Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 290 - Chương 290. Lý Hiên Nhất Phi Trùng Thiên

Chương 290. Lý Hiên nhất phi trùng thiên Chương 290. Lý Hiên nhất phi trùng thiên

Chương 290: Lý Hiên nhất phi trùng thiên

“Đã hơn một tháng rồi, Huyên Nhi còn chưa có trở về, người làm phụ thân như ngươi không biết dạy bảo, thúc giục nàng sao!” Băng lão gia tử cả giận, chòm râu trắng cũng giật giật.

“Ta đã thúc giục nàng rồi, ngươi cũng biết Huyên Nhi tính cách độc lập, có chủ kiến của riêng mình. Ta nhắc nhở cũng không có bao nhiêu tác dụng.” Băng Hải bất đắc dĩ nhún nhún vai.

“Không có bao nhiêu tác dụng cũng phải thúc giục. Nàng đã là Trúc Cơ kỳ mà vẫn còn làm tỳ nữ cho người ta, thật làm xấu mặt Băng gia chúng ta. Bây giờ chuyện này đã lan truyền khắp thành rồi.

Người ta ở sau lưng cười nhạo Băng gia chúng ta. Đều tại ngươi, thường ngày không biết dạy dỗ Huyên Nhi cho đàng hoàng, tức chết đi mất.” Băng lão gia tử tức giận nói.

“Ta đâu có không dạy dỗ nàng, mấy năm nay ta tốn hết tâm sức tìm nhiều thầy giỏi dạy dỗ nàng, nàng cũng rất biết cố gắng, học hỏi rất nhanh, lại ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Nhưng ai mà ngờ được, nàng lại đột nhiên làm tỳ nữ cho người ta, còn là cho một tiểu tử bình thường xuất thân từ gia đình tiêu cục. Thực sự quá kỳ lạ.” Băng Hải nhíu mày.

“Hừ, nhất định là do tiểu tử kia dụ dỗ nàng. Huyên Nhi nhà chúng ta tính tình thiện lương, ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại rất ngây thơ, nhất định là bị lừa gạt.” Băng lão gia tử nắm chặt nắm đấm nói.

“Có khả năng là thế, nhưng Huyên Nhi cũng có trách nhiệm, nàng đến Trúc Cơ kỳ còn làm tỳ nữ, lần này nàng trở về ta nhất định phải giáo huấn nàng.” Băng Hải kiên quyết nói.

Hắn vừa dứt lời.

Một cỗ linh lực dao động nhàn nhạt từ xa truyền đến, cảm giác được cỗ linh lực dao động này, Băng Hải quay đầu nhìn về phía ngoài phòng khách.

“Là linh lực dao động của Huyên Nhi, nàng đã trở lại, thật tốt quá.” Băng Hải vui mừng nói.

“Trở về thì trở về thôi. Trông bộ dạng kích động của ngươi kìa, chẳng ra thể thống gì.”

Băng lão gia tử đen mặt, ngồi trên ghế như một lão học giả cứng nhắc, nghiêm túc, không hề nhúc nhích.

Cũng đúng lúc này.

Băng Huyên Nhi mặc bạch y trắng như tuyết, xinh đẹp như thiên tiên bay vào phòng khách, mỉm cười chào.

“Gia gia, phụ thân, ta về rồi.”

Băng lão gia tử đang đen mặt ngồi trên ghế thái sư, nhìn thấy Băng Huyên Nhi trở về, lập tức đứng lên, hiền từ mỉm cười nói.

“Ôi chao, tôn nữ ngoan của ta cuối cùng cũng về rồi, gầy đi rồi, mau ngồi xuống đi.”

“Cảm ơn gia gia.” Băng Huyên Nhi đang chuẩn bị ngồi xuống ghế.

Đúng lúc này.

Phụ thân Băng Huyên Nhi, Băng Hải mở miệng, cau mày nói: “Trước tiên đừng ngồi xuống, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.”

“Hỏi cái gì, Huyên Nhi vất vả trở về chắc chắn là mệt rồi, để nàng ngồi xuống nghỉ ngơi trước đã.”

