Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 162 - Chương 162. Ta Đã Nói

Chương 162. Ta đã nói Chương 162. Ta đã nói

Lý Hiên thở dài một tiếng, nhanh chóng đi đến sân cây liễu, bắt đầu chế tạo đông đảo Huyết Phân Thân, hắn dự định gửi các Huyết Phân Thân đi chi viện cho rừng Hắc Mã.

Ở nơi khác.

Bên trong phủ thành chủ.

Thành chủ Bạch Sơn đang họp bàn cùng vài thân tín, hắn cầm một bản thông báo với biểu cảm nghiêm nghị.

“Thành chủ đại nhân, Thanh Liên Tông thật sự chuyển đến núi Bạch Vân sao? Bọn họ thật sự sẽ chiêu nạp đồ đệ với quy mô lớn sao?" Triệu thống lĩnh không nhịn được hỏi.

"Đúng, thủ đoạn của người tu tiên vô cùng đáng sợ, bọn họ quả thực đã di rời tông môn, hơn nữa việc thu đồ đệ cũng là thật. Ta dự định sẽ thông báo việc này sau, cũng để cho con cháu trong gia tộc chuẩn bị trước, đăng ký luôn trong đợt tuyển chọn đầu tiên." Bạch Sơn nghiêm túc nói.

"Biện pháp của Thành chủ đại nhân quá hay, như vậy hậu bối của chúng ta sẽ có thể sớm gia nhập Thanh Liên Tông."

"Đúng, đúng, công bố muộn vài ngày."

Đám người đồng loạt bàn tán, đều nhất trí lùi ngày công bố vì lo không đủ danh ngạch.

Lúc này Triệu thống lĩnh nghĩ đến Lý Hiên, hắn không nhịn được nói.

"Thành chủ đại nhân, ta kiến nghị nên đem chuyện này nói cho Lý gia, phòng ngừa bất trắc."

"Lý gia? tiêu cục Bạch Vân?"

Thành chủ nghi ngờ, hắn nhớ đây chỉ là một tiêu cục nhỏ không có lai lịch gì lớn. Cho dù gần đây tiêu cục này lăn lộn rất khá, nhưng cũng không cần phải thông báo trước.

"Thành chủ đại nhân, Lý Hiên của tiêu cục Bạch Vân tướng mạo khôi ngô, được người tu tiên Đường Khả Nhi coi trọng, có lẽ sẽ trở thành phu thê..."

Triệu thống lĩnh kể lại những chuyện đã xảy ra trước đó không hề giấu diếm.

"Vậy mà lại có chuyện này, không phải chứ, người tu tiên sao có thể thích võ giả bình thường được? Ngươi nghĩ nhầm hay không?" Thành chủ không tin được.

"Thành chủ đại nhân, ta cũng có chuyện liên quan đến Lý Hiên muốn bẩm bảo."

Một người mặc trang phục bổ đầu lên tiếng, hắn là người đã nhìn thấy Lý Hiên khống chế người đá chạy trong dãy Liên Hoàn Sơn.

"Chuyện gì? Nói đi." Thành chủ nghi ngờ.

"Chuyện là thế này. Mấy ngày trước chúng ta ở dãy Liên Hoàn Sơn truy bắt tội phạm bị truy nã Lôi Hổ, nhưng do Lôi Hổ quá mạnh, chúng ta suýt nữa đã tử trận. Kết quả là đúng lúc đó, đột nhiên có một người đá xông ra, giẫm lên người Lôi Hổ, một cái khiến hắn trọng thương, thậm chí còn lún vào trong lòng đất..."

Chu bộ đầu kể lại đại khái câu chuyện, bao gồm cả việc Lý Hiên ở trên vai người đá, hắn đều kể hết.

Thành chủ nghe thấy vậy thì ngây người, không thể tin được hỏi.

"Ý ngươi là, người đá đó có thể là do Đường Khả Nhi đưa cho Lý Hiên?"

