Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 503 - Chương 503: Ảnh Đế Thiên Thiên Q)

Chương 503: Ảnh đế Thiên Thiên q) Chương 503: Ảnh đế Thiên Thiên q)Chương 503: Ảnh đế Thiên Thiên q)

Liệt Diễm Chỉ Tâm vốn dĩ là nơi đất cằn sỏi đá của Thần Châu, Nam Cương Cửu Lê thực ra cách nơi này cũng không tính là xa.

Lúc Sở Qua viết phần này đại khái dựa theo thiết lập Miêu Cương của Tiên Kiếm Kỳ Hiệp, các tu sĩ chủ yếu dùng loại vu độc, thuật pháp nguyên tố chủ yếu là hoả. Ngoài ra còn có phong thổ nhân tình, phục sức, kiến trúc và các loại tập tục lộn xộn của các dân tộc khác nhau mà hiện thế biết, một nơi tụ tập dị tộc của thế giới Tiên Hiệp càng có dáng vẻ này.

Cửu Lê thập vạn đại sơn, đường đi không tiện, giao lưu với trung thổ cực kỳ ít, trong đó còn có Yêu Tộc trà trộn, các loại dị thuật tầng tầng tầng lớp lớp,

Lấy cổ trùng làm thuật con rối, vốn dĩ chính là đặc sản dị thuật của vùng này, người đó vòng vo tam quốc dùng thuật vu cổ, chính là để đánh lạc hướng Thu Vô Tế nghi ngờ các vu thần.

Thậm chí chỉ dẫn cho Viêm Thiên Liệt nơi có long cốt, cũng là cường hoá loại đánh lạc hướng này, khiến cho tin tức chính ma hai bên đều có liên quan đến Nam Cương Cửu Lê, bất kể là sự tình thế nào, Thần Châu cũng chỉ sẽ nghỉ ngờ Nam Cương.

Thật sự tất cả đánh tới cửa lớn của vu thần, xung đột với Nam Cương Cửu Lê, thế là trúng kế rồi. Vậy sẽ trở thành cuộc chiến giữa tông môn Thần Châu và dị tộc cùng Yêu Tộc, vài người nào đó ở sau lưng sẽ cười nghiêng ngả.

Mà thân là ba ba của tất cả mọi người, Sở Qua biết rất rõ, tu hành của Vu Thần cũng không đến giai đoạn Độ Kiếp của Hoá Thần viên mãn, hơn nữa không thuộc loại người âm nhân vòng vo tam quốc.

Tu hành có thể luyện ra thủ đoạn ngoài định mức, thế nhưng thực lực đột phá không quá có thể vượt ra khỏi thiên đạo định sẵn, bởi vì quá dễ dàng dẫn phát tự mình phát giác ra không đúng mà tu sửa. Mà tính cách của con người có thể hắc hoá, ví dụ như phát hiện tặc lão thiên, khiến cho một tu sĩ hào hiệp biến thành căm phẫn hắc hoá, thế nhưng người thô bạo biến thành âm nhân cũng quá khó rồi, muốn làm cũng không làm được.

Cho nên chuyện này đại khái cũng không liên quan gì đến Vu Thần, cho dù có liên quan, nhiều nhất cũng chính là bị lừa dối. Đối phương vòng tới vòng lui một đống thủ đoạn lừa dối, ở trước mặt ba ba thì cái rắm gì cũng không có.

Cuối cùng tất cả đều dơn giản hoá, ngọn lửa nhỏ "áp giải" "đồ đệ của Thu Vô Tế" đến cửa tìm chết, đến nơi có long cốt.

Thu Vô Tế ẩn thân mai phục ở chỗ xa, ngọn lửa nhỏ biến thành người lửa khổng lồ, xách theo Sở Qua "thần sắc uể oải", đứng ở trong một khe núi hoang vu.

