Chỉ còn lại A Ngốc và Thu Nhi đứng bất động giống như bị mắc kẹt ở chỗ đó, hấp thụ kiến thức trong đầu.
Đoạn Kiếm Nhai.
Bên cạnh Thanh Liên Trì.
Bóng dáng của Lý Hiên từ từ đáp xuống, một thanh phi kiếm bay vào trong tay hắn như thể con cá đang bơi.
"Tiếp theo, học Thuật Ngự Kiếm và Lôi Đình Kiếm Pháp!''
Lý Hiên lấy ngọc giản ra và đặt vào ấn đường, hắn học Thuật Ngự Kiếm trước.
Thuật pháp này là thuật pháp cần thiết khi ra ngoài, có Thuật Ngự Kiếm rồi thì hắn sẽ không cần như bây giờ nữa, mỗi lần ra ngoài đều phải dùng Thuật Khinh Thân.
Đương nhiên.
Thuật pháp còn lại là Lôi Đình Kiếm Thuật cũng rất mạnh, là tiên pháp kiểu tốc độ vô cùng lợi hại, khi tu hành đến cực hạn, tốc độ tấn công có thể sánh ngang với sấm sét.
Nhưng môn kiếm pháp này có yêu cầu rất cao với lôi linh căn và thiên phú kiếm tu.
Người bình thường căn bản không thể học nổi, cho dù học được thì cũng không thể phát huy được sức mạnh thật sự của nó.
Lôi linh căn và thiên phú kiếm tu của Lý Hiên đã đạt đến tuyệt phẩm rồi, Lôi Đình Kiếm Pháp rất phù hợp với hắn.
Với sự mong đợi trong lòng, Lý Hiên bắt đầu học tập, hắn nghiên cứu nội dung của hai ngọc giản này từng chút một.
Thời gian từ từ trôi đi, rất nhanh một tiếng đồng hồ đã qua.
Bên dưới Đoạn Kiếm Nhai.
Trong sơn động ẩn nấp.
Một nam tử mặc trang phục màu đen với bộ râu trên mặt mở mắt ra, thần thức quét qua Lý Hiên ở bên trên.
"Chỉ tu hành một giờ đã tu luyện Thuật Ngự Kiếm đến mức thành thục như vậy rồi, thật sự là thiên phú phi phàm."
Nam tử có râu gật đầu, tiếp tục bế quan tu hành, cảm ngộ ý cảnh.
Nhưng chưa đến nửa giờ sau, hắn chợt đột ngột đứng dậy, kinh ngạc dùng thần thức tiếp tục nhìn ra ngoài.
"Thiên phú kiếm tu lợi hại quá, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà đã thành thạo chiêu thức đầu tiên của Lôi Đình Kiếm Pháp rồi, tư chất của tiểu tư này lại còn cao hơn cả ta."
Nam tử có râu vô cùng ngạc nhiên, không dám tin rằng có một người có thiên phú về kiếm cao hơn cả hắn.
Bởi vì hắn là Kiếm Si, mức độ lĩnh ngộ và sự si mê với kiếm của hắn vô cùng cao, là thiên tài chói mắt hơn cả Nam Hy nữa.
Nhưng hôm nay, hắn phát hiện ra thậm chí còn có người có thiên phú cao hơn cả hắn, điều này khiến hắn không khỏi ngạc nhiên.
Hắn ngạc nhiên trong lòng, tiếp tục quan sát, đợi đến khi nhìn thấy Lý Hiên thực hiện kiếm chiêu thứ hai của Lôi Đình Kiếm Pháp, hắn hoàn toàn không bình tĩnh nổi nữa.
"Vậy mà đã học được kiếm chiêu thứ hai rồi, quá nhanh, ngay cả ta cũng không nắm giữ được kiếm chiêu thứ hai! Không được, ta phải quan sát học hỏi mới được."
