Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 481 - Chương 481: Yêu Phi Làm Loạn Lòng Vua Thu Thu (1)

Chương 481: Yêu phi làm loạn lòng vua Thu Thu (1) Chương 481: Yêu phi làm loạn lòng vua Thu Thu (1)Chương 481: Yêu phi làm loạn lòng vua Thu Thu (1)

Thực ra cól úc Sở Qua sẽ có chút hoài nghi về phán đoán của mình, bởi vì nơi này có chút vấn đề ăn khớp như vậy.

Lấy Vương Minh làm ví dụ, nếu như thế nhân nhận biết càng nhiều, càng cảm thấy "thật sự có một Vương Minh", như vậy Vương Minh trong lòng mọi người chắc chắn là một kẻ hiếu chiến nóng nảy không não, cũng chính là nói ngược lại thiết lập tính cách sẽ trở nên càng cố hoá (cố định hoá) hơn mới đúng, chính là cái gọi là "thâm nhập lòng người".

Giống như mọi người cho rằng Quan Vũ mặt đỏ mũ xanh dùng chính là Thanh Long Yển Nguyệt Đao, hắn liền cố hoá thành hình tượng này, còn về tướng mạo. thật sự thế nào, cái đó không quan trọng. Từ góc độ này xem ra, nhận biết của mọi người cũng sẽ không khiến thế giới trở nên chân thực hơn, ngược lại là sẽ trở nên càng cố hoá hơn.

Thế nhưng Vương Minh quả thực ban đầu không cố hoá như vậy, cũng sẽ xuất gia rồi... lô-gic này nói thế nào?

Có phải là nói, mọi người nhận biết hắn là như thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là trước tiên phải có nhận biết?

Trong lòng mọi người có sự tồn tại của người này, cho nên hẳn càng thêm chân thực, còn về trong lòng người khác hắn như thế nào cũng không sao cả sao?

Cũng đúng... một người thực tế là như thế nào, cũng không chuyển rời theo nhận thức của người khác, cảm thấy Quan Vũ dùng là đao, không ảnh hưởng đến người ta dập khuôn cho hắn dùng ngựa giáo.

Ai cũng nói Sở Qua ngắn nhỏ, cũng không ảnh hưởng đến thực tế rất to dài mà.

Ở thế giới này trở thành đặc biệt trên võ đài, hẳn đầu tiên phải có cảm giác tồn tại, rôi mới nói những cái khác.

Vừa hay Vương Minh là một diễn viên quần chúng sơ kỳ cũng sẽ không xuất hiện nữa/thiên đạo" sẽ không coi trọng, hắn liền có cuộc đời của riêng mình.

Sở Qua bỗng nhiên nghĩ đến, nếu như hậu văn mình lại nghĩ đến muốn viết đôi dòng về hắn, nhưng hắn cũng không ở Vân Tế Tông nữa, vậy thì tính thế nào? Có phải là theo mình viết, hắn lại cảm thấy không thích hợp làm hoà thượng, hoàn tục trở về không...

Đương nhiên mình không thể viết hắn nữa, thuỷ văn không có ý nghĩa. Có điều cuộc đời như vậy quả thực là rất bi kịch, cho nên Thu Vô Tế muốn thoát khỏi.

Từ khi cưỡng chế phi thămg lần đó, dẫn đến "hậu quả nghiêm trọng" là ngọn lửa nhỏ chạy ra, Thu Vô Tế liền không nói đến chuyện thoát khỏi thiên đạo nữa, thế nhưng Sở Qua biết rõ, đây chắc chắn vẫn là mục tiêu lớn nhất của nàng.

Cũng là của mình.

ta muốn là một người thật, không phải là người giấy bị người ta thao túng, cho dù nàng hiện giờ đã rất giống rất giống người thật rồi... vậy cũng chỉ là "giống", cuộc đời của nàng vẫn thao túng ở dưới ngòi bút của hắn.

Nghĩ đến cái này, viết nàng và đồ đệ của thiên đạo là Sở Qua lên giường, nàng đoán chừng cũng thật sự muốn...

Nàng trước nay không thoát khỏi tình cảnh này, chỉ là bởi vì yêu nhau, không còn cố ý cường điệu nó mà thôi.

"Vương Minh có tự mình thay đổi, đây chính là chứng minh chúng ta đi đúng đường rồi." Sở Qua cười nói: "Hơn nữa trước kia chúng ta từng thử nghiệm, tiến bộ như vậy là sẽ đê cao lực khống chế thế giới của anh, đặc biệt là ngòi bút sẽ không viết chỉ tiết nữa, ví dụ như mặt trời lúc nào mọc cũng có thể bắt đầu một lời ảnh hưởng, quyền hạn này càng đủ rồi, chỉ cần tiếp tục, sớm muộn gì cũng có thể thành."

Thu Vô Tế nhìn trái nhìn phải một cái, nói: "Cố gắng bớt nói "thiên cơ" đi. không có ai nói quen rồi, khó tránh ở trước mặt người khác lỡ lời, phải chú ý."

"Được thôi."

"Con đường của chúng ta quả thực đi đúng rồi, hiện giờ thay đổi mắt thường có thể nhìn thấy rồi." Thu Vô Tế nói: "Thế nhưng thực lực của anh cần phải tương xứng, bằng không giống như là cho anh quyền sửa kịch bản nhưng lại không có trình độ để sửa ý, không tốt."

"Vái này ví von tốt, ha ha..."

"Từng có tiền lệ rồi, anh sửa đổi phi thăng của em, sắc mặt mình trắng bệch đến suýt chút thì nội thương, nếu như biến cố nghiêm trọng hơn một chút, anh chống đỡ nổi không."

"Ừm... thế nhưng em hình như cũng đang nói thiên cơ."

Thu Vô Tế trừng mắt.

Sở Qua nghiêng đầu.

"Không nói đúng không." Thu Vô Tế nghiến răng, nghiêm mặt nói: "Không nói, chúng ta làm."

Sở Qua vui mừng: "Ở đây luôn sao? Liệu có chút lạnh không?"

Thu Vô Tế cười lạnh nói: "Không sai, ở đây luôn, thạch đài bản toạ vừa mới tu hành, anh đi cảm nhận một chút kiếm ý băng lãm đi. Bản toạ còn lưu lại một bộ phương pháp tiến cấp phi kiếm ở đây, có thể ngộ được bao nhiêu phải xem anh có thể ngồi bao lâu đã."

Sở Qua: "2"

Em nói làm... ý chỉ là làm cái này sao?

Thu Vô Tế chắp tay sau lưng nhìn trời nói: "Đến nơi này rồi anh phải đối mặt với cái gì, trong lòng không tính toán sao?"

Đúng vậy, đây là nữ nhân ác độc mặt lạnh Thu Vô Tế, không phải là Thu Thu đáng yêu huhuhu...

Thu Vô Tế khit mũi nói: "Hai chúng ta có thể đừng phân rõ ràng như vậy không?"

"Không thể" Thu Vô Tế phất tay áo một cái.

Sở Qua kêu thảm một tiếng, giống như đẳng vân giá vụ đi vào cao đài.
Bình Luận (0)
Comment