Trong khe núi đều là hoang thổ, trăm dặm đất chết, không một ngọn cỏ, ngay cả bọ cạp cũng không bò, nhìn qua thì quả thực là có chút dị tượng

"Nơi này thật sự có Xích Viêm Long Cốt ư?" Viêm Thiên Liệt ném baba sang một bên y như ném rác, tự mình chắp tay quan sát xung quanh, trong miệng lẩm bẩm tự nói: "Bản toạ cũng không cảm nhận được ở đây có hoả diệm chỉ lực gì, nơi khô cạn hoang vu này giống như là Hạn Bạt thổ hành. Chẳng lẽ người đó đang lừa bản toạ."

Xung quanh im lặng không tiếng động.

Viêm Thiên Liệt cũng không nóng vội, tiếp tục chắp tay quan sát.

Khí độ đại BOSS này vẫn là rất khiến người ta tin phục.

Quả nhiên một lúc sau, liền có thanh âm từ xa truyền đến: "Nơi chôn cốt, vốn dĩ là có ý Hạn Bạt... trong lông cốt có hàm chứa long viêm bị ngàn năm thổ hành bao bọc trong đó, dung luyện tương hợp, dần dần liền dân đến đất cằn ngàn dặm. Nếu như tôn giá thành công luyện hoá làm thân cốt của mìnhk, thì hoả diệm hàm chứa mà không lộ, đối với †u hành của tôn giá tuyệt đói là có lợi ích rất tốt."

Viêm Thiên Liệt thản nhien nói: "Lộ diện nói chuyện, đừng có bức bản toạ phải phát hoả."

Thanh âm đó bắt đầu từ xa đến gần: "Không ngờ tôn giá lại đến nhanh như vậy, tại hạ cũng không phải là vẫn luôn đợi ở nơi này."

Qua không lâu sau, một tu sĩ Vu Tộc phi độn mà tới, dừng xuống trước mặt của Viêm Thiên Liệt.

Viêm Thiên Liệt quan sát một cái, là †u sĩ cường đại Hoá Thần Kỳ, dung mạo tiều tuy già nua, cả người màu đỏ mà còng xuống, giống như bốc lửa, trên cổ đeo một chuỗi cốt châu, gỗ đào trong tay khắc thành hình rắn, mắt rắn lưu chuyển, giống như vật sống.

Hình tượng của lão giả Vu Tộc cực kỳ điển hình. Tu sĩ Vu Tộc như vậy, nhân thế có mấy người, trong lòng Viêm Thiên Liệt khẽ động, thản nhiên nói: "Hoá ra là Bích Xà Tôn Giả. Tôn giả là phụ tá đắc lực của Vu Thần, chuyện này chẳng lẽ là ý của Vu Thần ư?"

Bích Xà Tôn Giả lộ ra một nụ cười sấm nhân: "Tôn giá lòng biết là được."

Ánh mắt xanh rờn của hắn dừng lại ở trên người của Sở Qua, Sở Qua thần sắc uể oải, khoé miệng có dính máu, bị trói tay sau lưng rất nghệ thuật chật vật ngồi ở trên mặt đất, trên người rách nát, đều là vết thương, hiển nhiên là đã trải qua khổ chiến rồi mới bị bắt.

Thần sắc của Bích Xà Tôn Giả có chút quái dị nói: "Người này. . thật sự là vị đệ tử dích truyền của Thu Vô Tế đó sao?"

Trong lòng Viêm Thiên Liệt thâm nghĩ con rối của ngươi rõ ràng từng thấy rồi còn giả vờ cái gì nữa, trên mặt lại không động thanh sắc nói: "Người này một thân tâm pháp Vân Tế Tông, trên người đeo là thẻ thông hành tạm thời dành cho khách quý của Vân Tế Tông... ngươi từng thấy sau khi khách của Vân Tế Tông rời núi còn đeo theo thẻ khách quý chưa?"
Bình Luận (0)
Comment