Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 479 - Chương 479: Lại Chạy Vào Sách Q)

Chương 479: Lại chạy vào sách q) Chương 479: Lại chạy vào sách q)Chương 479: Lại chạy vào sách q)

Manga khởi đầu tốt đẹp, triệt để buông xuống một hòn đá lớn nhất trong lòng hai người.

Xác định con đường này đi thông là được, là người làm ra nội dung, còn có thể làm ra những chuyện gì khác? Đối với việc kinh doanh sau này Sở Qua cũng không quan tâm, cũng không biết nên quan tâm thế nào, dù sao Sở Qua tin vào độ coi trọng của Tạ Văn Nguyên đối với cả hạng mục này, manga chỉ là hành động dò đường thời kỳ đầu mà thôi, hắn sẽ thao tác tốt phương hướng.

Bản thân bên này chỉ cần tiếp tục cung cấp bản thảo là được.

Khí thế ngất thời ngược lại ý vị của những ngày tiếp theo liền bước vào quỹ đạo quy luật, lại bắt đầu lặp lại như thường ngày.

Sở Qua ngoài gõ chữ vẫn tiếp tục cải biên kịch bản, Thu Vô Tế vẽ xong liền giao cho phòng làm việc thêm chỉ tiết và màu sắc. Công việc hàng ngày của phòng làm việc có Chu Manh Manh quản lý, cô dường như còn rất hăm hở về cái trò mới này, ngày ngày chạy đến công ty nhìn tiểu soái ca, tiểu mỹ nữ vẽ tranh, ngay cả SPA cũng bớt đi mấy lần.

Đối với hai người Sở Qua mà nói, chuyện tiếp theo hình như chỉ cần đợi phản hồi thành tích sau khi một tập mới được phát ra, không có chuyện gì khác nữa.

Lúc ăn cơm tối, hai người nhìn nhau, cũng nhìn thấy ý vị ẩn chứa trong mắt của đối phương.

"Đợi công ty bên này đi vào quỹ đạo, manga của chúng ta phát hành ra xem phản hồi thế nào, rồi vào trong sách chơi. Nam Giang không có tuyết, chúng ta đi ngắm tuyết bên này."

Lời nói của Sở Qua mấy ngày trước vẫn còn văng vẳng bên tai.

Mấy ngày trước bận trước bận sau, vẫn luôn không yên lòng rời đi, hôm nay tất cả đã bước vào quỹ đạo rồi, đương nhiên là đến lúc đi vào trong sách rồi.

"Mấy ngày này anh gõ chữ tu hành, cảm giác thần hồn đã ngưng thực hơn trước rồi."

"Thời gian tu hàn hcuar anh cũng không ngắn rồi, bay giờ đan dược cũng phải ăn nhiều hơn. Tháng ngày tích luỹ, sớm muộn cũng... ngoài ra, thực ra xuyên ra xuyên vào sách, có lợi cho việc rèn luyện thần hồn, em cũng có lợi ích này. dự kiến lần này anh đến có thể ở lâu thêm vài ngày."

"Nếu đi, bên đó còn có đan dược cố thần có thể dùng, quả thực có thể ở lâu thêm vài ngày, dự định sắp xếp thế nào?"

Thu Vô Tế do dự một lát nói: "Mấy ngày này, phân thân của em không vào cùng được. Bên này manga mới bắt đầu khởi đầu, rời đi mấy ngày, cảm thấy trong lòng lo lắng, không có làm việc như vậy... hơn nữa phân tâm nhị dụng của anh cũng kém cỏi, thân thể trái lại cũng không đến, cả người giống như máy gõ chữ ngồi ở đó mấy ngày không động, không ai lo liệu cũng không được."

Sở Qua liền cười nói: "Em tiếp tục manga cũng được, học lái xe chắc là cũng gần xong rồi chứ?"

"Ừm, mấy ngày nữa thôi."

"Lần trước cùng em trở về, đó là thể nghiệm một lân cảm giác phu thê cùng nhau về nhà, cũng không cần phải lần nào cũng thể nghiệm, anh đến bên đó cũng giống như cùng em rồi, không có gì khác biệt."

"Ai nói không có gì khác biệt? Chuẩn bị tâm lý cho tốt, nữ nhân ác độc đó cũng không có tốt như em, đừng có trách là em không nói trước."

"Vì sao anh cảm thấy ngữ khí nói lời này của em cứ lạ lạ."

"Không có."

"Chính là có."

Thu Vô Tế gân cổ lên nói: "Còn không phải là sợ anh ở bên đó bị ức hiếp à, trở về rồi lại ức hiếp lại em, anh chỉ biết ức hiếp em, có bản lĩnh thì tại chỗ báo thù đi."

Sở Qua nghe mà buồn cười, lời này nghe giống như đang nói một người khác, thực tế tương đương với nói "dám ức hiếp em, anh đợi đấy, em đi gọi đại hào".

Thậtt sự may mà Thu Thu có thể phân rõ ràng chân thân và phân thân như vậy, Sở Qua lên diễn đàn mắng người gọi tiểu hào cũng không sửa được ngữ khí quen dùng, thật không biết Thu Thu đây là làm cách nào, nàng rõ ràng không tỉnh phân, chủ hồn, phân hồn cùng hưởng tất cả cảm giác...

Chỉ có thể nói đây chỉ là lực khống chế cường đại đối với thần hồn nhị dụng của Độ Kiếp Đại Lão, đồng thời cũng thể hiện mâu thuẫn trong nội tâm Thu Vô Tế.

Thế giới đó quá mức lạnh lếo, dẫn đến tiểu hào càng ngày càng cuồng nhiệt và quấn quít hơn.

Nhưng mà biểu hiện của thế giới này lại quá mức "mất mặt", dân đến lúc là tông chủ lại cự tuyệt như vậy. Vì vậy dùng lý do mở tiểu hào, chỉ là quang minh chính đại "tinh phân”.

Thực ra cần gì chứ, hai người kết hợp lại là được mà.

Giống như hai thế giới kết hợp lại.

Hắn cũng không nói nhiều, chỉ là hôn lên môi của Thu Vô Tế nói: "Vậy anh đi gõ chữ đây."

"ừm, đi đi, đi đi." Thu Vô Tế rất đại lượng phất tay: "Chơi vui vẻ nhé, anh yêu."

Sở Qua suýt chút nữa thì ngã ra đất.......

Trên đỉnh Vân Tế Sơn, tuyết trắng tung bay.

Thu Vô Tế ngồi xếp bằng ở trên thạch đài ở chỗ cao nhất, mặc cho phong đao sương kiếm quét qua thân thể, dùng hàn băng thấu xương để rèn luyện kiếm ý, đã duy trì được một tháng rồi.

Từ sự truy cầu của tu tiên giả mà nói, Thu Vô Tế cũng thuộc về một người chống lại "phụ thần", nàng đã có thể độ kiếp phi thăng, dừng lại cái kiểu đề thăng cực kỳ nhỏ bé, vô cùng chậm chạp của thế giới này, kết quả phụ thân không mở địa đồ thiên giới ra...
Bình Luận (0)
Comment