Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 277 - Chương 277. Tay Nhỏ Bóp Vai (2)

Chương 277. Tay nhỏ bóp vai (2) Chương 277. Tay nhỏ bóp vai (2)

Cuối cùng.

Trong sự mong chờ của mọi người, Cửu trưởng lão lại tuyên bố người thi đấu vào sân lần nữa.

“Trận tiếp theo là võ đài số ba, Lý Hiên đấu với Tá Vân.”

“Tá Vân? Sao lại là tên tiểu tử này, hắn mới là Luyện Khí tầng ba, yếu như thế mà tham gia thi đấu gì chứ, còn đụng phải Lý Hiên nữa, đây không phải là dâng thức ăn cho Lý Hiên sao?”

“Đúng vậy, hai thú cưng yêu thú, tùy ý để một con cũng có thể đá bay Tá Vân rồi, căn bản không cần thi đấu, Lý Hiên thắng chắc rồi, vận khí của Lý Hiên tốt quá.”

“Đúng vậy đúng vậy.”

Mọi người bàn luận sôi nổi, nhìn Lý Hiên cưỡi Hàn Băng Cự Hổ đi lên võ đài số ba, thách thức nhìn tất cả mọi người.

Dung nhan tuấn tú và khí chất kỳ ảo đã dẫn được tiếng la hét của rất nhiều nữ tu.

Điều này càng khiến cho các nam tu sĩ khác càng tức giận, ngay cả Kiếm Si trong góc cũng phải mở to mắt nhìn.

“Tên này thật sự biết cách thu hút sự chú ý của mọi người mà, đáng tiếc vị trí thứ nhất của Cuộc đấu tông môn không ai khác chính là ta, Nam Hy và đại sư huynh đều thăng cấp đến Trúc Cơ kỳ rồi, trong Tam Đại Đệ Tử cũng chỉ có Cuồng Chiến còn có chút thực lực, những người khác đều không cản nổi ba chiêu của ta.”

Kiếm Si nhàn nhạt nói, trong mắt lóe qua vẻ thách thức, kiếm ý nhàn nhạt bay dập dờn xung quanh, sau đó nhắm hai mắt lại.

Trên Bạch Ngọc Đài.

Rất nhiều cao nhân đồng thời quay đầu nhìn Kiếm Si, sau đó lộ ra nụ cười.

“Kiếm Si đã lĩnh ngộ được kiếm ý rồi, xem ra người xếp hạng thứ nhất nhất định thuộc về hắn rồi.” Bát trưởng lão gật đầu tán thưởng.

“Quả thật, hắn nỗ lực nhiều năm như thế, cũng coi như đã có thu hoạch, hắn có được kiếm ý thì tuyệt đối là tồn tại vô địch trong Tam Đại Đệ Tử rồi.”

“Đúng vậy, thật mong chờ hắn thể hiện thực lực.”

Sau khi các cao nhân khen ngợi, quay đầu nhìn về võ đài thi đấu.

Lúc này hai trong số ba võ đài đã bắt đầu đánh, chỉ có võ đài của Lý Hiên vẫn rất yên tĩnh.

Đệ tử tên Tá Vân đó.

Đứng ở dưới võ đài một lúc lâu, từ đầu đến cuối không dám lên võ đài, không dám đấu với Lý Hiên.

“Tá Vân, ngươi có so tài không, không muốn thì nhận thua đi.” Hồ Chấn hét lên.

Hồ Chấn muốn kích thích Tá Vân, khiến cho Tá Vân bùng nổ đến gây một chút rắc rối cho Lý Hiên.

Kết quả sau khi hét xong, Tá Vân trực tiếp nói: “Ta nhận thua!”

Hồ Chấn: “...”

“Lý Hiên chiến thắng!”

Cùng với sự nhận thua của Tá Vân, Cửu trưởng lão tuyên bố Lý Hiên thắng cuộc.

Các người tu tiên nhìn thấy cảnh này thì rất cạn lời, đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn Tá Vân.