Nam tử có râu bay lên trên, phi nhanh đến mặt trên của Đoạn Kiếm Nhai, đứng trên một tảng đá lớn yên lặng quan sát.
Phía dưới.
Bóng dáng của Lý Hiên vụt qua trong không trung, giống như một tia sét quét qua hư không, đợi khi sấm sứt dừng lại thì đã có một tảng đá bị chém ra làm đôi.
Lý Hiên không ngừng tu hành, tiếp tục không ngừng xẹt qua không trung giống như tia chớp, cứ như thể là thuấn di trong sự vờn quanh của sấm sét lập lòe.
Mỗi một lần đều vô cùng lộng lẫy, tràn đầy sức chấn động, đợi sau khi hắn tu hành được kiếm chiêu thứ ba của Lôi Đình Kiếm Pháp thì cuối cùng hắn cũng ngừng lại.
"Phù! Linh lực không đủ."
Lý Hiên ngồi khoanh chân, nuốt đan dược và bắt đầu điều chỉnh khí tức, hồi phục linh lực.
"Tiểu huynh đệ tư chất phi phàm như vậy, không biết tên họ của tiểu huynh đệ ra sao? Ta là Kiếm Si, Triệu Thương." Nam tử có râu nói.
"Ta tên Lý Hiên." Lý Hiên liếc nhìn đối phương một cái.
Lần trước hắn đã phát hiện ra đối phương, chỉ có điều mọi người đều ngầm hiểu là sẽ không quấy rầy lẫn nhau, bây giờ đối phương xuất hiện, có vẻ là có ý kết giao.
Chủ yếu cảm xúc mà đối phương tỏa ra đều là tích cực, còn tích cực hơn cảm xúc mà Nam Hy tỏa ra.
"Lý Hiên sư đệ, ta cũng tu hành Lôi Đình Kiếm Pháp, nhưng chỉ có thể thực hiện kiếm chiêu đầu tiên, hơn nữa tốc độ cũng không nhanh, Lý Hiên sư đệ đã tu hành đến kiếm chiêu thứ ba một cách đơn giản như vậy, có thể chỉ điểm cho sư huynh được không, đương nhiên, ta cũng có thể đưa ra thù lao tương tự."
Kiếm Si đáp xuống nơi cách Lý Hiên không xa, lấy ra một bình Thanh Tâm đan, đưa nó cho Lý Hiên một cách khá tiếc nuối.
"Được!"
Vừa hay Lý Hiên đang thiếu tiền, chỉ điểm cho người khác lúc đang nghỉ ngơi để đổi chút thù lao cũng rất tốt.
Có điều, mở bình đan được ra, sau khi nhìn thấy đan dược bên trong thì lại cau mày.
"Thanh Tâm đan thượng phẩm nhất giai?"
"Đúng vậy, cái này là đan dược ta đã mua với cái giá cao từ luyện đan sư đó." Kiếm Si không nỡ nói.
"Có thứ khác không? Ví dụ như thuật pháp, nguyên liệu, hay linh thạch gì đó, đan dược thì không cần." Lý Hiên ném bình đan dược lại cho đối phương.
Thanh Tâm đan là đan dược dùng để trấn áp tâm ma, Lý Hiên có Trấn Áp Tinh Thần và phân thân rồi, căn bản không cần dùng đến thứ này.
Hơn nữa cấp bậc của đan dược thượng phẩm quá thấp, bây giờ hắn đã dùng đan dược cực phẩm rồi, căn bản không dùng được đan dược thượng phẩm, đương nhiên Lý Hiên từ chối.
"Thứ khác?"
Kiếm Si sững sờ một lát, không ngờ Lý Hiên lại từ chối đan dược của hắn.
Phải biết rằng nguyên liệu luyện chế nên Thanh Tâm đan vô cùng quý hiếm, mỗi lần đều phải đặt trước, phải đợi rất lâu, giá cả cũng vô cùng cao.