Chương 385: Đây là ý nguyện của thiên hạ (1)
Chương 385: Đây là ý nguyện của thiên hạ (1)Chương 385: Đây là ý nguyện của thiên hạ (1)
Sở Qua mở bảng xếp hạng tiêu thụ ra xem, kinh ngạc phát hiện ra dù đã qua giai đoạn cao trào lâu như vậy, nhưng vân xếp trong top 10 bảng tiêu thụ... không đúng, hôm nay là xếp thứ 8.
Không những không xuống, mà còn tăng lên, tuy rằng mức tăng rất nhỏ.
Mở nhóm chát ra xem, trong nhóm đang truyền nhau một tấm ảnh.
Nhân vật trong ảnh nhìn rất quen mắt, chính là dáng vẻ mặc đồ cổ trang của Sở Qua và Thu Vô Tế vào hôm trung thu, góc độ chụp ảnh của cameranman vô cùng tiên, còn P thêm hiệu ứng mây mù nữa, nhìn dáng vẻ giống như là đi ra từ trong tiên sơn thời cổ đại.
Hai người đeo kiếm dắt tay nhau, chậm rãi bước đi, bờ mi khoé mắt đều là nhu tình, nhìn thật sự rất đẹp.
Bức ảnh chụp màn hình cũng bất quá là như vậy, còn đẹp hơn diễn viên rất nhiều, đặc biệt là nhân vật nữ chính, quả thực là không tìm ra được diễn viên nào đẹp hơn, quan cai thiên hạ chân chính.
Sở Qua: "..."
Quên mất còn có chuyện này, cho nên đây chính là nguyên nhân vì sao lại có một đợt sóng nữa.
Lại nói người bây giờ đều vô vị như vậy sao ? Chúng ta có đẹp hay không, couple có ngọt ngào hay không, rốt cuộc là liên quan gì đến các người vậy...
Bạn bè trong nhóm đang bàn tán:
"Tôi rất nghiêm túc suy nghĩ, Sở Đại hoàn toàn có thể xuất đạo rồi..."
"Hình như đã lên hot search rồi..." "Thật sự, Sở Đại hoặc là Thu Thu mở weibo, tôi đoán chừng trong một hai ngày là có thể tăng lên mấy vạn người theo dõi, cái này và trong sách không phải là cùng một cấp ngày, ngay cả nơi này cũng là một nhóm sa điêu đến xây dựng nhóm, weibo cũng có thể tưởng tượng ra được."
"Hu hu hu Sở Sở của tôi, rõ ràng có thể dựa vào mặt để kiếm cơm, mà lại phải dựa vào tài hoa..."
Sở Qua: "..."
Quá có đạo lý.
Lại có người nói: "Không phải, mọi người không cảm thấy cái này không có ý nghĩa quá lớn đối với sách sao, những cô gái đó đang gây cười, cũng không đọc sách, sách này không phải là kiểu mà các cô ấy thích... lẽ nào mọi người muốn Sở Đại chuyển chiến weibo làm đại V sao? Nơi đó không dễ lăn lộn..."
"Tốt xấu gì cũng có chút tỉ lệ chuyển hoá, có thấp hơn nữa thì cũng là có... hơn nữa chắc là cũng có cách thức... lại nói loại nhân khí này hình như rất có ý nghĩa với việc cải biên, không biết chừng là có công ty gì đó nhìn trúng nữa..."
"Có đạo lý."
Sở Qua vuốt cằm, hắn cũng cảm thấy có chút đạo lý, tối thiểu là bây giờ nếu lão Chu đi tìm người cũng không phải là mặt dày mày dạ chào hàng 'xem một cái thấy cuốn sách này không tệ, mà là phải đề cử IP một cách hùng hồn, thể diện cũng không giống.
Hắn mang theo một bụng tâm tình kỳ quái, hỏi Trương Kỳ Nhân: "Cậu hiện giờ chắc là người cực kỳ bận rộn, hơn nữa làm những việc to lớn, làm sao còn có thời gian rảnh rỗi quan tâm cái này?” "Định mệnh nói mấy lần rồi tôi là độc giả của cậu đó, có được không. Tuy rằng không rảnh để đuổi chương, nhưng dù sao cũng chỉ cần có thời gian là sẽ tích luỹ chương để đọc, hôm nay vừa hay hình thấy tình huống này, cảm thấy rất có ý tứ. Sở ca, loại nhân khí này là bao nhiêu tác giả cầu cũng câu không được đấy, tuy rằng cậu có chút bất ngờ mà có được, ha ha ha khôngp hải là dựa vào sách mà là dựa vào mặt, cười chết tôi rồi..."
Sở Qua cũng dở khóc dở cười, cũng không biết nên chống nạnh hay là nên võ trán.
Đối với một tác giả mà nói, chuyện tốt là chuyện tốt, thế nhưng thật sự không tính là cảm thụ rất tốt.
"Lại nói, cậu trước kia thật sự không có đẹp trai như bây giờ, bây giờ tinh khí thân, chậc chậc...' Trương Kỳ Nhân cũng có chút không biết biểu đạt thế nào, một lúc sau mới nói: "Có từng xem biểu cảm trong kho biểu cảm không, một con chó rất hùng tráng và một con chó cá muối, trước kia cậu chính là vế sau, bây giờ là Vế trước."
"Cậu ví von cái này? Bút lực đã thoái hoá thành như vậy rồi sao?" Sở Qua đau đớn nói: "Các sư phụ của Nhật Bản quá ép người rồi đúng không?"
Trương Kỳ Nhân gửi một biểu tình mặt khóc đến: "Thật sao? Có thể không viết được sách nữa rồi."
Ngón tay Sở Qua lơ lửng trên bàn phím, ngừng một lúc, mới chậm rãi nhập chữ: "Bây giờ cậu là lão tổng lập nghiệp rồi, cũng khong cần phải nghĩ cái này nữa, sau này viết gì cũng có nữ thư ký rồi, không cần tự mình hao tâm tốn sức nữa." "Cái này à.." Trương Kỳ Nhân gửi đến biểu tình buồn cười: "Sau này cậu đến làm thư ký cho tôi, thế nào? tôi cảm thấy cậu viết rất khá."
Sở Qua: "Cút."
Đã nói là cùng bị vùi dập giữa chợ, cậ lại lặng lẽ thành thân..."