Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 547 - Chương 546: Làm Sính Lễ Cho Em (2)

Chương 546: Làm sính lễ cho em (2) Chương 546: Làm sính lễ cho em (2)Chương 546: Làm sính lễ cho em (2)

"Vèo' một tiếng, trên giày thêu bỗng nhiên xuất hiện một giày đăng vân kiểu nam.

Nữ vương kinh ngạc ngẩng đầu, liền nhìn thấy một vị nam tiên nhân quan tâm đỡ thượng tiên lên: "Sư phụ, tu hành của người đến giai đoạn mấu chốt, vẫn phải nghỉ ngơi bế quan trước, chuyện phàm tục bớt hao tâm đi..."

Hoá ra là đệ tử của thượng tiên, tướng mạo thật đẹp trai.

Liền thấy thượng tiên cao lãnh mềm nhữn dựa vào đồ đệ, rất bất đắc dĩ nói: "Bệ hạ lui ra đi, ta nghỉ ngơi một chút."

Nữ vương kính cẩn lui ra.

Cửa của tẩm cung vừa mới đóng lại, Thu Vô Tế liền ở trong đó vật lột: "Sở Qua! Ta muốn giết ngươi!"

Thu Vô Tế cười bồi nói: "Anh làm sao biết được em đang làm chính sự chứ, hơn nữa là em nhắc đến song tu trước..."

Thu Vô Tế đạp chân nói: "Em cũng nói rồi đừng có vào ban ngày."

"Bây giờ ổn rồi, ổn rồi..."

Thu Vô Tế tức giận trừng mắt với hẳn, thực sự kết thúc rồi, hắn ở bên đó ngủ như lợn chết rồi, linh hồn lại cứ như vậy từ trong mộng qua đây.

Chỉ là bản thân còn xui lơ vô lực, hai bên đều vậy. Bên đó quần áo lộn xộn nằm thất thần trên giường, bên này mềm như sợi bún không có hắn đỡ thì suýt nữa đứng không vững.

Không khoa học, quá xấu hổ huhuhu... Thu Vô Tế trừng mắt nửa ngày, mới bất đắc dĩ nói: "Bây giờ anh không cần ngồi trước văn án cũng có tiển tuỳ tiện đi vào trong sách rồi sao?"

"Trước kia là có thể rồi, lúc đó cũng đem Đỗ Liên Phong kéo vào rồi, có điều cũng tính là mượn lực của hẳn, bình thường vẫn phải là lúc ngồi trước văn án mới tương đối có cảm giác, lần này là nhờ... ừm..."

Lần này là nhờ vào song tu lực, sau khi tu hành xong xuôi thần hồn vô cùng bành trước, ngủ say như lợn chết không phải là bởi vì mệt mỏi, là bởi vì quá mức cường thịnh mà nhập định.

Quả nhiên là sịn sò, máy chiến đấu BUG.

Thu Vô Tế vô cùng xấu hổ, sớm biết mình đã học trước rồi, sẽ không đến mức bây giờ vẫn còn xụi lơ, hắn ngược lại thì khí thế hừng hực.

Sở Qua cười bồi đỡ nàng ngồi dựa vào đầu giường, bóp vai cho nàng nói: "Đồ nhi hầu hạ sư phụ nghỉ ngơi..."

"Cút!" Thu Vô Tế nghiến răng: "Ngươi suýt chút nữa thì khiến ta mất hết thể diện rồi! Nếu như bị nữ vương người †a biết được ta là bởi vì cái đó..."

"Em không nói thì cô ấy làm sao biết được, ai có thể ngờ được là có người có thể hư không cao siêu a..."

"Ai hư không cao siêu!" Thu Vô Tế tức giận nói: "Thể chất của bổn toạ làm sao có thể giống với tiểu phế vật đó."

"Cũng chính là nói sư phụ vẫn chưa đủ sao?" Sở Qua cúi đầu hôn một cái nói: "Vậy có cần tiếp tục..."

Thu Vô Tế không chút phản ứng để cho hẳn hôn, hai đôi môi dán vào nhau rồi mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, quên à, đây là đại hào không được hôn.

Lần trước lúc hắn đến đây mình cũng giống như trợ lý nhỏ, dẫn đến hai bên càng thêm trùng lắp, suýt chút nữa thì tinh phân không nổi nữa...

Nàng đạp Sở Qua ra, co sát vào đầu giường, cảnh cáo: "Ở đây ngươi mà dám làm bậy ta sẽ đánh ngươi đó."

Sở Qua cũng không cưỡng cầu, cười híp mắt gối đầu tay nằm trên giường nói: "Long sàng (giường của vua), chậc chậc."

Thu Vô Tế cười lạnh nói: "Muốn dâm loạn ở hậu cung của người ta đúng không, có cần bảo nữ vương đến cùng ngươi không?"

"Đừng tưởng rằng anh vừa nghe thấy nữ vương là kích động nhá, anh vừa nãy nhìn thấy rồi, nữ vương đó rất già rồi."

"Cũng chính là nói nếu như là nữ vương trẻ tuổi thì ngươi sẽ muốn đúng không." Thu Vô Tế nổi giận, hung hăng đánh cho Sở Qua một trận.

Sở Qua ôm đầu nằm sấp, ngược lại còn có chút hoài niệm.

Ở hiện thế Thu Thu rất ít khi đánh người, chủ yếu là bởi vì Kim Chung Tráo của mình càng ngày càng mạnh, Thu Thu không động đại chiêu cũng không phá được phòng ngự, đánh người cũng đánh thành liếc mắt đưa tình, dứt khoát không đánh nữa.

Thế nhưng ở bên này thì khác, nàng đánh người vẫn là rất đau.

Nhìn cái đức tính cuộn tròn đó của hắn, Thu Vô Tế tức đến phì cười nói: "Chết tiệt, còn bị đánh đến vui rồi đúng không."

"Không nha, không nha, chỉ là thấy Thu Thu vẫn có thể nguyên khí đồi dào, nên rất vui thôi."

"Ngươi không phải chính là cảm thấy Thu Vô Tế này vẫn còn chưa hoàn toàn chinh phục được, vẫn có chỗ để xâm chiếm đúng không?" Thu Vô Tế cười lạnh: "Phụ bạc Thu Thu đó đối với ngươi tốt như vậy, đàn ông thối."

Sở Qua mỉm cười nói: "Cô ấy chính là em, bản chất là như vậy, em chỉ nguyện ý ở thế giới không có người quen biết mà cởi mở tâm tình mà thôi, anh trước nay không có hoàn toàn chinh phục được em."

Thần sắc của Thu Vô Tế cũng khôi phục lại, sửng sốt nhìn hắn một lúc, bỗng nhiên cười nói: "Được thôi, xem phụ thân làm sao triệt để chinh phục được nữ nhân chết tiệt không biết thức thời này."

Sở Qua kéo tay của nàng, thấp giọng nói: "Nhưng anh không muốn chinh phục em."

Thu Vô Tế ánh mắt lấp lánh nhìn hắn.

Lại nghe thấy Sở Qua tiếp tục nói: "Anh muốn chinh phục là thế giới này, làm sính lễ cho em."
Bình Luận (0)
Comment