Chương 583: Đổi thiên địa (1)
Chương 583: Đổi thiên địa (1)Chương 583: Đổi thiên địa (1)
Đôi tình nhân trẻ cũng không nằm ì trên giường quá lâu, chỉ nằm một lát, rồi rời giường tay trong tay xuống lầu ăn mì thịt bò.
Vừa từ trong sách trở về, Sở Qua nhạt miệng ăn đến mức gió cuốn mây tan, mấy phút đã hết sạch sẽ một bát mì lớn.
Thu Vô Tế chống cằm nhìn hắn ăn như hổ đói, lại gắp hai đũa thịt bò để vào bát của hắn, bản thân chậm rãi ăn mì sợi.
Sở Qua nhìn trong bát có nhiều thịt bò, lại ngẩng đầu nhìn nàng.
Thu Vô Tế chống cằm nhìn hắn.
Trong mắt của hai người đều là sóng mắt nhu hoà, trực tiếp biến tiệm mì thành phòng khách nhà mình rồi.
"Pặc!" Bên cạnh có một lão ca nóng nảy tức giận đặt bát mì xuống: "Đù, thanh toán”
Không nhìn nổi nữa, lão tử ra ngoài ăn mì đâu có trêu ghẹo gì ai đâu, lại bị nhét đây một miệng cơm chó còn bị đạp một cái...
"Anh chọc tức người ta rồi." Ánh mắt của Thu Vô Tế nhìn theo lão ca nóng nảy miệng đang lầm bầm mắng chửi rời đi kia, đổi lại một hướng chống cằm khác, chậm rãi nói.
Sở Qua nói: "Quên mất, thói quen cứ tưởng là Toàn Cơ..."
Thu Vô Tế nói: "Bị anh nói như vậy cảm thấy Toàn Cơ thật có khẩu phúc a, ăn cơm chó cả một tháng trời không biết có béo lên chút nào không?”
"Nghe xem đây là lời người nói hay sao? Các đệ tử nghe thấy sẽ tạo phản đó."
"Hừ hừ”" Thu Vô Tế cúi đầu ăn mì.
"Nói đi cũng phải nói lại, em ở bên đó có phải là đã bỏ sót mất chuyện gì không? Ở đây anh đưa em đi ăn thử các loại đồ ngon, ở bên đó ngoại trừ uống chút tiên tửu tiên trà ra em không mời anh ăn thứ gì ngon cả."
Thu Vô Tế sửng sốt một chút, gãi đầu.
Hình như đúng thật, ở bên đó hoàn †oàn quên mất còn có chuyện này.
Nhưng cái này không giống, nàng ở bên đó trước nay không cần ăn, đâu nghĩ đến ăn gì chứ, bao gồm cả Sở Qua cũng không cần ăn cơm... cho nên chạy về bên nay mới ăn thành như vậy, còn không phải là bởi vì Sở Qua cụ hiện thân thể, cần ăn cơm... hai bên thân thể yêu cầu khác nhau mà.
Sở Qua ngược lại cũng biết nguyên nhân, liền hỏi: "Sau khi thân thể này của chúng ta Kim Đan, có phải là cũng không cần ăn không?"
Thu Vô Tế do dự nói: "Về lý thuyết thì có thể hấp thu năng lượng trời đất hoá thành năng lượng của mình, không cần ăn uống. Thế nhưng linh khí bên này quá mỏng manh, không biết có đủ cho chúng ta sử dụng hay không. Thế nhưng cho dù không đủ, hiệu quả của thức ăn bình thường thực ra cũng tương đương bằng không, chúng ta vẫn cần phải có đan dược để bổ sung."
Sở Qua vỗ vỗ đầu nói: "Đúng rồi, trong ấn tượng hình như từng nói đến vấn đề tương tự."
"Ừm, lúc đó Trúc Cơ, thức ăn bình thường tuy rằng không có ý nghĩa quá lớn với chúng ta, nhưng vẫn tính là có chút giá trị dinh dưỡng, sau Kim Đan căn bản là không cần rồi, hạt muối bỏ biển thôi... Thu Vô Tế nói cũng có chút xoắn xuýt, nàng cũng có chút không nỡ bỏ mỹ thực của hiện thé.
Bỏ qua phương diện vệ sinh không nói, nói là buôn nôn... đồ của hiện thế quả thực ngon hơn cổ đại. Ngay cả hoa quả, chủng loại mà hiện thế trồng cũng ngon hơn hiện đại quá nhiều, trừ tiên quả ra.
Sở Qua biết nàng đang nghĩ gì, cười nói: "Cho dù không cần ăn, muốn ăn vẫn có thể ăn mà, lợi ích lớn nhất của tu tiên không phải chính là cái này sao, muốn ăn thì ăn, không muốn ăn thì không ăn, người khác không muốn ăn còn không được đấy."
Thu Vô Tế bật cười nói : "Đó là thiết lập tu tiên của anh mà thôi, em thấy đạo kinh của thế giới này, cũng có cách nói †ạp khí dâm loạn, cần thanh khí, nói trắng ra là ăn chay."
Sở Qua lau miệng nói: "Có phải là anh càng tự tại hơn, càng giống tiên hơn không? Em xem bọn họ tu cái gì, cầu tiêu dao vẫn là tự giam mình vào nhà tù?”
"Đúng đúng đúng, anh đều có lý. Đặc biệt là anh nói với em cái này, em có thể không phụ hoạ à, cái gọi là phỏng đoán thiên đạo của em chẳng phải chính là nghiên cứu thiết lập của anh à, em ở đây tự nhiên chính xác, khoe khoang với em thì có tác dụng gì... tốt nhất đừng để đạo gia khác nghe thấy, anh không xong với họ đâu, phá luôn văn học mạng của anh đấy..."
"Ây, theo như em nói như vậy, em hiểu anh chính là hiểu Thiên Đạo sao?"
"Về ý nghĩa nào đó, là như vậy." Thu Vô Tế nghiêm mặt nói: "Cho nên em bây giờ cảm thấy thiên đạo quá kém, chúng †a cắt lát nó ra để nghiên cứu đi."
Sở Qua trợn trừng mắt.
Thu Vô Tế nhìn trân nhà.
Người ăn mì xung quanh: "..."
Tuy rằng không nghe rõ hai người nói gì, nhưng hình như là đánh bọn họ phải làm sao đây?
"Bịch!" Lại có người đặt bát mì xuống: "Thanh toán! No rồi!"
Đôi tình nhân trẻ rụt cổ, ừng ực uống nước mì, cũng đứng lên thanh toán rồi chuồn.
Cảm thấy có phải là quá không tốt không...
Hai người chạy nhanh như chớp ra khỏi tiệm mì, lại theo thói quen nắm tay nhau dung dăng dung dẻ đi trên đường. "Được rồi." Thu Vô Tế ung dung nói: "Lần sao đi vào em tìm cho anh chút đồ ngon. . ừm, em bây giờ bảo Toàn Cơ đi chuẩn bị."