Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 582 - Chương 581: Khen Thưởng Như Vậy (1)

Chương 581: Khen thưởng như vậy (1) Chương 581: Khen thưởng như vậy (1)Chương 581: Khen thưởng như vậy (1)

Hiện thế.

Thu Vô Tế đang ở công ty làm việc, bỗng nhiên sắc mặt hơi đỏ, cúi đầu xách túi, chuẩn bị ra khỏi cửa: "Manh Manh, mình về trước nha..."

Chu Manh Manh: "... lão nương phụ trách nhân sự, cậu như vậy ba ngày hai lần trốn việc một lần, lương tháng này trừ hết!"

"Đâu có ba ngày hai lần, cũng một tháng rồi..."

"Có phải là cậu vẽ đến mức đem mình vẽ ngốc luôn rồi không, hai ba ngày trước đôi tình nhân các cậu vẫn còn giữa đường trốn việc ra ngoài không biết làm gì" Thu Vô Tế có chút xuất thần, đúng vậy, lần này là trộm thời gian.

"Một tháng sau" ở bên đó, nơi này thực ra mới qua có hai ba ngày.

Bên đó xuân về hoa nở, nơi này vẫn là mùa đông, ngay cả tháng 12 cũng còn mấy ngày nữa mới đến.

Giống như là... ở trong mộng cùng hắn làm thần tiên quyến lữ, thư hoạ giang hồ.

Nếu không phải thần hồn cứng rắn, thật sự sẽ tỉnh phân... nhưng hôm nay chỉ cảm thấy hoài niệm, ngày tháng bên đó thật tốt, không nỡ để nó kết thúc.

Có điều cho dù Sở Qua không trở về, mọi người cũng không có bao nhiêu thời gian nhàn nhã nữa, tình tiết đã bị đẩy đến giai đoạn xung đột của cuốn này rồi... đêu là phụ thần thối này, viết cái gì vậy, cứ viết Thu Vô Tế ở trong núi dạy đồ đệ không tốt sao...

"Hả hả hả?" Chu Manh Manh ngây ngốc nói: "Cậu sao lại còn phát ngốc thế hả, nước miếng chảy đầy miệng rồi kìa."

Thu Vô Tế vô thức lau khoé miệng, đâu có nước miếng?

Nàng tỉnh ngộ lại, liền nhào tới nói: "Manh Manh chết tiệt dám lừa mình..."

"A ha ha ha cậu chính là mê trai a, rõ ràng chính là đang nhớ chồng cậu."

"Không có, không có, mình nhớ cậu đó Manh Manh, cho mình hôn một cái nào."

Hai ngự tỷ OL ở trong phòng làm việc của công ty náo loạn một hồi, may mà ở đây không có người, nhìn không thấy đẹp không sao tả xiết.

Sở Qua ngồi trước máy tính vươn vai, đôi mắt si ngốc dần dần trả lời rõ ràng.

"Thu Thu - Thu Thu - em ở đâu..."

"Vèo" một tiếng, Thu Vô Tế quần áo xộc xệch xuất hiện ở bên cạnh, hai má đỏ bừng nói: "Đến đây đến đây..."

truyên tống thoáng hiện, mau đưa trở về... bản thân Thu Vô Tế nghĩ tới cũng cảm thấy em...

Sắc mặt của Sở Qua xanh ngắt nhìn quần áo của nàng, chợt khịt mũi, cười nói: "Chu Manh Manh hôn còn thoải mái hơn anh sao?”

Thu Vô Tế rất vui vẻ hắn không đoán bừa nghi bừa ghen tuông lung tung, đây chính là tín nhiệm.

Nghĩ đến bản thân mới là hũ giấm chua vạn năm, nhất thời xấu hổ, ngược lại chủ động nũng nịu nói: "Vậy... anh có cần tự mình thử xem em có dễ hôn hay không?” "Anh chỉ muốn thử Thu Thu." Sở Qua ôm nàng đặt lên đùi, ngửi một cái nói: "Quyến rũ chết anh rồi..."

Thu Vô Tế trong lòng mềm nhũn, Sở Qua là thật sự hoàn toàn không coi người phụ nữ khác ra gì, trong lòng tràn ngập đều là Thu Vô Tế nàng. Có thể có hai người? Một người là Thu Thu bên đó mị hoặc đến mức khiến hắn không sống nổi, một người là Thu Thu bên này ngoan ngoãn nghe lời.

Thực ra Thu Thu này vốn dĩ cũng không có ngoan ngoãấn nghe lời như vậy, hiện giờ cố ý phân thành hai loại.

Vậy thì càng nghe lời hơn chút.

Nàng giống con mèo nhỏ nằm cuộn tròn trong lòng Sở Qua, đầu ngón tay vẽ vòng tròn nói: "Em nói rồi, mấy ngày này biểu hiện tốt, sẽ thưởng cho anh... anh gấp cái gì..." Sở Qua cũng suýt nữa nhịn nổ rồi: "Thưởng như thế nào?"

Thu Vô Tế cắn môi dưới, nhìn trộm hắn một cái, lại cụp mắt nói: "Có phải là Thu Thu đó khiến anh cảm thấy càng mê người hơn không?”

Sở Qua lời lế đanh thép nói: "Làm sao có thể, cũng giống nhau, đều là Thu Thu tốt nhất của anh."

"Hi hi" Thu Vô Tế biết rõ miệng không giống lòng, lần này cũng không tự ghen với mình, dù sao tiểu hào chính là mở ra để khen thưởng hắn mà

Nàng kiều mị nói: "Vậy... anh nhắm mắt lại đi."

Sở Qua nhắm mắt lại.

Thực ra nhắm mắt hay không cũng không có khác biệt gì quá lớn, hắn đã cảm thấy quần áo chạm vào tay mình có biến hoá, cảm xúc mặc OL hiện đại biến thành tơ lụa cổ đại, trong lòng liền biết Thu Thu cố ý biến thành ăn mặc như ở bên kia.

Càng ngày càng biết chơi rồi, trước kia vẫn còn tự mình bức nàng phải COS pháp y tông chủ, không tình không nguyện, bây giờ chủ động biến hoá các kiểu, tăng thêm tình thú... có lẽ cũng không tính là tình thú, là bản tâm của nàng?

Vốn dĩ chính là sư phụ khen thưởng ngươi a...

"Có thể mở mắt rồi..." Thu Vô Tế hôn một cái vào má hắn, ôn nhu nói.

Sở Qua mở mắt ra, liền nhìn thấy đại tỷ tỷ cổ trang ôn nhu mấy ngày trước, thuỷ tụ lưu vân, văn nghệ tươi mát.
Bình Luận (0)
Comment