Chương 500: Lịch luyện của phụ thần chính là chất phác tự nhiên như vậy (2)
Chương 500: Lịch luyện của phụ thần chính là chất phác tự nhiên như vậy (2)Chương 500: Lịch luyện của phụ thần chính là chất phác tự nhiên như vậy (2)
Sở Qua cực kỳ sảng khoái, phi kiếm chi thuật vừa mới học chính là ngưu bức: "Đây chính là siêu cấp khiêu chiến sao? Còn có ail"
"Vèo vèo vèo!" Quang hoa của vô số pháp bảo sáng lên, các loại màu sắc uy năng trút xuống như mưa.
"Đù." Sở Qua ngây người.
Những người này rốt xấu gì cũng nói câu "tiểu bối chớ có càn rỡ, xem ta bắt ngươi” chứ, sao lại trực tiếp tấn công, không nói đạo nghĩa.
Sở Qua co giò chạy: "Lão... sư phụ cứu mạng."
Thu Vô Tế khẽ đưa ra một ngọc chưởng.
Không khí dường như bị xé rách, ngàn vạn kiếm mang san bằng đất, chuẩn xác tiếp lấy mỗi một đạo uy năng, Sở Qua trong trận thân ở trong lưu tỉnh hoả vũ, lại phát hiện bản thân mình an ổn như núi Thái Sơn.
Sở Qua chớp chớp mắt.
Cơm mềm thật thơm.
Mấy vị trưởng lão Nguyên Anh nổi trận lôi đình, đang muốn ra tay, lại phát hiện bản thân mình không động đậy được.
Thu Vô Tế mắt nhìn đến chỗ nào, chính là hư kiếm thành lao, đem tất cả tu sĩ Ma Đạo tu hành vượt qua Sở Qua giam cầm lại hết.
"Hoá, hoá thân?" Mọi người cùng cực tưởng tượng cũng không dám nghĩ là Thu Vô Tế đích thân đến đây, chỉ có thể nghĩ đến là một vị cường giả khủng bố Hoá Thần hậu kỳ đến mà thôi.
Có trưởng lão Ma Đạo lạnh lùng nói: "Mau đi bẩm báo cho tôn chủ!"
"Nghe thấy quả thực giống như sắp đi mời đến Phật Tổ Như Lai vậy." Sở Qua nôn khan, một kiếm chém ra hoả long xông đến, chân bước nhẹ, loé lên mặt đất phun ra hoả liên'Đơn nhân độc kiếm" chiến đấu với một đám môn đồ Ma Giáo, đánh cho một đám đệ tử Ma Môn Kim Đan trở xuống phải kêu cha gọi mẹ.
Đường đường là Ma Quật, lại bị một đôi nam nữ một đường tàn sát mà vào, trực tiếp đánh đến cửa của hoả sơn.
Lúc thần niệm của Viêm Thiên Liệt thò ra xem, khuôn mặt cũng đen rồi.
Đôi cẩu nam nữ nhà các ngươi, coi chỗ này của ta là gì, bí cảnh để lịch luyện à? Nhìn cái bộ dạng thối cười nhếch miệng đó của ngươi, còn luyện rất hăng nữa đúng không.
Ngươi còn không bằng đơn độc viết một bí cảnh cho mình luyện đi! Chỉ biết ức hiếp ta! Ma Đạo không có tôn nghiêm sao?
Viêm Thiên Liệt tức đến mức muốn thổ huyết, thương viêm từ trong núi lửa phun trào ra, ma âm vang vọng thiên địa: "Hỗn xược, chết cho bản toạ."
"Ầm!" Kiếm mang và thương việm đụng vào nhau, cả khu vực mấy đi màu sắc.
Ngay cả các trưởng lão Nguyên Anh cũng bị quang mang cuồng bạo này đâm cho hai mắt đầy lệ, thi nhau che mắt lại.
Khắp trời đầy khói mù tiêu tán, trong sân đã không nhìn thấy đôi nam nữ tàn sát kia nữa. "Người đâu... tôn chủ không sao chứ?"
Lòng đất lờ mờ truyền đến thanh âm của Viêm Thiên Liệt: "Không sao, một đôi tiểu mao đầu không biết trời cao đất dày mà thôi. Các ngươi canh phòng ở xung quanh, không được để xuất hiện chuyện như lần này nữa."
Mọi người kính sợ cúi đầu: "Tôn chủ thần uy, sớm muộn tất sẽ quân lâm đại địa, công phá Vân Tế Tông, đem liệt diễm trải khắp nhân gian..."
Tôn chủ quả nhiên là khôi phục toàn thịnh rồi, một đôi nam nữ cường đại như vậy mà ngay cả một chiêu của tôn chủ cũng không chống đỡ được. Đáng đời, nhất định là tự cho rằng là kiếm tiên tu hành có thành công nên ra ngoài chém yêu trừ ma, lại không biết tôn chủ lại thật sự ở đây, liều lĩnh đưa mạng tới. "Được rồi, nên làm gì thì đi làm đấy đi." Tôn chủ vốn rất thích nghe nịnh hót lại giống như có chút xấu hổ: "Về sau mấy câu khiến người ta nổi da gà này bớt nói đi, lui ra đi."
Mọi người không rõ nguyên nhân, vâng dạ lui ra.
Trong tưởng tượng của mọi người tôn chủ Viêm Thiên Liệt uy lăng thiên hạ, lúc này biến thành một ngọn lửa nhỏ, bị nam kiếm hiệp chính đạo xách ở trong tay: "Lăn lộn rất thoải mái nha Thiên Thiên, ta cũng không có nhiều người quỳ bái như vậy."
"Đừng gọi ta là Thiên Thiên." Ngọn lửa nhỏ giấy giụa: "Muốn bảo người ta quỳ đúng không, ngươi viết đi, viết thiên hạ khấu đầu bái thiên đạo, dù sao ngươi cũng không cần mặt."
Sở Qua nói: "Cảm thấy ngươi có rất nhiều ý kiến với ta a."
"Phí lời." Ngọn lửa nhỏ tức giận nói: "Đây là sào huyệt của ta, ngươi dẫn theo kẻ địch của ta một đường đánh vào, ta không cần thể diện sao?"
"Còn không phải cho ngươi thể diện rồi sao, là bọn ta bị ngươi bắt vào đây, chứ không phải ngươi bị bọn ta hàng yêu trừ ma. Hiện giờ ngươi uy vọng cao quá rồi, đúng không?”
Ngọn lửa nhỏ sửng sốt, vuốt cằm nói: "Cái này ngược lại cũng đúng. Lại nói ngươi rốt cuộc đến làm gì, lịch luyện? Lần sau có thể làm phiền ngươi đổi chỗ khác được không?"
"Cũng có ý lịch luyện, ta mới học phi kiếm, muốn tìm người luyện cùng, chỗ này không tệ."
"Đù."
"Chủ yếu là đến hỏi ngươi chuyện vài chuyện, gần đây có ai liên lạc với ngươi không, kiểu phản kháng thiên đạo ý
Ngọn lửa nhỏ nhếch miệng cười: "Cái này không phải đúng dịp sao? Hắn muốn bảo ta bắt đệ tử của Thu Vô Tế, ta còn suy nghĩ xem phải diễn kịch với ngươi thế nào, ngươi lại tự mình đưa đến rồi..."