Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 312 - Chương 312: Tìm Kiếm Ngọn Lửa Nhỏ (2)

Chương 312: Tìm kiếm ngọn lửa nhỏ (2) Chương 312: Tìm kiếm ngọn lửa nhỏ (2)Chương 312: Tìm kiếm ngọn lửa nhỏ (2)

Viết xong đoạn này, Sở Qua nhắm mắt tìm kiếm, rất nhanh đã từ trong Liệt Diễm Chi Tâm lấy ra được một viên trân châu có hoả quang sáng chói.

"May quá, may quá." Trong tay Sở Qua thật sự xuất hiện một viên trân châu, vui mừng cười nói: "Đây là Dưỡng Hồn Châu, bản thân không có năng lượng gì đáng nói, là dùng để thu nạp thần hồn không bị tản đi, vốn là Viêm Thiên Liệt ký gửi nguyên thần ở đó, thật sự là lấy ra được."

Thu Vô Tế: "..."

"Em xem ở trong này, bản thân không có thuộc tính, lại đã bị hồn phách của Viêm Thiên Liệt ký gửi thời gian dài, dẫn đến có hoả quang lấp lánh, có thể nói là toàn bộ linh hồn chi ý của Viêm Thiên Liệt" Sở Qua nói: "Anh cũng viết cho em một bộ pháp môn căn cứ vào cái này để tìm người..."

Thu Vô Tế trong lòng đầy ưu tư, thiên đạo ăn gian một cách trẳng trợn, người bên trong sau này muốn ra ngoài e là thật sự có chút khó rồi, cho dù ra ngoài rồi cũng sẽ bị cẩu thiên đạo này nghĩ cách giày vò, hắn gõ bàn phím, thay đổi được thật sự không thể phòng bị được.

Với lập trường của Thu Vô Tế là người ở trong sách mà nhìn chuyện này, thật sự có một loại cảm giác ngươi căn bản không thể nào đấu với trời.

Đáng tiếc nữ tu chỉ đành nấu cơm giúp hắn mới có thể miễn cưỡng sinh sống...

Nàng lắc đuầ, nhận lấy Dưỡng Hồn Châu nói: "Vật này về mặt ý nghĩa nào đó chính là thân thể của Viêm Thiên Liệt, có nó ở đây, em đã có thể cảm nhận được nguyên thần của Viêm Thiên Liệt ở đâu rồi không cần thêm công pháp nào nữa..."

Nói xong, nàng nhắm mắt lại, mi tâm Tử Phủ mơ hồ tách ra một vâng sáng.

Sở Qua vừa khẩn trương vừa kỳ vọng nhìn nàng.

Qua một lúc sau, Thu Vô Tế mở mắt ra, thần sắc vô cùng cổ quái nói: "Không biết có phải là cảm nhận sai hay không... Viêm Thiên Liệt sao lại ở Nhà Đen chứ? Hay là vừa hay ở gần?"

Sở Qua hoảng hốt, vội nói: "Ngược lại cũng không phải là không có khả năng, Nhà Đen tốt xấu gì cũng là nơi tụ tập của người dị năng, tuy rằng dị năng tương đối... đối tương đối mà nói thì tinh thần rung động cũng nhiều hơn chỗ khác một chút. Bị Viêm Thiên Liệt mò đến để quan sát?"

".. Cũng có khả năng, tuy nhiên em cảm thấy hình như không giống lắm."

"Bất kể có phải hay không, đi, đến Nhà Đen”.......

Ngọn lửa nhỏ đang trốn ở trong một góc của Nhà Đen, lạnh lùng quan sát.

Hôm nay vừa hay là chu nhật, người của Nhà Đen đến cũng tương đối đông, ai ai cũng đều đang rèn luyện.

Viêm Thiên Liệt cảm nhận được, những người này đều có thần hồn rung động, toàn bộ là tu sĩ Tu Hồn Thuật. Khiến người ta buồn nôn nhất là, một đám tu sĩ Tu Hồn Thuật, lại ở đây luyện chạy bộ, luyện cơ bắp, không biết là đang nghĩ gì nữa. Có một người thanh niên, thân thể rất có ý tứ của ngũ hành chỉ thể, cực phù hợp với Phong Hệ, nếu như tu luyện thuật pháp Phong Hệ, có thể có chút tiền đồ.

Đây là thứ nhìn dễ hiểu nhất,

Những người khác toàn khiến Viêm Thiên Liệt nhìn đến mức ngọn lửa quay vòng vòng.

Có một người kỳ quái đứng trước gương luyện tập làm sao viết chữ lên mặt... Viêm Thiên Liệt lặng lẽ nhìn một cái, trên mặt viết hai chữ "khủng bổ”.

Sau đó Viêm Thiên Liệt thật sự cảm thấy người này rất khủng bố, ngọn lửa nhỏ vội vàng chuồn đi.

Cũng suýt chút nữa xuyên qua cửa sổ chạy ra ngoài mới phản ứng lại, đó là một loại dị thuật ảnh hưởng tinh thần kỳ quái, chút hồn lực yếu ớt này lại có thể có hiệu lực với bổn toạ ư? Viêm Thiên Liệt nghĩ mãi mà không hiểu.

Còn về Chung Dật mà hắn muốn quan sát nhất, thì đang đánh cờ với một người đeo mặt nạ.

Vừa sáng sớm đã đánh cờ, đánh đến trận thứ ba rồi, vân chưa xong sao.

Đi theo Chung Dật từ nửa đêm đến giờ, cái gì cũng không biết, ngay cả muốn nghe hắn nói chuyện với người khác để hiểu về thế giới này cũng không được, tên này không nói với người khác mấy câu, toàn là mấy câu chào hỏi với vẩn.

Lão tử rốt cuộc là đi theo ngươi làm cái gì?

Còn không bằng đi theo bà bán rau, tốt xấu gì cũng gặp nhiều người hơn một chút, nhìn thấy nhiều chuyện hơn một chút.

Nếu không phải là đến Nhà Đen rồi, để hắn quan sát dị năng của thế giới này, nói không chừng Viêm Thiên Liệt cũng sẽ chạy đi theo người khác rồi.

Hôm nay cũng tính là có chút mùi vị 'chuyến đi này không tệ' rồi, nhìn thấy dị năng của tên béo cũng rất có ý tứ.

Hắn đang một quyền đánh vào trong một cái màn hình nói: "Nhân vật meo, thẻ sinh nhật hai sao của Thu Thu nhà ta đâu!"

Viêm Thiên Liệt dường như có thể nhìn thấy, nắm đấu hoá thành hạt gì đó không biết tên, xuyên qua đường dây gì đó không biết tên, ở chỗ nào đó ngưng thành hư ảnh, đập vào mặt của đối phương nào đó...

"Phi kiếm" này không biết bay mấy ngàn dặm, tên béo lại gần như không tiêu hao gì cả.

Thú vị, thú vị.

Đợi bản toạ thành thục dị năng của thế giới này, lại đi tìm sáng thế phụ thần gây phiền phức.

Phụ thần? Ta nhổ. Chẳng qua chỉ là loại dị năng nào đó mà thôi, bản toạ sẽ hiểu hết.

Đang nghĩ như vậy, cửa của Nhà Đen mở ra, hai Hồ Lô Oa bước vào.

Viêm Thiên Liệt toàn thân hoả miêu đều sắp nổ tung ra rồi.

Người khác thì không biết, khí tức của Hồ Lô Oa nữ giới kia hắn quá quen thuộc rồi.

Không phải Thu Vô Tế thì là ai nữa!
Bình Luận (0)
Comment