Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 612 - Chương 611: Lại Nổi Rồi (1)

Chương 611: Lại nổi rồi (1) Chương 611: Lại nổi rồi (1)Chương 611: Lại nổi rồi (1)

Xe cảnh sát vây quanh khách sạn, cắt đứt bầu không khí nhảy múa ca hát ở bên trong.

Lâm Vũ Dương mắt hổ nhìn chằm chằm vào bên trong sảnh, thần sắc có mấy phần nghiêm trọng, bản năng cảm thấy nơi này quả thực không đúng.

Tuy rằng không đến mức tụ tập thác loạn, thế nhưng nhìn chỉnh thể tư thế lả lướt, sắp chuyển hoá thành sự thật dường như cũng tương đối dễ dàng, đặc biệt là trong đó có vài người thân sắc mê man cuồng nhiệt, cảm thấy không bình thường lắm.

Thế nhưng lời này chung quy cũng không tiện nói, bên trong còn có quan viên đang thị uy với mọi người nữa chứ: "Mấy người là ở cục nào, quấy rối khách sạn kinh doanh chính quy, phá huỷ môi trường đầu tư quốc tế, mấy người có biết đây là tính chất gì không."

Lâm Vũ Dương lặng lẽ ra hiệu cho thuộc hạ điều tra xem có dược phẩm bị cấm hay không, bề ngoài thì cười híp mắt đi lên nói: "Chúng tôi nhận được tin báo của người dân, cần phải ra quân đây là quy định, bí thư Trương cũng thông cảm cho chỗ khó xử của mọi người, giờ cũng đã hơn mười hai giờ rồi, ai muốn chạy ra ngoài giữa trời lạnh như thế này chứ, mọi người cũng tức lắm đúng không?"

Bí thư Trương nghẹn lời một chút, trong lòng thâm nghĩ người báo cáo tám phần chính là kẻ nổi tiếng trên mạng kia.

Nhưng bị cảnh sát quấy nhiều như vậy, vũ hội đêm nay xem ra là không tiến hành tiếp được rồi.

Sợ cảnh sát là bản năng của con người, bị một đám cảnh sát lao vào kiểm tra, trong lòng rất nhiều người đều chột dạ, tâm linh tâm tình vốn dĩ bị ảnh hưởng cũng khôi phục lại, cũng rất nhiều người †ự mình cảm thấy không thể chờ nổi nữa. Thậm chí bao gồm cả bản thân bí thư Trương cũng cảm thấy đêm nay có chút quá mức, không đủ ổn trọng.

Liền nói: "Loại phần tử coi thường pháp luật báo cảnh sát giả này lãng phí cảnh lực, phải xử lý cẩn thận."

Lâm Vũ Dương cười tủm tỉm nói: "Đương nhiên, chúng tôi đã khoá chặt dãy số rồi."

Bí thư Trương ngược lại có mấy phần thoải mái, thâm nghĩ báo thù nhỏ này trước.

Thuộc hạ lặng lẽ đưa ánh mắt ra hiệu với Lâm Vũ Dương là không phát hiện dược phẩm. Lâm Vũ Dương không động thanh sắc gật đầu nói: "Bí thư Trương, ông xem muộn như vậy rồi, nơi này có vài gương mặt có phải là học sinh không? Ngàoi ra Nam Giang chúng ta gần đầy tuy rằng không có bệnh dịch lây lan vào, cũng không đề xướng tụ tập, ông xem có phải là..."

Trong lòng bí thư trương chột dạ, lập tức nói: "Sẽ kết thúc ngay, kết thúc ngay."

Một cuộc "vũ hội từ thiện đầu tư quốc tế" đầu hổ đuôi rắn kết thúc, mọi người giải tán, bí thư trưởng Trương và Robin là người đầu tiên rời đi, Lâm Vũ Dương đưa mắt nhìn theo các thiếu nam thiếu nữ lên xe đã gọi rời đi, thở phào một tiếng.

Sở Qua thằng nhãi này quả nhiên sẽ không bắn tên không đích, đêm nay đến cũng không tệ, nếu như không đến, thật sự có thể xảy ra vấn đề. Lâm Vũ Dương đi ra cửa sau của khách sạn, liền nhìn thấy Sở Qua và Cố Nhược Ngôn đang sóng vai đứng ở đó.

Hắn sửng sốt hỏi: "Cố xã trưởng?"

Cố Nhược Ngôn đưa tay ra hiệu nói: "Lâm khoa trưởng, à, Lâm sở trưởng, lại gặp mặt rồi, chuyện tiếp theo cân ngài hợp tác rồi."

Lâm Vũ Dương đưa tay ra nắm lấy: "Đương nhiên rồi. Đừng gọi sở trưởng nữa, còn xa mới tới."

Hắn quay sang Sở Qua, có chút bất đắc dĩ nói: "Cậu tố cáo có phải là hơi sớm không, chưa xảy ra chuyện gì cả, nếu không phải lão tử bây giờ đã có kinh nghiệm rồi, là mấy năm trước thì vẫn không ứng phó nổi với vị quan này, bình thường đụng mặt còn bị giáo huấn."

Sở Qua cười nói: "Cậu dạy tôi mà, chúng ta phải làm là ngăn cản khả năng xảy ra bi kịch, chứ không phải là đợi chuyện xảy ra rồi mới cho người ta nhốt thêm mấy năm."

Lâm Vũ Dương lộ ra ý cười, võ vỗ vai của Sở Qua nói: "Giống người rồi."

Sở Qua cố ý nói: "Báo cáo giả thì xử lý thế nào?”

Lâm Vũ Dương nghiêm mặt nói: "Mời ăn cơm là bắt buộc đó."

Hai người đều cười, Sở Qua bèn nói: "Vậy thì bây giờ đi ăn đêm nhé."

"Vậy thì không được, tôi phải thu đội trở về, đâu thể tự mình đi ăn đêm. Sau đó cũng không có tâm tình ra đây rồi, lão tử buồn ngủ rồi" Lâm Vũ Dương nói: "Còn không bằng nhân dịp này trước tiên nói với tôi vài câu, xảy ra chuyện gì. Người của tôi không phát hiện ra thuốc cấm, nhưng tôi nhìn thế nào cũng thấy biểu cảm của người ở đó giống như dập đầu vậy? Dị năng à?"

"Không hổ là lão tưởng." Sở Qua thấp giọng nói: "Chính là người nước ngoài cùng đi với bí thư trưởng đó, có một người dùng âm nhạc để mê hoặc lòng người... bọn họ sẽ ở Nam Giang đầu tư công viên chủ đề âm nhạc trên biển gì đó, nói thì dễ nghe, đến lúc đó chính là một cái lầu xanh. chuyện này sau này e rằng cần cậu giúp đỡ canh chừng rồi..."

Lâm Vũ Dương cười ha ha nói: "Có mục tiêu rõ ràng cho tôi canh chừng, đây chẳng phải là tặng chiến công cho tôi sao?'4
Bình Luận (0)
Comment