Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 275 - Chương 275. Nội Tình Đen Tối Liên Tiếp Của Cuộc Đấu Tông Môn (2)

Chương 275. Nội tình đen tối liên tiếp của cuộc đấu tông môn (2) Chương 275. Nội tình đen tối liên tiếp của cuộc đấu tông môn (2)

“Hồ Chấn sư huynh, người này gọi là Lý Hiên, là đệ tử vào Tông môn đợt trước, bây giờ đã là một trong mười đệ tử nòng cốt rồi, cũng là nhân vật nổi tiếng nhất trong Tông môn gần đây.” Bạch Hiểu Sinh nói.

“Một trong mười đệ tử nòng cốt? Ta nhớ là Luyện Khí tầng mười mới có thể trở thành một trong mười nòng cốt chứ?” Hồ Chấn vội hỏi.

“Là thật, sức chiến đấu của Hàn Băng Cự Hổ của hắn vô cùng mạnh, cộng thêm Lôi Điện Kim Điêu, sức chiến đấu ở Luyện Khí tầng mười vô cùng lợi hại, trở thành một trong mười nòng cốt cũng đúng.”

“Vậy thực lực vốn có của hắn thì sao? Thú cưng không phải là thực lực chân chính của bản thân.” Hồ Chấn cau mày tiếp tục hỏi.

“Không rõ nữa, trên người Lý Hiên mang theo bảo vật che đậy khí tức, chúng ta không tra ra được, nhưng khi hắn vào Tông môn thì mới là Luyện Khí tầng ba.

Bây giờ chỉ mới hơn nửa năm, có lẽ thực lực của hắn không vượt quá Luyện Khí tầng sáu.” Bạch Hiểu Sinh giải thích vài câu.

“Mới Luyện Khí tầng sáu? Yếu như vậy?” Ánh mắt của Hồ Chấn lóe lên, dường như đang tính toán điều gì đó.

“Đúng vậy, cao nhất cũng không vượt qua Luyện Khí tầng bảy, suy cho cùng mới qua nửa năm thôi, hắn có thăng cấp nhanh thì cũng không thể nào đạt đến Luyện Khí tầng tám được. Hơn nữa chút thời gian này, phương diện pháp thuật cũng tu hành không được mấy cái, sức chiến đấu của Lý Hiên nhất định nằm trên thú cưng, muốn đánh bại Lý Hiên, chỉ cần tấn công người Lý Hiên là được.” Bạch Hiểu Sinh tiếp tục giải thích.

“Đúng, chỉ cần tốc độ đủ nhanh, đánh bại Lý Hiên trước khi thú cưng tấn công là có thể dễ dàng giành thắng lợi.”

Hồ Chấn lộ ra nụ cười tự tin, rất hi vọng bản thân gặp được Lý hiên, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất để hạ gục Lý Hiên.

Các đệ tử khác ở xung quanh cũng gật đầu, chuẩn bị khi gặp Lý Hiên thì sẽ ra tay đánh bại Lý Hiên, không cho thú cưng có cơ hội vây đánh.

“Băng Huyên Nhi tiên tử đến rồi! Thật xinh đẹp, cả người là bạch y, da trắng như tuyết, tóc dài bay bay, mỗi lần nhìn thấy Băng Huyên Nhi tiên tử ta đều phấn khích lạ thường.”

Hồ Chấn nhìn thấy Băng Huyên Nhi từ xa bay đến, nhất thời tim đập nhanh, cả người giống như là được tiêm máu gà, lộ ra vẻ ngưỡng mộ.

“Quả thật rất đẹp, Băng Huyên Nhi tiên tử giống như bước ra từ trong tranh, quả thật là tiên tử hạ phàm.”

“Đúng vậy, nếu như ta có thể cưới được Băng Huyên Nhi tiên tử, cho dù là giảm mười năm tuổi thọ thì ta cũng bằng lòng.”

“Nghĩ đẹp thật.”

Rất nhiều đệ tử dùng ánh mắt ái mộ nhìn Băng Huyên Nhi tiên tử, nhìn nàng chậm rãi bay trong gió, bộ dáng xinh đẹp phong thái tiên nữ như ẩn như hiện khiến cho mọi người nhìn đến mê muội.

