Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 193 - Chương 193. Linh Căn Của Lý Hiên (2)

Chương 193. Linh căn của Lý Hiên (2) Chương 193. Linh căn của Lý Hiên (2)

Bên kia.

Bạch Tiểu Kiếm cũng hâm mộ mà nhìn, cả người giống như hồn bay phách lạc.

Một chút tự tin hắn vừa lấy lại được đã lập tức bị Song linh căn của Lý Hiên đánh nát.

Điều này khiến Bạch Tiểu Kiếm cảm thấy vô cùng khổ sở, không còn muốn cạnh tranh với Lý Hiên nữa.

Vào lúc này.

Cửu trưởng lão mũi khoằm trên đài chủ trì mở miệng, cơ thể hắn nhẹ tự lông hồng lướt xuống, đứng trước mặt Lý Hiên.

“Rất tốt, thổ lôi Song linh căn. Chúc mừng ngươi gia nhập Thanh Liên Tông.”

“Cảm ơn, ta có thể mang hai người cùng gia nhập tông môn không? Ta cần bọn họ chăm sóc cuộc sống hàng ngày.” Lý Hiên chỉ vào A Ngốc và Thu Nhi.

“Không có vấn đề, sau này Thanh Liên Tông sẽ là nhà của ngươi, không cần kiêng dè gì hết, ngươi muốn mang người thì mang đi.”

Cửu trưởng lão mũi khoằm thu hồi vẻ mặt nghiêm túc, khuôn mặt nhăn nheo lộ ra một nụ cười hiền từ.

Nụ cười hiền từ ấy như là của một ông lão tốt bụng bình thường, khiến mọi người cảm thấy gần gũi.

“Ừ, cảm ơn.”

Lý Hiên gật đầu, gọi A Ngốc và Thu Nhi đứng bên người, chờ gia nhập Thanh Liên Tông.

Cách đó không xa.

Bạch Tiểu Kiếm chứng kiến cảnh này, nhìn nụ cười hiền từ trên khuôn mặt của Cửu trưởng lão mũi khoằm, Bạch Tiểu Kiếm cảm thấy không nói lên lời.

Người tu tiên mặt đen trước đó đã từng nói, Cửu trưởng lão cương trực, chấp pháp như núi, công chính nghiêm minh, tuyệt đối không cho phép mang theo người hầu.

Hiện tại kết quả hoàn toàn trái ngược, Lý Hiên còn công khai mang người đến, vấn đề là Cửu trưởng lão còn đồng ý, việc này khiến Bạch Tiểu Kiếm rất đố kỵ.

“Sư huynh, ngươi nhìn đi, Cửu trưởng lão đã đồng ý để Lý Hiên dẫn người. Ta cũng có thể dẫn theo hai thị nữ đúng không?”

“Không được, ngươi có thể giống Lý Hiên không? Người ta là Song linh căn, một kẻ Tam linh căn như ngươi có gì để so sánh với người ta? Quan trọng là người ta đã là người tu tiên, tự nhiên được đối xử đặc biệt. Ngươi hiểu không?” Người tu tiên mặt đen tức giận nói.

“Dạ dạ dạ.”

Bạch Tiểu Kiếm đụng phải đinh mềm, đành ngượng ngùng trở lại vị trí ban đầu, nhìn Lý Hiên với sự ghen tị và buồn bực.

Người xung quanh chứng kiến cảnh này, tuy cảm thấy có đạo lý, nhưng nhìn nụ cười hiền từ của Cửu trưởng lão mũi khoằm, cuối cùng bọn họ vẫn cảm thấy hơi buồn cười.

Cứ như vậy, việc kiểm tra tiếp tục diễn ra.

Cùng với việc kiểm tra liên tục, càng nhiều người bị đào thải, nhưng cũng có rất nhiều người kiểm tra ra linh căn thành công, có được cơ hội gia nhập Thanh Liên Tông.

Ba giờ sau, đợt kiểm tra cuối cùng cũng kết thúc.