"Ta cảm thấy là có khả năng này. Người đá giẫm một cái đã có thể đạp Lôi Hồ đã Luyện Thể tầng chín lún vào trong đất. Thực lực như vậy yếu nhất cũng phải là Luyện Thể Tông Sư. Mà Lý Hiên chắc chắn không đạt đến Luyện Thể Tông Sư, ta đoán rất có khả năng người đá đó là của người tu tiên Đường Khả Nhi.” Chu bộ đầu tiếp tục giải thích.

"Như vậy xem ra Lý Hiên đúng là có quan hệ không tồi với Đường Khả Nhi. Không được, lập tức phái người báo cho Lý Hiên tin tức về việc Thanh Liên Tông thu đồ đệ. Không thể lơ là Lý Hiên được."

Thành chủ không dám trêu chọc người tu tiên, thậm chí hắn còn nghĩ đến việc liệu mình có thể thông qua Lý Hiên để móc nối quan hệ với người tu tiên hay không.

Ở bên cạnh.

Triệu thống lĩnh lúc đầu trong lòng còn hơi nghi ngờ, nhưng hiện tại nghe thấy chuyện về người đá, nghi hoặc trong lòng Triệu thống lĩnh trong nháy mắt biến mất.

Hắn thậm chí còn âm thầm thề rằng sau này phải tạo quan hệ tốt với Lý Hiên, nhất định không được trêu chọc Lý Hiên.

Nhưng mà.

Triệu thống lĩnh nghĩ đến tiểu cữu tử của mình, nghĩ đến việc vì tiểu cữu tử mà mối quan hệ giữa mình và Lý Hiên trở nên căng thẳng, đột nhiên trong lòng hắn càng căm ghét người này thêm.

Triệu thống lĩnh buồn rầu, định khi quay về sẽ cho tiểu cữu tử một trận đòn, để hắn không bao giờ có thể gây rắc rối khắp nơi nữa.

Trong một quán rượu nào đó.

Một thanh niên có nốt ruồi đen đang ngồi uống rượu cùng với mấy tên thuộc hạ của mình, bàn xem làm cách nào để mình tuấn tú hơn.

"Lão đại, ngươi muốn trở nên tuấn tú để hấp dẫn Đường Khả Nhi sao? Muốn khiến Lý Hiên mất đi chỗ dựa? Vậy ngươi có thể thử đi tu tiên. Ta nghe nói tu tiên có thể khiến người ta đẹp lên."

"Ngươi chắc chắn? Thật sự có thể trở nên tuấn tú?" Thanh niên có nốt ruồi đen không khỏi hỏi lại.

"Đương nhiên rồi, nghe nói tu tiên có thể phạt mao tẩy tủy, thoát thai hoán cốt."

"Phạt mao tẩy tủy? Thoát thai hoán cốt? Nếu là như vậy thì thật đúng là biện pháp hay."

Đôi mắt của thanh niên có nốt ruồi đen sáng lên, nghĩ đến cảnh tượng sau khi tu tiên sẽ trở nên tuấn tú, được rất nhiều tiểu tiên nữ tranh giành, hắn lập tức ngoác miệng cười.

Nhưng ngay lúc này, sau lưng bỗng truyền đến một luồng khí lạnh, khiến cho thanh niên có nốt ruồi đen có dự cảm không lành.

Hắn nhìn trái nhìn phải, nhưng không phát hiện điều gì bất thường, chỉ cho rằng là do mình suy nghĩ quá nhiều.

Sau khi hắn vui vẻ trở về nhà, trước tiên nhìn thấy tỷ phu đang đen mặt.

Sau đó, đón tiếp thanh niên có nốt ruồi đen là trận đòn tàn khốc, đánh đến thanh niên có nốt ruồi đen khóc kêu cha gọi mẹ, mặt bị đánh sưng vù.

Đương nhiên.

Lý Hiên không biết chuyện này.

Sau khi hắn nhận được tin tức do thành chủ phái người truyền đến thì có hơi bất ngờ. Đồng thời cũng thấy tò mò với Thanh Liên Tông.

Bình Luận (0)
Comment