Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 281 - Chương 281: Không Gian Thăm Dò Q)

Chương 281: Không gian thăm dò q) Chương 281: Không gian thăm dò q)Chương 281: Không gian thăm dò q)

Thu Vô Tế đi mua thức ăn rồi, thực ra cũng là cố ý để cho hai mẹ con dị năng có không gian nói chuyện riêng.

Có vài chuyện có lẽ có "cấp bí mật", nàng tự biết mình ở trong nhà ngược lại có thể không tiện lắm.

"Cô nương hiểu thấu thế sự, lão giang hồ rồi, không hiểu sao vẫn cho mẹ cảm thấy có chút uy nghiêm" Đây là đánh giá của Ngô Tú Vân: "Mẹ cảm thấy giao lưu bình thường, con sẽ bị cô ấy nhìn xuống như một đứa cháu, sao lại là cô ấy nấu cơm cho con ăn."

Trong lòng Sở Qua có chút kiêu ngạo, con viết đấy.

Ở trước mắt con cô ấy làm sao mà nhìn xuống được? Từ khi bắt đầu tâm thái của con luôn đứng cao hơn cô ấy mới đúng, coi cô ấy giống như con gái, dạy cô ấy làm thế nào nhận biết thế giới.

Có thể cũng vừa vặn là bởi vì như vậy, quan hệ giữa hai người mới tiến triển theo hướng này.

Bởi vì không có người nào khác có thể nhìn xuống Thu Vô Tế... \

Cũng không có người nào khác hiểu nàng như vậy, nàng cũng chưa từng ỷ lại vào sự giúp đỡ của người khác.

Cho nên dần dần hoá thành ôn nhu.

Hắn không nói nhiều ở phương diện này, chỉ nói: "Thu Thu nói rất đúng..."

Ngô Tú Vân: "...

".. con thật sự muốn học dị năng mà mẹ, bản thân con ngưu bức như vậy, không dạy con trai được sao?”

Ngô Tú Vân thở dài nói: "Trước kia ba mẹ không biết con có dị năng... bản thân ba mẹ thức tỉnh hai năm đó, âm thầm thử kiểm tra con không ít, cảm thấy con hoàn toàn không tiếp thu di truyền của ba mẹ, ba con còn từng ầm ï rằng có phải là con đẻ của ông ấy không."

Sở Qua: "...

"Hiện giờ mẹ cảm thấy chắc chắn là ôm nhầm rồi. .. tối thiểu là chỉ số thông minh có chút..."

"Dừng dừng dừng, nói vấn đề chính được không?"

"Vấn đề chính chính là, dị năng không nhất định có thể di truyền, khả năng di truyền tương đối thấp, ba mẹ không để trong lòng. Chỉ mong con là một đứa trẻ bình thường, chỉ cần học tập làm việc tốt, sống cuộc sống của người bình thường vui vẻ tự tại, không cần tham gia vào nguy hiểm của ba mẹ, rất tốt. Nếu đã nghĩ như vậy rồi, ba mẹ còn nhắc đến dị năng với con làm gì? Ăn no rỗi việc sao."

Sở Qua lặng lẽ rót trà cho mẹ nói: "Hiện giờ con có rồi, có gì có thể chỉ điểm không? Chắc sẽ không vẫn là bảo con đến Nhà Đen rèn luyện cho xong chuyện đó chứ?"

"Rèn luyện ở Nhà Đen bên đó là vương đạo, tất cả mọi người đều phải tiến hành rèn luyện căn bản như vậy, bất luận là thân thể hay là tỉnh thần. Càng rèn luyện sâu, con sẽ đạt được căn cơ của ba mẹ, tiếp nhận huấn luyện giống như Nguyệt Ảnh... thế nhưng mẹ ngược lại cảm thấy con không cần."

Sở Qua sửng sốt: "Sao lại nói vậy?"

"Bởi vì con có giáo quan rất mạnh rồi" Ngô Tú Vân nhấp ngụm trà, ung dung nói: "Theo sát dạy học, còn đi chỗ khác huấn luyện con có ngốc không vậy."

Sở Qua bất đắc dĩ nói: "Thu Thu không hiểu dị... à, dị năng của cô ấy cũng là tự mình thức tỉnh, tự mài giữa, không có cách nào huấn luyện có hệ thống cho con được."

"Con có thể có chút hiểu lầm những thứ này, coi thành thói quen học tập có hệ thống." Ngô Tú Vân nói: "Dị năng cũng chỉ mới phát triển vài năm gần đây, ai không phải là tự mình lục lọi tìm tòi chứ? Cái gọi là hệ thống huấn luyện chẳng qua chỉ là quy nạp chỉnh lý, là huấn luyện cơ sở thì còn được, mà năng lực đặc biệt của mỗi người, vẫn là phải xem bản thân thế nào."

Sở Qua hiếu kỳ nói: "Bởi vì không gian ngưu bức?"

"Không sai." Ngô Tú Vân như lẽ đương nhiên nói: "Năng lực không gian, hiện nay biết được, không ai mạnh hơn mẹ, vậy ai sẽ dạy mẹ?”

Sở Qua: "..."

Ngô Tú Vân nói: "Căn cứ vào tin tức hiện nay, con là đao thương bất nhập gì đó đúng không? Vậy mẹ có thể dạy con sao?"

Sở Qua ngẩng đầu lên nhìn mẹ, thấy mẹ có chút ý cười nhạo ranh mãnh, trong lòng hắn như có chút hiểu được.

Mẹ nhất định biết mình tuyệt đối không phải là cái gọi là đao thương bất nhập, chỉ đợi mình thẳng thắn nói ra thôi.

Sở Qua do dự một chút, không biết có nên nói thẳng ra không... ngược lại không phải là muốn dấu mẹ, có vài chuyện quá không thể tưởng tượng được, bản thân Sở Qua cũng cẩn thận sợ hãi biến cố, ví dụ như, càng nhiều người biết, càng nhiều người thăm dò, ngộ nhỡ dân đến thế giới đó sinh ra biến số, vậy phải làm sao? Trước mắt có dám thừa nhận loại biến cục không thể lường này không?

Lòng riêng mà nói, cũng có chút tiềm thức "thế giới đó là của riêng con, không muốn cho người khác biết". Hơn nữa mẹ suy cho cùng cũng là người nhà nước, ngộ nhỡ cảm thấy chuyện quan trọng đại cần phải báo cáo, đến lúc đó có lãnh đạo muốn chỉ huy con viết mò, vậy thì phải làm sao? Muốn Thu Thu đi dạy trường sinh bất lão thì phải làm sao? Nếu như Viêm Thiên Liệt chạy ra ngoài gây sự, mọi người liệu có cho rằng mình chính là kẻ đầu sỏ không?
Bình Luận (0)
Comment