào cũng có thể trở về? Đây thật sự là... vốn dĩ là trở về là xong chuyện rồi, mẹ lại chạy đến ngay lúc này thật sự là vừa chuẩn vừa tàn nhẫn.
Sở Qua chuyển ý niệm, xoay eo, cổ tay khẽ giãy ra, đã thoát khỏi trói buộc, trái lại đem Thu Vô Tế chống vào bên tường.
Thu Vô Tế tức giận trừng mắt: "Ngươi..."
Sở Qua giơ ngón trỏ ra đặt vào môi nàng: "Cô nói lúc ta có thể cưỡng bức cô... ta biết cái này không tính. Thế nhưng chí ít có thể chứng minh rằng, ta sẽ không thừa cơ làm gì..."
Nói xong dứt khoát lùi ra, quay người ngồi xuống trước bàn quay lưng về phía Thu Vô Tế nói: "Thực ra không thay y phục cũng không sao, bẩn thì bẩn chút ngày mai ta giặt ga giường.
Thu Vô Tế cắn môi nhìn chằm chằm bóng lưng hắn, vừa rồi cao hứng mặc kệ ba bảy hai mươi mốt ý niệm trực tiếp trở Về trực tiếp tiêu tan.
Nàng giống như lúc nãy, khẽ ngồi ở góc giường, bắt đầu thay quần áo: "Ga giường dính bùn biển, mẹ ngươi cũng sẽ cảm thấy không đúng."
Nghe thấy tiếng thay quần áo phía sau, Sở Qua dường như có thể tưởng tượng ra mùi hương ở sau người, hắn nỗ lực nuốt nước miếng, trục xuất ý niệm trong đầu ra, mở nhóm chát ra thử nói chuyện với bạn bè để rời lực chú ý.
Đáng tiếc bạn bè đang nói gf, một chữ hắn cũng không nhìn thấy.
Thu Vô Tế phía sau cũng không bình tính, cảm thấy trong lòng mình có một vạn con huơu đang chạy loạn, cả người cũng đang nóng lên.
Có những lúc, mông lung còn động lòng người hơn, đôi nam nữ mới yêu đương lần đầu tiên cảm nhận được ý tứ này.
Cho đến khi thay quân áo xong, ôm gối ôm chui lên giường, Thu Vô Tế vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Đây là giường của hắn.
Ga giường và chăn toàn là mùi vị của hắn.
Hoá ra mùi vị quen thuộc, đối lại một hoàn cảnh khác, bâu không khí khác, lại có thể khiến người ta tim đập thình thịch như vậy.
Đây thật sự có thể ngủ sao? Thu Vô Tế cảm thấy mình nửa chút buồn ngủ cũng không có.
Thu Vô Tế cuốn chăn, quay người hướng Sở Qua, Sở Qua đang ngây ngốc nhìn máy tính.
Dáng vẻ này của hắn, có thể thức suốt đêm sao?
Thực ra Sở Qua hiện giờ cũng không thích hợp lên mạng suốt đêm, đồng hồ sinh học của hắn khôn dễ gì mới điều tiết khoẻ mạnh được, cứ như vậy mà huỷ đi, sẽ ảnh hưởng đến việc gõ chữ, cũng ảnh hưởng đến tu hành. Thu Vô Tế bỗng nhiên cảm thấy thực ra có thể đổi một chút tốt hơn: "Hay là ta ngồi thiên cả đêm, ngươi ngủ." Sở Qua quay đầu nhìn nàng.
Dáng vẻ nằm nghiên đắp chăn mỏng đó... thật sự là quá mê hoặc, bản thân nàng không cảm thấy sao...
Sở Qua trực tiếp quay đầu nói: "Không cần... thâu đêm hiều chuyện lớn, cô mau ngủ đi."
Hai người đều né tránh một vấn đề... Ngô Tú Vân là người dị năng rất mạnh, không biết tinh thân có thể cách tường cảm nhận không, nếu như có thể, bất kể ai thức thâu đêm đều không lừa dối được.
Đương nhiên mẹ Sở sẽ không làm chuyện vô vị như vậy, nhưng nếu như thì sao?
Hai người nhất thời không nói chuyện.
Sở Qua ngây ngốc nhìn máy tính, bỗng nhiên nói: "Thu Thu..." "Hả?" Thu Vô Tế có chút căng thẳng bóp chặt tấm chăn.
Sở Qua dường như có chút chật vật, từng chữ từng từ chậm rãi nói: "Cô... thật sự, làm bạn gái ta, có được không..."
Dường như có một tia điện chạy qua người Thu Vô Tế, cả người tê dại ở đó, tư duy trống rỗng.
Ngươi... nói lời này, ngươi muốn làm gì?