Chương 370: Biên tập thì ra là nữ (2)
Chương 370: Biên tập thì ra là nữ (2)Chương 370: Biên tập thì ra là nữ (2)
"Không phải, cậu truyền đạt "gửi rồi" loại kết quả khiến người ta bi thương này, vì sao lại dùng ngữ khí hoan hỉ "Sở Qua, Sở Qua”?"
"Ai da, nghe thế nào cậu cũng không bi thương."
Ngón tay của Sở Qua lơ lửng một khắc, cười khổ một tiếng, tiếp tục nhập chữ: "Bởi vì lâu như vậy không có kết quả, vốn dĩ kỳ vọng đã không cao rồi. lại nói những ngày qua tôi hát vang tiến mạnh có chút phiêu, cũng nên đến lúc nhận một gậy yên tĩnh lại rồi."
Biên tập nói: "Tâm thái này được đấy. Yên tâm, chúng tôi sẽ tiếp tục đẩy giúp cậu, thành tích ở đó, vẫn là có cơ hội mà." "Ai da, Đại Đại, cảm thấy cậu bây giờ đối với tôi rất tốt, tôi không phải là Gay."
Biên tập nói: "Lời này nói được, tôi đối với cậu có lúc nào không tốt hả?"
"Được, được." Sở Qua gửi biểu tình cái mông nói: "Hoa cúc đã chuẩn bị xong rồi, Đại Đại chiếu cố nhiều hơn.
Thu Vô Tế liếc mắt nhìn.
BĐ chết tiệt này.
Lại thấy biên tập trâm mặc một lúc, mới nói: "Lại nói... cậu sẽ không đến mức ở trong tay tôi hơn ba năm rồi, còn không biết tôi là nữ chứ?"
Sở Qua: "2? ?"
Thu Vô Tế: "1 II"
Vân may Sở Qua còn chưa thật sự nói với biên tập nhà mình "này, biên tập ngực phẳng kia", bằng không đoán chừng số cũng không có...
Biên tập vô cùng đau đớn nói: "Loại tác giả như cậu thật kỳ quái, ngày ngày đều làm cái gì vậy?"
Sở Qua ngây ngốc cả người nói: "Cái đó... trước kia tôi viết truyện hậu cung, cũng không thấy bạn nói gì?"
"Tôi chỉ làm công việc biên tập, quản cái cung gì của cậu chứ, viết nhân vật chính tự cung cũng không liên quan đến tôi, tôi chỉ quản có thể ra thành tích hay không thôi."
"Lại nói, sau khi cậu chuyển đổi loại hình, tôi mới bắt đầu theo đọc. Lúc đầu là phát hiện tác giả chuyển đổi loại hình, suy nghĩ xem có cần giúp khống chế một chút không, sau này phát hiện viết cũng không tệ, liền giới thiệu cho chủ biên quan tâm. Cố gắng lên, tôi cảm thấy cậu cũng rất có lực, có lẽ năm nay sẽ thật sự có một chỗ cắm dùi cho cậu, đến lúc đó gặp mặt nói chuyện."
Sở Qua nghĩ đến lúc trước biên tập từng nói "bộ phận biên tập rất đẹp", lúc đó bản thân không hiểu gì, biên tập sao lại theo đọc cuốn sách không lên không xuống đó của mình, hoá ra mấu chốt lại là ở đây... uổng công mình còn suy đoán nửa ngày, xem có phải là Trương Kỳ Nhân dùng sức không, có phải là cha mẹ ra tay không, thậm chí còn từng đoán cả Cố Nhược Ngôn nữa...
Hoá ra chân tướng lại đơn giản như vậy, hơn nữa cảm thấy vô cùng tốt, bởi vì đây là dựa vào tác phẩm của mình nhận được sự công nhận của biên tập, thậm chí là chủ biên.
Sở Qua thành tâm trả lời: "Cảm ơn, thật sự có cuộc họp thường niên, sẽ mời chị gái ăn cơm." "Cái đó thì miễn đi." Biên tập nói: "Bản quyền này nếu như thật sự không ra được, cũng đừng quá để ý, tiêu chuẩn điện ảnh truyền hình không giống với chúng ta, chuyện này chung quy cũng phải xem vận khí."
"Biết rồi." Sở Qua thở dài, không nói gì nữa.
Thu Vô Tế cẩn thận nói: "Biên tập thật sự là nữ à?"
"Đúng vậy..."
"Đẹp không?”
"Theo lý trên mạng có ảnh, anh sao lại không để ý chứ..." Sở Qua thở dài nói: "Có đẹp không cũng không liên quan đến anh, chúng ta có thể quan tâm trọng điểm không... Hiện giờ trọng điểm là bản quyền không đùa rồi, ý của biên tập căn bản chính là bảo anh đừng chờ đợi."
Thu Vô Tế năm lấy tay của hẳn, mỉm cười nói: "Không sao, thực ra thế giới của chúng ta tồn... ừm, cho dù thật sự quay ra được cũng không chắc có người xem, đối với chúng ta ý nghĩa chưa biết."
Ngược lại là, tình hình của họ và người bình thường muốn bán bản quyền kiếm tiền là hai chuyện khác nhau, theo đuổi là cảm giác tồn tại thế giới và độ công nhận. Cho dù bán được giá trị liên thành, quay được mà không có ai xem thì có tác dụng gì, đối với bọn họ không hề có ý nghĩa.
Sở Qua cũng không xoắn xuýt nữa, cười nói: "Quản nó làm gì, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng."
Lại nghe thấy Thái Chí Kiên ở đằng trước bỗng nhiên nói: "Vẫn là chuyện bản quyền à? Không bán được sao?"
"Ừm, đúng vậy." "Cái này tốt thật sự có thể giúp được." Thái Chí Kiên cười nói: "Hai người giúp nhà chúng tôi nhiều như vậy, có chuyện đừng khách khí với chúng tôi."
Sở Qua nhìn sau gáy hắn một lúc, bỗng nhiên nói: "Nói sau đi, nói không chừng thật sự có chỗ cần đến anh, tôi cũng sẽ không khách khí."
Thái Chí Kiên cũng cười: "Được, được."
Thu Vô Tế theo bản năng cảm thấy lời này của Sở Qua có chút kỳ lạ, không giống phong cách nói chuyện tìm người làm việc của Sở Qua bình thường, coi thái độ chổng mông vừa rồi của hắn với biên tập, và thái độ này...
Còn không đợi nghĩ ra được cụ thể, xe đã dừng lại, đến mỏ khoáng rồi.