Chương 420: Đa thế chỉ thu (2)
Chương 420: Đa thế chỉ thu (2)Chương 420: Đa thế chỉ thu (2)
Sở Qua nhìn mà muốn khóc: "Bị em hành hạ lâu như vậy, sau đó hôn một tí như vậy là xong chuyện rồi à..."
"Vậy anh còn muốn thế nào..." Thu Vô Tế sáp đến gần hắn, âm thanh quyến rũ nỉ non nói: "Lẽ nào dáng vẻ này của Thu Thu, thật sự không đẹp bằng nữ nhân độc ác kia?"
Sở Qua chớp chớp mắt.
Thu Vô Tế kề sát vào tai hắn, khế nói: "Còn không phải là không có được liền mơ tưởng, nam nhân, chút viễn tưởng đó..."
Vừa nói, vừa từ từ hôn qua sau tai và gò mà của hắn: "Thu Thu đối với anh tốt như vậy, thật sự cần mơ tưởng Thu tông chủ à... phụ thần tự mình quyết định đi..." Sở Qua thần sắc co rút, đau nhức mà vui vẻ.
Lời này trả lời thế nào đây?
Đều là bản thân em, anh nói anh không mơ tưởng Thu tông chủ, em có tức giận không? Anh nói mơ tưởng, em có cảm thấy bị cắm sừng không?
Cái này thần tiên cũng không trả lời được...
Vẫn may là Thu Vô Tế đoán chừng cũng biết vấn đề này khá nan giản, liền không cần đáp án nữa, ngược lại còn bắt đầu nỉ non: "Vậy nữ nhân ác độc đó ức hiếp anh, Thu Thu sẽ đau xót anh, có đúng không?”
Nói tới nói lui, ngón tay bắt đầu từ †ừ di chuyển.
Sở Qua trực tiếp nằm yên bất động.
Chuyện 'đảo thuốc' này, có một lần thì sẽ có lần thứ hai...
Tính là đền bù của nàng sao? Hay là nhìn vạn kiếm vạch thân nên đau lòng?
Còn chưa xong.
Thấy Sở Qua nằm ở đó tay chân cũng không biết đặt thế nào, Thu Vô Tế căn môi dưới, từ tư thế nằm nghiêng ở bên cạnh hắn mà dứt khoát ngồi dậy.
Sở Qua có chsut khẩn trương nhìn nàng.
Chắc sẽ không "đảo" một nửa thì dừng đó chứ, vậy thật muốn mạng.
Lại thấy Thu Vô Tế do dự một lát, lại †ừ tư thế ngồi xếp bằng mà duỗi dài chân ra, đưa đến bên tay hắn.
Sau đó cúi đầu không nói.
Trong lòng Sở Qua nghĩ mãi mới tỉnh ngộ đây là có ý gì.
Không phải muốn sờ chân của sư phụ sao?
Cho anh đó...
Sở Qua dở khóc dở cười, thực ra hắn cũng là nói miệng, không có sở thích dùng chân. Có điều bởi vì hiểu lầm về tất chân lần trước, chuyện hiểu lầm này vẫn luôn ở trong lòng Thu Thu không biến mất, còn từng dùng chân rồi...
Hôm nay người tam tâm ý ở đây, tặng đến trước mặt anh, có sờ không?
Sở Qua quả nhiên là sờ.
Thu Vô Tế toàn thân cứng ngắc, căn môi dưới không nói gì,
Ở trong nhận thức của cổ nhân, chân và chỗ riêng tư khác là gần như cùng cấp... tuy nói vân tế phong cũng bị leo lên rồi, nhưng đó là lúc ý loạn tình mê, cũng không phải là chủ động cho hắn leo lên. Lần này chủ động đưa chân ra mặc cho anh xử lý... trong lòng có chút ngượng ngùng, thậm chí còn hơn cả "đảo thuốc”.
Lòng bàn tay hắn truyền đến cảm xúc, khiến người ta vừa thẹn vừa ngứa, toàn thân mềm nhữn, suýt chút nữa thì sức lực đảo thuốc cũng không còn.
Trong nửa giây, Sở Qua liên từ bỏ câu nói "anh không phải là thích dùng chân".
Không ai, anh chính là thích dùng chân.
Ô ô trên đời này đâu có cái chân nào đáng yêu như vậy, trắng sáng lấp lánh, trơn bóng mượt mà, sờ vào man mát mềm mềm, một chút cũng không giống với một kiếm hiệp vào nam ra bắc... đương nhiên nàng sớm đã không phải là một kiếm hiệp rồi, tu tiên đến thoát thai hoán cốt, toàn thân trên dưới đâu có nửa điểm tì vết? Càng đừng nói đến mùi hôi, một chút mùi khác cũng không thể có.
Đây là nhục thân của tiên nhân Độ Kiếp Kỳ! Ừm... không sai, là nhục thân mà tiên nhân Độ Kiếp Kỳ mà trong lòng Sở Qua vân luôn cho rằng là nên có, tưởng tượng cực kỳ hoàn mỹ, vì vậy nàng chính là hoàn mĩ,
Nắn bóp cái chân nhỏ, hoàn toàn yêu thích đến không nỡ buông tay, căn bản không dừng lại được...
Nàng vừa duỗi thẳng chân mặc cho hắn sờ mó, vừa xấu hổ cúi đầu đảo thuốc, từ trên xuống dưới từ thân đến tâm đều là cảm giác thoải mái, thật sự là ngôn ngữ khó mà diễn tả hết được.
Lần này bị hành hạ cũng đáng.
Lần sau Thí Kiếm Quật ở thêm mấy canh giờ? Lão tử ngày mai liền đi ô ô... Nhiều hơn mấy đao nữa cũng vui. . Hoặc là nhiều thêm mấy trò hành hạ khác cũng được, nếu như hành đến mức càng thảm hơn thì có đãi ngộ càng tốt hơn, khai phá nhiều tư thế hơn, vậy quả quyết xin được hành hạ.
Sau khi thêm vài lần nữa, đó chính là đa thế chỉ thu.
Thu Vô Tế thế nào cũng không ngờ rằng, những trò này đối với đàn ông lại có kích lệ khủng bố như vậy, so với đánh tiết gà còn hung tàn hơn, lại cũng không cần suy nghĩ xem lần sau làm sao dỗ hắn chịu khổ thêm chút...