Chương 515: Ma Quân luyện thành như thế nào (1)
Chương 515: Ma Quân luyện thành như thế nào (1)Chương 515: Ma Quân luyện thành như thế nào (1)
Viêm Thiên Liệt ngồi một mình giữa biển mây, tiện tay ôm vò rượu rót vào miệng.
Thiên quỳnh vân nhưỡng của Vân Tiêu Thành là rượu ngon, ý cảnh xa xưa, như thiên thuỳ vân. Đáng tiếc không đủ mãnh liệt, nửa bình rót hết, một chút cảm giác cũng không có.
Nhớ đến liệt hoả luyện ngục tửu của Hoả Ngục Tông của lão tử, cẩu nam nữ đó huỷ đi tông môn của ta, hại ta hiện giờ trốn trốn tránh tránh không có rượu ống.
Còn muốn ở bên đó liếc mắt đưa Tình, phiền chết người.
Đang bực bội, Sở Qua xách một vò rượu tới, ngồi xuống bên cạnh. Viêm Thiên Liệt liếc nhìn một cái, ghét bolr mà xách bình rượu cảu mình lên dịch sang ba thước.
Sở Qua cũng dịch sang ba thước,
"Cút." Viêm Thiên Liệt nói: "Ta chính là một ngọn lửa nhỏ... muốn nữ nhân Vân Tiêu Thành rất nhiều, vợ và con gái của Tạ Cửu Tiêu đó đều dáng vẻ không tệ, hắn hiện tại ta thấy cũng không dám không tuân lệnh ngươi..."
Sở Qua: "2"
Thu Vô Tế ở bên cạnh quan sát siết chặt vỏ kiếm.
"Tán gẫu cái gì vậy?" Sở Qua bực mình nói: "Đàn ông thì sao, uống rượu một mình là cô đơn nhất, là ba ba của ngươi, đến uống với ngươi vài ly, ngươi đang nghĩ gì vậy?"
"yo'. Viêm Thiên Liệt cười nhạo nói: "Ngươi cũng tính là đàn ông hả, kiểu bị véo tai kêu oai oái đó hả?"
Sở Qua nghiến răng: "Đó là yêu, loại nguyên tolosl sinh vật như ngươi thì hiểu cái gì?"
"Ta không phải nguyên tố sinh vật, chỉ có điều hiện giờ là hôn hoả, ngươi đừng có quẹo lung tung." Viêm Thiên Liệt nói: "Nếu là ta năm đó có nữ nhân, nữ nhân dám lải nhải với ta, lão đạt bạt tai thì lật mặt! Nữ nhân hầu hạ tốt đàn ông là được, nói nhảm không đến lượt bọn họ nói."
Sở Qua mặt cũng xanh rồi.
"Xoẹt xoeẹt... Tiếng rút kiếm truyền đến, hàn ý kéo tới.
"Không nghe thì cút, bảo cô nghe sao?" Viêm Thiên Liệt từ trước đến nay không sợ Thu Vô Tế, trừng mắt hổ nói: "Đàn ông nói chuyện có nữ nhân ở đây làm gì? Đánh nhau lão tử sợ cô hay sao?"
Thu Vô Tế hít một hơi thật sâu, nhịn.
Đánh nhau với cẩu độc tử này chỉ làm hỏng chuyện, không nghe, đi tìm Tạ Cửu Tiêu nói chuyện.
Lại nói, loại thiết lập 'coi thường phụ nữ này cho Viêm Thiên Liệt vẫn luôn có, là Sở Qua sớm đã viết theo thiết lập ban đầu, cho nên là nội tâm kẻ này cũng có loại cách nghĩ này cho nên mới viết ra, đúng không?
Thu Vô Tế ở hiện thế đang đút cơm cho Sở Qua, một thìa canh đút vào miệng của trẻ em sỉ ngốc Sở Qua.
Sở Qua: "Đù má... ta thấy ngươi buồn rầu, nên chạy đến ngồi với ngươi, ngươi lại bịp ta như vậy?"
Viêm Thiên Liệt nói: "Bị ức hiếp đúc không, không dám tìm người ức hiếp ngươi, nồi cho ta?" Sở Qua: "..."
Cũng có đạo lý, lại không phản bác được.