Băng lão gia tử trừng Băng Hải, lại hiền từ bảo Băng Huyên Nhi ngồi xuống.

“Ta...”

Băng Hải bất đắc dĩ, thầm nói không biết vừa rồi là ai tức giận, giống như muốn truy cứu đến cùng, nhưng kết quả nhìn thấy Băng Huyên Nhi trở về, sắc mặt trong nháy mắt đã thay đổi.

Nhưng Băng Hải không dám nói vậy, chỉ đành phất tay nói: “Được, được, được, ngồi xuống trước đi.”

“Cảm ơn phụ thân.”

Băng Huyên Nhi nhẹ nhàng ngồi xuống, dịu giọng nói: “Phụ thân hỏi đi, là chuyện liên quan đến việc làm tỳ nữ sao?”

“Đúng vậy, Băng gia chúng ta năm xưa là một trong thập đại cổ tộc, cho dù bây giờ có sa sút, nhưng gia tộc bình thường cũng không thể so sánh được.

Là huyết mạch trực hệ duy nhất của Băng gia, việc ngươi làm tỳ nữ cho người khác đã gây không ít xôn xao.

Nếu như không thể đưa ra lý do chính đáng cho việc này, ta sẽ trừng phạt ngươi theo tộc quy.” Băng Hải nghiêm túc nói.

“Trừng phạt cái gì, Huyên Nhi đã gầy như thế rồi còn phạt gì nữa, hỏi cho rõ ràng sự việc là được.”

Băng lão gia tử lại lên tiếng, hoàn toàn chứng minh cho cái gì gọi là bao che khuyết điểm.

“Ta...”

Băng Hải bất đắc dĩ, thầm nghĩ ngươi cứ nuông chiều Huyên Nhi đi, nhưng hắn nghĩ tới hình phạt sẽ là phạt đánh.

Băng Hải nghĩ đến cảnh con gái mình bị đánh, trong lòng đau lòng không thôi, vì vậy lập tức không muốn trừng phạt con gái nữa. Hắn đổi ý nói.

“Vậy phải nói cho rõ ràng, có phải tiểu tử Lý Hiên kia lừa gạt ngươi không?”

“Không phải, là ta tự nguyện. Lý Hiên đã giúp ta rất nhiều, cũng là người rất tốt. Ta cam tâm tình nguyện làm tỳ nữ cho hắn.” Băng Huyên Nhi dịu giọng nói.

“Cam tâm tình nguyện?”

Băng lão gia tử và Băng Hải cau mày, cảm thấy tâm can bảo bối nhà mình có nguy cơ bị cướp đi.

“Vâng, ta có thể tiến giai Trúc Cơ kỳ đều là nhờ Lý Hiên. Hắn đã tặng ta thiên tài địa bảo, nên ta mới có thể may mắn hoàn thành Trúc Cơ.” Băng Huyên Nhi tiếp tục giải thích.

“Thì ra còn có chuyện này. Nhưng dù vậy, cũng không nên làm tỳ nữ chứ, chúng ta có thể dùng cách khác để cảm ơn Lý Hiên.” Băng Hải lại nói.

“Hắn đã giúp ta rất rất nhiều, hai người nhìn những thứ này đi, đều là do Lý Hiên tặng cho ta.”

Băng Huyên Nhi từ trong túi Càn Khôn lấy ra một đống đồ, đặt ở trên bàn.

“Hử? Thượng phẩm phi kiếm nhị giai, không tồi, nhưng cũng không đủ để ngươi phải làm tỳ nữ của hắn. Chờ một chút, đây là đan dược tam giai? Vậy mà lại là đan dược tam giai!” Vẻ mặt Băng Hải nghiêm trọng đứng lên .

“Còn là đan dược thượng phẩm tam giai, tổng cộng có ba mươi viên, đan dược này có giá trị rất cao. Huyên Nhi, Lý Hiên thực sự cho ngươi?” Băng lão gia tử cũng bắt đầu nghiêm túc.

“Vâng, các ngươi lại nhìn những linh phù này xem, đây cũng là thượng phẩm tam giai.” Băng Huyên Nhi lại nói.

“Linh phù thượng phẩm tam giai?”

Bình Luận (0)
Comment