Cũng vào lúc này.

Khi mọi người đang mê muội nhìn.

Băng Huyên Nhi từ từ đáp xuống Hàn Băng Cự Hổ, khoanh chân ngồi bên cạnh Lý Hiên, giọng nói nhỏ nhẹ trò chuyện cùng với Lý Hiên, hai bên nói chuyện rất vui vẻ, thậm chí còn áp rất sát vào nhau.

Nhìn thấy cảnh tượng này.

Mọi người chết lặng, ngẩn người bất động.

Đệ tử tên Hồ Chấn đó càng mở to mắt, đầu giống như nổ tung, sững sờ tại chỗ.

Rất lâu sau, nhìn thấy Băng Huyên Nhi mỉm cười nói chuyện với Lý Hiên, Hồ Chấn vội vàng hỏi.

“Đây là xảy ra chuyện gì vậy? Sao Băng Huyên Nhi tiên tử ngồi sát tên tiểu tử đó như vậy? Vậy mà còn cười với hắn! Ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Băng Huyên Nhi tiên tử mỉm cười đó.”

“Cái này...”

Bạch Hiểu Sinh không biết trả lời thế nào, lo lắng sau khi mình nói sự thật sẽ khiến cho Hồ Chấn tức chết.

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Mau nói đi.” Hồ Chấn tức giận hỏi.

“Cái này, quan hệ của Lý Hiên và Băng Huyên Nhi rất tốt, thậm chí Băng Huyên Nhi tiên tử còn giúp Lý Hiên rửa bát nấu cơm nữa.” Bạch Hiểu Sinh nhỏ giọng giải thích.

“Cái gì? Rửa bát nấu cơm?” Não của Hồ Chân sững sờ, thừ người nhìn Băng Huyên Nhi.

Tiên tử xinh đẹp tột cùng như thế, quen biết Lý Hiên đã là rất tốt rồi, vậy mà còn giúp Lý Hiên bát nấu cơm nữa, mấu chốt là còn ngồi sát như vậy nữa, đến mức cánh tay cũng có thể chạm vào luôn rồi.

Điều này khiến cho Hồ Chấn nhìn đến bỏ mắt, giống như con hổ hung dữ nghiến răng nghiến lợi.

“Đáng chết, đó là tiên tử Băng Huyên Nhi, tiên tử cao quý không nhiễm bụi trần, vậy mà lại bát nấu cơm cho Lý Hiên ư, dựa vào cái gì chứ?” Hồ Chân tức giận bất bình nói.

“Đúng vậy, không phải tiểu tử này trông đẹp trai chút thôi sao, thực lực yếu như vậy, có tư cách gì mà ở gần với Băng Huyên Nhi như vậy chứ?”

“Nhất định chỉ là hắn nhất thời gặp may thôi, mẹ nó, vừa nghĩ tới Lý Hiên và tiên tử áp sát như vậy, lòng ta đã tức giận rồi, tức chết ta rồi!”

Mọi người đều ào ào bàn luận, không chịu tin vào cảnh tượng trước mắt, ai ai cũng giống như sói đói, ghen tị tức giận nhìn Lý Hiên, hận không thể đá bay Lý Hiên đi để ở cung phụng Băng Huyên Nhi.

Bạch Hiểu Sinh nhìn thấy một màn này, nhìn Hồ Chấn đang nghiến răng nghiến lợi, không khỏi đả kích nói thêm lần nữa.

“Thật ra ba ngày trước Băng Huyên Nhi đã trở về Tông môn rồi, vẫn luôn ở trong tiểu viện của Lý Hiên, ba ngày không ra ngoài.”

Oành!

Hồ Chấn nghe được lời này, não giống như bị đánh trúng kêu ong ong, cả người đều choáng váng.

Mọi người xung quanh cũng sững sờ, đầu óc bất động như bị chết máy.

Qua mấy phút, bọn họ mới hồi phục trở lại.

Bình Luận (0)
Comment