"Được rồi, thấy ngươi vẫn còn có thể cùng ta uống rượu, có chút ý tứ." Viêm Thiên Liệt cầm vò rượu lên cụng một cái với hắn: "Trước kia không nghĩ đến thiên đạo của bọn ta là như vậy, hiện giờ nhìn như vậy, quả thực cũng được, khiến ta cảm thấy giống như là năm xưa cùng một đại lão lăn lộn, không mất mặt."
"Khụ." Sở Qua uống một ngụm rượu, thử thăm dò hỏi: "Thiên Thiên à, ngươi có chuyện gì không vui, nói ra để chúng ta giải... sầu một chút?"
Viêm Thiên Liệt trâm mặc một lúc, bỗng nhiên hỏi: "Lúc ra ngoài giúp ngươi luyện đan, ta cũng lén xem sách của chúng ta một cái, trong đó còn có Thu Vô Tế tự truyện đúng không, cũng chính là nói lịch trình vạn năm của Thu Vô Tế cũng không phải là do ngươi viết, ngươi chỉ là cho thiết lập cơ sở, tự mình diễn sinh mà thành?”
"Đúng, ngươi muốn hỏi của bản thân ngươi?" Sở Qua nói: "Ta ngay cả Thu Thu cũng không viết nhiều như vậy, ngươi thì càng không có. Bắt đầu từ khi tên của ngươi xuất hiện chính là tôn chủ của Ngục Hoả Tông, nhất đại Ma Quân bá đạo càn rỡ, khát máu thô bạo, xâm lược như lửa, chuyện cũ khác cũng chưa từng viết, những gì ngươi trải qua chính là kinh lịch chân thực."
Viêm Thiên Liệt một lần nữa trầm mặc.
Sở Qua hiếu kỳ nói: "Ngươi đang làm gì vậy, có lời gì cứ việc nói thẳng, ấp a ấp úng cũng không giống ngươi.
Viêm Thiên Liệt thấp giọng nói: "ta đang nghĩ, có vài chuyện từng hối hận, nếu như xin ngươi thay đổi nó... liệu có phải lại là một lần hối hận khác không?"
Sở Qua sửng sốt: "Thay đổi rồi vì sao lại có thể hối hận?"
"Ta phải xin ngươi, khúm núm luồn cúi, sau này cũng không có sức mạnh để lật phiên ngươi. Nếu như chuyện cuối cùng sẽ viên mãn, vậy cũng tính là đáng, nhưng nếu như cuối cùng phát hiện ra gặp nhau tranh giành như không thấy thì sao? Đó có phải là rất đáng hối hận không?"
"Này... có chuyện à Thiên Thiên, ngươi cũng từng yêu à?"
"Ta không biết cái gì gọi là yêu." Viêm Thiên Liệt bỗng nhiên cười nói: "Bá đạo càn rỡ, khát máu thô bạo, xâm lược như lửa... một thiết lập của ngươi, không phải là trời sinh... hoặc là nói trời sinh chiếm một phần, ta trở thành tính tình này, ngược lại còn thật sự có chút chuyện xưa."
Sở Qua hứng thú nói: "Nói nghe xem nào."
"Sở dĩ nói trời sinh chiếm một bộ phận thôi, là ta từ nhỏ đã rất thích tranh đấu tàn nhẫn, cũng xem thường cuộc sống an ổn làm việc, lúc còn trẻ ở trong trấn làm lưu manh, sau này thổ phỉ cướp bóc, ta dứt khoát gia nhập thổ phỉ, cùng bọn họ giết người phóng hoả. Muốn câu chuyện về một thiếu niên chất phác hắc hoá thì kkhoong có.” Viêm Thiên Liệt không để ý cười nói: "Ngươi biết ta bái nhập Mã Bang, bí quyết đầu tiên người khác dạy ta là gì không? E rằng người viết sách như ngươi cũng không nghĩ tới."
Sở Qua thật sự không nghĩ đến: "Cái gì? "Các đại ca dạy ta, đầu tiên nói chuyện phải lớn tiếng, mắng người phải khó nghe, ánh mắt phải dữ tợn, luyện cho ta, nhìn vào gương, nhìn vào nước sông mà luyện, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng thì làm thổ phỉ cái mẹ gì?"
Sở Qua: "... rất có tinh thần."