Trong suốt ba canh giờ này, Cửu trưởng lão vẫn luôn tỏa ra khí tức đáng sợ.

Khí tức này ẩn chứa áp lực cực lớn, khiến đám Bạch Tiểu Kiếm tưởng như đang cõng tảng đá lớn.

Trong quá trình đó, rất nhiều người không thể kiên trì được mà ngã xuống đất, rồi sau đó bị đưa đi.

Bạch Tiểu Kiếm cảm thấy tương lai của những người này có lẽ sẽ không tốt lắm, vì thế, hắn cố gắng không gục ngã.

Kết quả là Bạch Tiểu Kiếm đứng suốt ba giờ, hai chân mỏi nhừ đến run rẩy, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Áp lực cuối cùng cũng biến mất, Bạch Tiểu Kiếm lảo đảo suýt nữa ngã xuống, cũng may hắn ổn định bước chân lại, thở phào một hơi nhìn về phía đài cao.

Hắn liếc mắt đã thấy Lý Hiên đang ngồi trên ghế, thoải mái và nhàn nhã dựa vào ghế, dáng vẻ kia giống như đang dạo chơi.

Đặc biệt là hai người hầu của Lý Hiên cũng có ghế để ngồi, cảnh tượng đó khiến Bạch Tiểu Kiếm cảm thấy rất bất bình.

Nhưng hắn không dám nói gì, chỉ có thể giấu oán hận trong lòng.

“Được rồi, kiểm tra kết thúc. Mọi người đi theo ta.”

Nghe theo lời của Cửu trưởng lão, các đệ tử đã vượt qua kiểm tra bắt đầu di chuyển, đi theo sau Cửu trưởng lão, bước từng bước về phía sơn môn.

Trong suốt quá trình này, Bạch Tiểu Kiếm thấy rõ Lý Hiên dẫn hai người hầu đi tuốt đằng trước và trò chuyện với Cửu trưởng lão, trông bọn họ có vẻ vô cùng hợp ý.

Điều này khiến trái tim Bạch Tiểu Kiếm cảm thấy bất bình vô cùng, nỗi oán hận không ngừng dâng cao trong lòng.

Không chỉ có hắn, những người xung quanh cũng tràn đầy oán hận.

Ở phía trước hàng ngũ.

Lý Hiên hấp thu rất nhiều cảm xúc từ phía sau tràn đến, hắn cảm thấy việc mình đến Thanh Liên Tông quả là rất đúng đắn, nhiều cảm xúc đến như vậy, hắn đúng thật là đã bội thu.

Lý Hiên mang tâm trạng vui sướng tiếp tục bước trên đường núi dốc, tiến về phía trước, cuối cùng đi lên đến đỉnh núi.

Bên kia.

Trên đài đá xanh trên cao, nơi cao tầng đang lặng lẽ đứng.

Chứng kiến các đệ tử thành công leo hết bậc thang lên đỉnh núi, những thành viên đứng đầu Thanh Liên Tông mỉm cười.

“Rất tốt, trên đường Vấn Tâm chỉ phát hiện ra một người tâm địa độc ác, những người còn lại đều thông qua.” Tông chủ Chu Chính nói lời khen ngợi.

“Quả thật không tồi, tư chất của Lý Hiên cũng không tệ, theo thông lệ, ai trong chúng ta đều có thể thu hắn làm đồ đệ.”

“Đừng, đây là người được đại tu sĩ của Vũ Tiên Tông đề cử, nói không chừng sau này Lý Hiên sẽ gia nhập Vũ Tiên Tông, chúng ta đừng gây thêm rắc rối, nếu đại tu sĩ không hài lòng thì phiền phức.”

“Đúng thế, chúng ta chỉ cần làm theo những gì đã nói từ trước, âm thầm chăm sóc hắn là được.”

“Được!”

Nhóm cao tầng thảo luận xong thì lặng lẽ quan sát từ xa.

Bình Luận (0)
Comment