Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 433 - Chương 433: Gặp Mặt (1)

Chương 433: Gặp mặt (1) Chương 433: Gặp mặt (1)Chương 433: Gặp mặt (1)

Một đoàn người rất nhanh đã đến "công ty văn hoá Đại Đường Quang Ảnh", Tạ Văn Nguyên đích thân ra đón.

Tạ Văn Nguyên đã từng là đạo diễn lớn, đến giờ cũng rất lâu rồi không đích thân đạo diễn quay phim rồi, chuyên làm hoạt động hậu trường và vận hành, trở thành người chế tác, người xuất bản nổi tiếng trong nước. Công ty có nhiều tài nguyên ở phía sau, không chỉ là số 1 số 2 trong nước, còn có quan hệ rất sâu với các nước Nhật, Hàn, Đông Nam Á, nghe nói có đầu tư ở các tập đoàn giải trí bên ngoài.

Cụ thể thì ngay cả lão Chu cũng không tính là quá hiểu, chỉ biết Tạ Văn Nguyên đại khái cũng chỉ tính là một người phát ngôn. , Thế nhưng đã có thể đánh nhịp tuyệt đại đa số công việc rồi, đặc biệt là chuyện ở phương diện quay phim bình thường, nói là một lời mà quyết thì cũng không có vấn đề gì.

Cái gọi là rất lâu không có hạng mục, cũng không phải là công ty không quay phim, công ty người ta cùng với các loại công ty con, phòng làm việc, làm phim điện ảnh, hoạt hình nổi bần bật, bao quát mạng lưới màn ảnh lớn nhỏ, nở rộ khắp nơi.

Không có hạc mục là chỉ phương hướng quy hoạch của bản thân Tạ Văn Nguyên, một bộ cổ trang tiên hiệp đại chế tác, bọn họ quả thực là tìm một hai năm rồi, vẫn luôn không vừa ý, thực ra liên quan đến IP cũng từng mua một vài bộ rồi, cũng để biên kịch của mình sáng tác kịch bản, thế nhưng cuối cùng cũng không thông qua xem xét... Cuốn sách này của Sở Qua lúc ban đầu cũng không thông qua, cho đến khi lão Chu đầu tư vào mới có chút ý vị gặp được cơ duyên.

Cho nên ở đâu ra nhiều xem xét khảo sát nghiên cứu như vậy, rất nhiều chuyện chỉ cần người có liên quan động tâm niệm là được...

Nhìn thấy Tạ Văn Nguyên và lão Chu rất thân thiết, mọi người cũng không khách sáo nữa, trực tiếp đi vào phòng làm việc của Tạ Văn Nguyên uống trà.

Mọi người phân chủ khách ngồi vào ghế, Tạ Văn Nguyên đích thân pha trà, ung dung nói: "Ông nói thực đi, nhiều năm như vậy rồi không không can thiệp vào ngành này, bỗng nhiên lại lực khí lớn như vậy... Anh Sở và ông có quan hệ gì?"

Lão Chu cười nói: "Bạn vong niên."

Tạ Văn Nguyên sửng sốt. Ông vốn dĩ thật sự cho rằng là kiểu con riêng, ngẫm nghĩ lão Chu muốn nâng đỡ con cháu, kết quả lại nhận được một đám án hiếm thấy "bạn vong niên", thật sự là con cháu thì sẽ không dùng loại từ giới thiệu này.

Ông có chút tiếc nuối đánh giá Sở Qua và Thu Vô Tế, thở dài nói: "Thật sự không phải là anh Sở và cô Thu muốn xuất đạo?"

Lão Chu bật cười nói: "Đã nói là không phải."

"Đáng tiếc." Tạ Văn Nguyên nghiêm túc nói: "Đừng hiểu lầm, tôi hỏi những cái này không có ý từ chối, hoàn toàn ngược lại, tôi rất hi vọng hai vị có thể tự mình diễn xuất."

"Hả?'” Sở Qua ngạc nhiên nói: "Chúng tôi căn bản chưa từng học qua diễn xuất." "Cái đó không quan trọng." Tạ Văn Nguyên xua tay nói: "Cậu cho rằng tiểu thịt tươi bây giờ có mấy người biến diễn chứ? Ngây thơ là xong chuyện rồi. Đến lúc đó biểu diễn thì mặt cứng đờ, lời thoại thì đọc một hai ba bốn, đánh nhau thì có thế thân, cái khác cũng là hậu kỳ."

Sở Qua: "..."

Thu Vô Tế: "..."

Sở Qua nói: "Tuổi tác của tôi và Sở Thiên Ca cũng không ăn khớp, người ta là thiếu niên..."

Tạ Văn Nguyên tiếp tục xua tay: "Người ta hai ba mươi tuổi cũng có thể diễn trẻ con, cùng lắm thì sửa tuổi là được."

Sở Qua: ".."

"À đúng rồi, anh Sở thiết nghĩ là không muốn sửa như vậy" Tạ Văn Nguyên đưa đến một chén trà cho Thu Vô Tế nói: "Cô Thu thì sao? Anh Sở tuổi tác có lẽ không ăn khớp, cô Thu cũng quá thích hợp, hình tượng, khí chất gần như chính là Thu Vô Tế từ cho sách chạy ra ngoài, ngay cả tên cũng giống."

Sở Qua ho khan nói: "Vốn dĩ chính là dùng cô ấy để làm hình mẫu viết."

Lấy gốc làm ngọn chính là đây.

Chỉ có điều tất cả mọi người đều cảm thấy chính là như vậy.

Thu Vô Tế ở trước mặt người ngoài cũng không có lén lút làm nũng với Sở Qua. Nàng vào cửa đã ngồi an tĩnh im lặng ở bên cạnh Sở Qua, không nói một lời, thần sắc thanh lãnh, ánh mắt có chút lãnh đạm quan sát xung quanh, đó là một loại cảnh giác đề phòng tự nhiên khi ở "địa bàn của người khác", vạn năm bồi dưỡng ra cũng không thể đổi được.

Hình tượng, khí chất đó thật sự rất giống với Thu Vô Tế trong sách, còn về uy nghiêm và khí chất cái này thường thường chỉ cần thay đổi y phục là được.

Nàng đón nhận ánh mắt của Tạ Văn Nguyên, lạnh lùng mở lời nói: "Không diễn."

Chỉ hai chữ này, hết rồi.

Tạ Văn Nguyên giật giật gò má, người biết thì cô là trợ lý kiêm bạn gái của Sở Qua, người không biết còn cho rằng cô là chủ của tôi nữa.

Đây thật sự không phải là Thu Vô Tế chính gốc sao.

Cô cũng không cần diễn, trực tiếp lên là được rồi...

Sở Qua thở dài nói: "Tạ tổng, chúng ta muốn là tập phim chất lượng tốt, không phải là loại gẩy đồ báo số đó? Càng huống hồ cái này cũng chưa đâu vào đâu, sao lại bắt đầu nói cái này rồi..."
Bình Luận (0)
Comment