Mà những lời của Thôn Thiên Ma đúng thật là khá có lý, suy cho cùng, những người tu tiên khác đều như thế, tâm trạng của A Ngốc cũng có vẻ nặng nề đi trông thấy.
Thôn Thiên Ma nhìn thấy cảnh này thì vui mừng không thôi, nó định tiếp tục lừa gạt A Ngốc.
Nhưng vào đúng lúc này.
Vào khoảnh khắc Thôn Thiên Ma định lừa A Ngốc tiếp.
Tiếng sư tử gầm từ bên ngoài truyền đến, sau đó là khí tức nóng rực từ bên ngoài truyền vào.
A Ngốc và Thu Nhi nghe thấy âm thanh thì vội chạy ra ngoài cửa xem xét, sau đó thì nhìn thấy.
Hai người trông thấy một con cuồng sư to lớn với ngọn lửa đang cháy, nó đứng trước cửa cứ như cây cột bằng thép sừng sững, uy vũ mà ngang ngược.
Cưỡi trên lưng cuồng sư là một đại mỹ nữ vác cây trường thương màu vàng, nàng mặc áo giáp màu vàng, đang bay từ trên người cuồng sư xuống dưới, tản ra khí tức ngang tàng.
A Ngốc và Thu Nhi nhìn đại mỹ nữ này bằng biểu cảm hơi hoảng sợ, bọn họ có thể cảm nhận được đại mỹ nữ và cuồng sư đều vô cùng mạnh mẽ, vô cùng khó đối phó.
"Đừng sợ, ta là bạn tốt của Lý Hiên, hắn vừa đến tông môn cần phải tìm hiểu nhiều kiến thức hơn, ta qua đây để dạy hắn, đồng thời cũng là để giúp hắn hoàn thành việc tu hành một cách nhanh chóng hơn." Đại mỹ nữ Nam Hy mỉm cười, nói.
"Hả?'
A Ngốc nghe thấy lời này thì sửng sốt trước, sau đó nói: "Cảm... Cảm ơn, sư tôn đang ở tầng hầm, có lẽ một lúc nữa người mới ra."
"Không sao, ta ở ngoài đợi hắn một lát trước vậy."
Nam Hy đi vào trong sân, ngồi vào chiếc bàn đá trong tiểu viện, chọn lẳng lặng chờ đợi.
Con Liệt Diễm Cuồng Sư đó cũng chen vào trong, làm ổ ở một góc im lặng chờ đợi, bộ dạng ngoan ngoãn như một con mèo lớn.
Cảnh tượng như thế.
A Ngốc và Thu Nhi nhìn đến sửng sốt, bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng sư tôn lợi hại như vậy mà còn có bằng hữu cũng mạnh giống như thế, điều này khiến cho hai người vô cùng vui mừng.
Khi A Ngốc đang vui mừng thì Thôn Thiên Ma lại hơi buồn bực.
Chân trước nó vừa nói Lý Hiên chỉ có thể dựa vào chính mình để học tập công pháp, học pháp thuật, sẽ không có thời gian.
Chân sau đã có ngay một nhân vật có thực lực đến dạy cho Lý Hiên, quan trọng hơn, người đó lại còn là một đại mỹ nữ, thực lực của nàng rõ ràng là mạnh hơn cả Lý Hiên.
Kết quả, một đại mỹ nữ như thế không có chút vẻ tự cao tự đại của cường giả, ngược lại còn ngồi trong tiểu viện đợi Lý Hiên.
Điều này khiến Thôn Thiên Ma buồn bực đến mức muốn đập vào tường, nó cảm thấy từ sau khi gặp Lý Hiên thì tất cả mọi thứ đều không như ý muốn nữa, thật sự là tức chết nó mà.
"Đáng chết, Lý Hiên đáng chết, tức quá mà." Thôn Thiên Ma tức giận gầm lên, nhưng cái gì cũng không làm được, chỉ có thể bất lực mà tức giận.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Mọi người ở ngoài đợi khoảng chừng một canh giờ, lúc này mới nghe thấy tiếng đi lại trong phòng.
Sau đó thì nhìn thấy Lý Hiên đang ngáp, hắn vừa ngáp vừa bước từ trong phòng ra.
"Sao ngươi đến đây?" Lý Hiên nghi vấn nhìn Nam Hy.
"Ta đến để chỉ dạy cho ngươi, ngươi vừa mới nhập tông môn, Thanh Liên kiếm điển nhất định là vẫn chưa thành thạo, thiên phú của ta rất tốt về phương diện này, có thể giúp ngươi nắm chắc nhanh hơn." Nam Hy nghiêm túc nói.
"Không cần đâu, ta đã học được rồi." Lý Hiên không thèm để tâm mà xua tay.
"Học xong rồi? Không phải ngươi vừa mới vừa gia nhập tông môn sao? Trong tình huống bình thường, cần phải mất hơn hai mươi ngày đó." Nam Hy khó hiểu.
"Cảm nhận cẩn thận."
Linh khí trên người Lý Hiên xao động, linh khí của Thanh Liên kiếm điển dập dờn lan tỏa khắp nơi trong tiểu viện.
Linh khí dao động thân thuộc này khiến Nam Hy hơi sửng sốt, sau đó nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt ngạc nhiên.
"Vậy mà ngươi đã thật sự thành công, nhanh quá! Cho dù là thiên tài như đại sư huynh cũng phải mất mười ngày mới chuyển tu xong."
Nam Hy ngạc nhiên nhìn Lý Hiên, không dám tin nhanh như vậy mà Lý Hiên đã chuyển tu thành công rồi.
"Mười ngày? Lâu như vậy? Ta còn nghĩ rằng mọi người đều chuyển tu xong trong một ngày." Lý Hiên nói như một lẽ thường tình.
Nam Hy: "..."
Nam Hy rất cạn lời, cảm thấy câu này của Lý Hiên rất đả kích người khác, nhưng nghĩ đến giai đoạn Chỉ Tiêm Thanh Liên sau đó, nàng khẽ cười, nói.
"Tốc độ của người rất nhanh, nhưng Thanh Liên kiếm điển có bốn giai đoạn, trong đó giai đoạn thứ hai là Chỉ Tiêm Thanh Liên, giai đoạn này vô cùng khó. Cho dù là trưởng lão tông môn cũng phải mất mười năm mới đạt được giai đoạn này, mà ta chỉ tốn có ba năm thôi."
Bàn tay nhỏ của Nam Hy duỗi ra một ngón tay thon dài, một đóa thanh liên xinh đẹp nở rộ trên đầu ngón tay nhẵn nhụi mềm mại ấy.
"Đẹp quá!"
Thu Nhi ở bên cạnh nhìn thấy thanh liên thì không nhịn được mà khen ngợi, điều này khiến Nam Hy mỉm cười.
"Tốn ba năm? Lâu như vậy?" Lý Hiên lại nói một câu khiến người ta tức chết lần nữa.
"Ba năm mà còn lâu á? Ngươi có biết đây là giai đoạn thứ hai, là giai đoạn vô cùng khó đạt đến không?" Nam Hy nghiêm túc giải thích.
"Phải không?" Lý Hiên cười thần bí.
Năm phút sau.
Nam Hy dẫn Liệt Diễm Cuồng Sư đi ra khỏi tiểu viện của Lý Hiên, hồn bay phách lạc đi về rừng Thanh Trúc, cả người loạng choạng đi về phía trước giống như đang nằm mơ.