Chương 330: Cố gắng lên phụ thần (2)
Chương 330: Cố gắng lên phụ thần (2)Chương 330: Cố gắng lên phụ thần (2)
Thu Vô Tế cười híp mắt nói: "Lúc trước không chịu nổi ở lâu, cũng có liên quan rất lớn đến thân thể suy nhược này. Hôm nay dịch cân đoàn cốt, nhục thân cường thịnh, rất nhiều chuyện cũng không cần hồn lực thay thế nữa, có nhục thân hoàn thành là được rồi, sau này thời gian ở lại sẽ càng lâu hơn rất nhiều."
Sở Qua vui mừng nói: "Thật vậy sao?"
"Anh vui mừng gì chứ? Bây giờ đánh anh càng dễ dàng hơn." Thu Vô Tế vuốt tóc bệnh thành đuôi ngựa, ngoắc ngoắc ngón tay với Sở Qua: "Phụ thân, muốn đến luyện thử không?"
Mặt Sở Qua cũng lanh luôn.
Em vừa đột phá đã muốn lừa anh? "Đến đây, đến đây" Thu Vô Tế lắc lắc vai hắn làm nũng: "Em cũng muốn xem xem thân thể của anh bây giờ có thể phát huy bao nhiêu rồi."
Cái này ai gánh nổi.
Vẻ mặt của Sở Qua đúng là biểu cảm thấy chết không sờn: "Đến đi, đừng thương tiếc đoá kiều hoa của anh."
"Pằng."
Sau ba giây, thiên đạo phụ thần vừa mới kéo ra một tư thế phòng ngự, quay đầu lại đã nằm trên tường, từ từ trượt xuống.
Vốn dĩ cảm thấy lực lượng đã vượt xa nàng rồi, chỉ là kỹ xảo bị bạo, hiện giờ ngay cả lực lượng cũng bị vượt qua rồi, Thu Vô Tế còn chẳng thèm gì kỹ xảo gì, trực tiếp đấm một đấm phá tan phòng ngự của phụ thân, căn bản không đỡ được, thậm chí không nhìn thấy quyên thế của nàng, thực sự là quá nhanh rồi...
"Lại nào!" Sở Qua bò dậy, bi phẫn nói: "Chúng ta luyện Chiết Mai Thủ, quyền kình phu này không phải là dùng ở trong nhà."
"Chiết Mai Thủ à..." Thu Vô Tế ngoắc ngoắc ngón tay: "Vậy chúng ta lại nào."
"bụp bụp..." Một giây sau, thiên đạo phụ thần lại bị hai tay bắt chéo sau lưng mặt ấn vào tường, mặt cũng bị ấn cho biến dạng.
Sở Qua: "Ô.. anh cũng ăn đan dược. . ô ô..."
Thu Vô Tế nhìn thấy liền nghĩ đến biểu tình chim cánh cụt rơi lệ trên QQ, cảm thấy hắn thật đáng yêu.
Nàng dán vào, lặng lẽ ghé sát vào lỗ tai hẳn nói: "Có phải là có chút hối hận, luyện đan gì cho em..." Nói xong đôi môi đỏ mọng dường như vô ý lướt qua vành tai của hắn, thanh âm trở nên càng ôn nhu kiều mị hơn: "Vốn dĩ chỉ kém một chút, chỉ kém một chút là có thể làm được một vài chuyện xấu rồi... bây giờ thì không có rồi..."
Thanh âm càng nhẹ, lòng Sở Qua càng ngứa, mang theo vài chỗ nào đó sắp nổ tung rồi.
Hiện giờ chính là rất hối hận, vô cùng hối hận.
Hối hận không phải là cho nàng dược liệu để luyện dan, mà hối hận là không nhân lúc còn có thể để làm vài chuyện xấu xa, hiện giờ bị phản tác dụng rồi cũng không có cách nào, hu hu hưu...
"Thu Thu em không thể như vậy, Thu Thu..."
"Cho anh một động lực có được không?" "Động, động lực gì?"
Thu Vô Tế lật hắn lại, mặt đối mặt, sau đó kéo cổ áo của hắn khiến thân thể của hắn hạ thấp xuống một chút. Điều chỉnh lại tư thế, cuối cùng mãn nguyện hôn hắn.
Sở Qua một chút cũng không cảm thấy đây là động lực gì.
Cảm thấy mình giống như bị nữ vương chơi đùa...
Em có phải là vẫn cần phải chỉnh trang lại y phục, nói "em sẽ chịu trách nhiệm" không?
Em nhất định phải chịu trách nhiệm đó, hu huh u...
Thu Vô Tế hôn rất dài, đôi mắt đẹp của nàng cũng có chút mê ly, nhẹ nhàng nói: "Em đi tắm rửa trước đây, đừng nhìn trộm đó." Nói xong liền chậm rãi rời đi, đi vào nhà vệ sinh, nắm vào tay nắm cửa rồi bỗng nhiên quay đầu lại nhìn cười nói: "Muốn trao đổi lại cảnh tượng vừa rồi, vậy thì chăm chỉ lên, phụ thần của em."
Sở Qua lập tức cảm thấy có gì đó thiêu đốt lên.
Cái gì gọi là động lực! Đây định mệnh mới gọi là động lực.
Tuy rằng hình như có lúc vốn dĩ là có thể như vậy, ví dụ như lúc mình làm sư phụ viết sách... thế nhưng cái đó cũng không giống.
Trong nhà tắm rất nhanh vang lên tiếng xả nước rào rào, Sở Qua khoanh tay ngồi ở trên ghế sô pha nhìn cửa nhà tắm đến mức hai mắt thất thần, lúc thì nhớ lại, lúc thì triển vọng, biểu tình sinh động giống như bạn bè trong nhóm chát nói "Thu Thu - Thu Thu của tôi”, si mê chảy nước miếng.
Thu Thu của bây giờ, thật biết trêu ghẹo... Sở Qua sắp nổ tung rồi, oa oa 0a...