“Ta mới là Luyện Khí tầng ba, Lý Hiên người ta có hai chiến sủng, tùy ý chọn một con là đủ đá bay ta rồi, nhận thua là chuyện rất bình thường, được chưa?” Tá Vân nhịn không được phản bác hai câu.

Mọi người nghe thấy lời này thì cảm thấy quả thật là có lý, chỉ có thể châm chọc trong lòng vài câu, tiếp tục đợi thi đấu.

Cứ như thế, cuộc thi tiếp tục.

Từ sáng cho đến tối, Lý Hiên nhiều lần ra sân, kết quả đối thủ đều rất yếu.

Thú cưng của hắn có thể nhẹ nhàng đá bay tất cả đối thủ, thậm chí còn có một lần không bị gặp đối thủ.

Điều này cũng dẫn đến việc hắn một đường tiến lên phía trước, thành công tiến vào top mười sáu.

“Mẹ ơi, Lý Hiên này may mắn thật, vậy mà qua vượt trở thành top mười sáu.” Hồ Chấn tức giận nói.

“Đúng vậy đúng vậy, quá may mắn rồi, đối thủ trước đó đều rất yếu, lần này lại còn qua lượt nữa, nhất định là có nội tình đen tối.”

“Có nội tình đen tối, chúng ta không phục!!”

Có đệ tử lớn tiếng kêu lên, cảm thấy có nội tình đen tối, ai ai cũng lòng đầy căm phẫn.

Cũng vào lúc này.

Cửu trưởng lão mở miệng, nhàn nhạt nói: “Trận tiếp theo, Lý Hiên đấu với Hồ Chấn!”

“Hồ Chấn?”

Hồ Chấn nghe thấy tên của mình thì sững sốt, sau đó hả hê bay lên trên võ đài.

Sau khi đến võ đài.

Hắn phấn khích hét lớn: “Ha ha ha, không người ta đấu với Lý Hiên, quá tốt rồi, ha ha ha.”

Hồ Chấn phấn khích hét lên, mặt đầy sự điên cuồng và phấn khích.

Các đệ tử ở phía dưới nhìn thấy cảnh này, nghĩ đến bộ dạng tức giận trước đó của Hồ Chấn, trong lòng cũng mong chờ, muốn xem cảnh tượng Hồ Chấn thô bạo đánh Lý Hiên.

Trên Bạch Ngọc Đài.

Đại trưởng lão nhìn thấy cảnh này thì nhíu mày, không khỏi nhìn về phía Lục trưởng lão.

“Lão Lục, Hồ Chấn này là Luyện Khí tầng mười, Lý Hiên có thể đối phó nổi không?”

“Yên tâm, ta đã sớm bỏ thuốc vào thức ăn của Hồ Chấn rồi, chỉ cần ta mở cái lọ nhỏ này ra, thả vi độc bên trong ra thì Hồ Chấn sẽ đau bụng, ảnh hưởng đến cuộc thi.”

Lục trưởng lão nhàn nhạt cười, lấy ra một lọ sứ trong túi Càn Khôn ra.

“Rất tốt rất tốt, như vậy thì người khác sẽ không nghi ngờ có nội tình đen tối nữa, lão Lục, vẫn là ngươi suy nghĩ chu toàn.” Đại trưởng lão gật đầu vừa lòng.

“Còn phải nói sao!”

Lục trưởng lão đắc ý, rõ ràng rất tự tin.

Tứ trưởng lão ở bên cạnh cảm thấy đám người này thật không có điểm dừng, vậy mà còn dùng thủ đoạn như hạ thuốc này, thật sự là khiến người ta khinh thường mà.

“Nếu như là ta, nhất định ta sẽ không dùng loại thủ đoạn như hạ thuốc này, ta có cách tốt hơn để Lý Hien thắng.” Tứ trưởng lão nhàn nhạt nói.

“Cách gì?” Đại trưởng lão nghi ngờ.

“Đơn giản, đánh ngất Hồ Chấn trước là được.” Tứ trưởng lão nhàn nhạt nói.

Mọi người: “...”

Bình Luận (0)
Comment