Chương 588: Tiếp tục tiến lên (2)
Chương 588: Tiếp tục tiến lên (2)Chương 588: Tiếp tục tiến lên (2)
"... nói đến cũng đúng, Phan Đạt còn là dẫn đoàn nữa chứ, kết quả bản thân đã thành hoa nước thật không thể nhịn. Chu manh Manh sao không huấn luyện? Còn ngày ngày cùng em lêu lổng ở văn phòng, tiềm lực cảm giác của cô ấy mới là trâu bò nhất."
"Cái gì gọi là lêu lổng chứ" Thu Vô Tế từ ngoài cửa thò đầu vào: "Không giúp em chuyển điện thoại à."
"Uy hiếp này quả thực quá đáng sợ."
"Lại nói anh vì sao cảm thấy huấn luyện Manh Manh sẽ có nhiệt độ ba phú? Rất lâu trước kia dị năng huấn luyện của cô ấy đã đổi thành yoga rồi."
"Em là đúng." Sở Qua có chút tiếc nuối nói: "Đáng tiếc, dị năng trâu bò nhất lại hoang phế như vậy." Thu Vô Tế nói giúp bạn thân: "Đúng như lý luận 0. 01% của anh, nói không chừng Manh Manh chính là thiên phú vô địch đó chứ."
"Được rồi, chỉ em... Sở Qua thở dài nói: "Bản toạ là người có thiên phú như vậy, còn cầu may mắn sao."
Thu Vô Tế không nhịn được nói: "Có khả năng không, thực ra anh là người tương đối ngốc?"
"Này:
Thu Vô Tế lùi vê sau một bước, làm tư thế phòng ngự: "Không phải ôm heo sai rồi chứ."
Sở Qua xông về trước một bước. ôm lấy nàng nói: "Hai con heo con phải dính sát nhau."
"Chụt" một tiếng, hai chú heo con dính vào nhau rồi. Thu Vô Tế cười giãy ra, đẩy hắn nói: "Được rồi được rồi, cũng biết bản thân mình là heo, còn không dụng công một chút, nghĩ kỹ xem hôm nay muốn làm gì chưa? Trực tiếp gõ chữ à?”
"Nội dung phát hành hôm nay có rồi, đương nhiên là trước tiên đột phá Kim Đan." Sở Qua lý trực tráng khí nói: "Anh cho ngọn lửa nhỏ mở nhiều lò như vậy, vợ hắn cũng phân phối rồi, long cốt cũng tặng rồi, thương thế cũng sớm khỏi rồi, lẽ nào không phải là lúc ngọn lửa nhỏ tỉnh trung báo quốc sao?"
Thu Vô Tế: "..."
Sở Qua xách.
Không xách ra, xách tiếp, lại chỉ xách ra được một ngọn lửa màu xanh.
Thu Vô Tế chen lên trước: "... Thanh Diệm? Chồng cô đâu?”
"Cái gì gọi là chông?" Thanh Diệm còn đang mê mang, đây là đâu...
"À, đồ đệ ngoan Viêm Thiên Liệt của cô đâu?”
Sở Qua xua tay: "Là ta không bắt được Thiên Thiên ra, đổi lại cô ấy ra..."
Thu Vô Tế hiếu kỳ hỏi: "Không xách ra được?"
"Ừm.." Sở Qua thần sắc có chút ngưng trọng: "Trước kia lôi được hắn ra, bởi vì hắn là một người bị thương, đại khái có thể coi là nguyên thần tàn phám, bị ta lấy ra giống như phế vật..."
Thu Vô Tế: "..."
Thanh Diệm: '..."
"Thế nhưng hiện giờ hắn là tu sĩ Độ Kiếp cường đại, nguyên thần hoàn chỉnh, pháp thân cường hãn... giống như chân thân của em, không ra nổi."
Thu Vô Tế trầm mặc. Đúng rồi, nếu bản thân mình không ra được, Viêm Thiên Liệt cũng không ra được.
Thực ra Viêm Thiên Liệt ra hay không ra luyện đan, bản thân không phải là vấn đê quá lớn, Thanh Diệm cũng là hồn phách Nguyên Anh, luyện đan dược bọn họ cần lúc này cũng đủ rồi. Thế nhưng vấn đề rất tự nhiên là từ luyện đan chuyển đến thế nào khiến người ta ra ngoài, đây là bước quan trọng nối liền hai giới.
"Có thể trước tiên để hắn phân hồn ra đây, giống như em." Thu Vô Tế trâm ngâm nói: "Anh là có thể cảm nhận được sự tồn tại của em, giống như có một sợi dây trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh em... không biết hắn có thể không."
Sở Qua nhắm mắt không nói, dường như đang kết nối với Viêm Thiên Liệt bên đó. Một lát sau lắc đầu nói: "Không được, kẻ này không cảm nhận được phụ thần."
Thanh Diệm: '..."
Thu Vô Tế hiếu kỳ nói: "Anh cũng cách giới giao lưu với hắn rồi, còn không cảm nhận được sao?"
"Bình thường, giống như lúc trước khi chúng ta mới quen không lâu, anh cách giới chiếu xạ vào, em cũng không biết anh ở đâu." Sở Qua vò đầu: "Quái lạ, em làm sao định vị được anh, bởi vì tình yêu à?”
"Cút, lúc đó ai có tình yêu với ai?"
Bâu không khí mau chóng trầm mặc, lặng lẽ.
Nhìn như hoa tươi tựa gấm, bước lớn về phía trước, tiến bộ rất nhiều rất nhiều, nhưng trên thực tế vấn đề căn bản nhất dườngn hư hoàn toàn chưa có bất kỳ đột phá nào. Thu Vô Tế trầm mặc rất lâu, bỗng nhiên nói: "Lúc đó em là có nguyện vọng mãnh liệt muốn tìm được anh, cần phải tìm thấy anh, nhất định phải tìm anh... có lẽ là chấp niệm này khiến em định vị được anh. Viêm Thiên Liệt không có chấp niệm như vậy..."
Liên nghe Sở Qua gọi: "Thiên Thiên, †a muốn bán Thanh Diệm đi..."
"Vèo!" Một ngọn lửa màu đỏ lập tức xuất hiện bên cạnh, mặt mày tức giận nói: "Cẩu tặc ngươi dám."
Trong phòng an tĩnh lại, Sở Qua khoanh tay: "Ngọn lửa nhà ngươi lại có lông mày, rốt cuộc làm sao làm được hả?"
Viêm Thiên Liệt: "..."
Thu Vô Tế nở ra nụ cười an ủi.
Ai nói không có đột phá, đây không phải rất rõ ràng sao. Lúc ý thức có thể kết nối, chính là đột phá lớn nhất, mọi người hai giới có thể giao lưu, đương nhiên không còn bị động nữa, có biện pháp có thể chủ động đi tìm.
Cứ như vậy... tuyệt đối có thể làm được nhiều hơn.