Băng Huyên Nhi nhớ đến nụ cười hiếm hoi của Lý Hiên vì quả tiến hóa, nàng ngay lập tức đề nghị trao đổi.
“Nhưng mỏ linh thạch là của hồi môn mẫu thân ngươi để lại cho ngươi, thật sự phải đổi sao? Ta sợ đến lúc đó sẽ có người có ý kiến với ngươi.” Băng lão gia tử lo lắng nói.
“Quả tiến hóa rất trọng yếu với Hiên thiếu gia, hắn vẫn luôn quan tâm ta, ta có thể trợ giúp Hiên thiếu gia rất ít, vậy nên chúng ta đổi đi.” Băng Huyên Nhi trịnh trọng nói.
“Thật sự... thật sự đổi sao?”
“Thật sự.”
“Được, vậy ta đi Lôi gia trao đổi, mấy ngày nữa sẽ gửi cho ngươi.”
“Cám ơn gia gia.”
Sau khi truyền tin hoàn tất.
Cái tay thon dài của Băng Huyên Nhi cầm ngọc phù, đôi mắt tựa nước mùa thu nhìn tiểu viện Lý Hiên đang ở.
Váy dài trắng muốt của nàng phất phơ trong gió, cả người giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh, nghiêng nước nghiêng thành, dịu dàng động lòng người.
Đám người tu tiên đi ngang qua, thấy Băng Huyên Nhi da dẻ trắng mịn, lập tức nhìn say mê, ngây ngốc đứng im tại chỗ.
Đáng tiếc.
Băng Huyên Nhi tựa như tiên nữ bay về phương xa, chỉ để lại một hình bóng xinh đẹp.
“Thật đẹp, Băng Huyên Nhi tuyệt đối là tiên nữ hạ phàm, cho dù chỉ nhìn thoáng qua cũng cảm thấy tinh thần vui vẻ.” Có đệ tử hoa si nói.
“Đúng vậy, nếu như có thể làm quen với Băng Huyên Nhi, dù chỉ ăn cơm, ta cũng bằng lòng bỏ ra mười năm tuổi thọ.”
“Nghĩ hay lắm, Băng Huyên Nhi là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, ngươi hoàn toàn không có tư cách, hơn nữa ngươi đừng quên, Băng Huyên Nhi trở thành thị nữ của Lý Hiên, mỗi ngày hầu hạ Lý Hiên.”
“Cái này... đáng hận mà, vừa nghĩ tới Băng Huyên Nhi đẹp như tiên trên trời hầu hạ Lý Hiên, ta liền cảm thấy đau lòng, thế giới này quá không công bằng.”
“Phải đó, cả đời ta cũng cưới không được tiên nữ như Băng Huyên Nhi, Lý Hiên lại để nàng tiên Băng Huyên Nhi làm thị nữ, thật sự không có công lý mà.”
Đám người tu tiên ngưỡng mộ đố kỵ hận nhìn về phía khu ngự thú, vừa nghĩ tới Lý Hiên có thể tiếp xúc gần gũi với Băng Huyên Nhi, bọn họ cảm thấy đau răng, uất ức khó chịu muốn đâm vào tường.
Cuối cùng bọn họ căm phẫn bỏ đi, vô duyên vô cớ tức giận một trận.
...
Tiểu viện khu ngự thú.
Lý Hiên ngồi trên bồ đoàn, kiểm tra tình hình của từng Huyết Phân Thân một.
“Ting! Huyết Phân Thân số hiệu 1 hành hiệp trượng nghĩa ở nước Long Nha, cứu giúp hơn vạn bách tính.”
“Ting! Huyết Phân Thân cương thi đi cùng Diệp Phàm, đột nhập vào cổ mộ thần bí, giúp Diệp Phàm lĩnh hội Ma Thần Quyền Ý.”
...
“Ting! Huyết Phân Thân số hiệu 2 của ngươi, một mình ngăn cản thú ô nhiễm tiến công, anh dũng tử trận.”
...
Âm thanh nhắc nhở liên tiếp xuất hiện, còn có Huyết Phân Thân tử trận, nhưng Lý Hiên không quá để ý hắn đã đưa rất nhiều huyết dịch cho Huyết Phân Thân.
Sau khi Huyết Phân Thân số hiệu 2 tử trận, sẽ có Huyết Phân Thân tiêu hao huyết dịch, tách ra Huyết Phân Thân số hiệu 2 mới, đã không cần hắn đặc biệt nhọc lòng nữa.
“Đúng rồi, phần thưởng A Ngốc tăng hai cấp vẫn chưa xem.” Lý Hiên bấm mở giao diện phần thưởng.
“Ting! Ngươi nhận được hai phần thưởng cùng lúc, luyện đan sư tam giai tăng đến tứ giai hạ phẩm, lại tăng đến tứ giai trung phẩm.”
“Lần này tăng ít vậy? Lẽ nào là do luyện đan sư tứ giai, có thể luyện chế đan dược Kim Đan kỳ? Khoảng cách quá lớn rồi?” Lý Hiên thầm nói, cảm thấy chính là loại nguyên nhân này.
“Trước tiên tu hành, ta thấy mình sắp đạt tới Trúc Cơ trung kỳ rồi, mau chóng đột phá thôi.” Lý Hiên nhắm mắt lại, một lần nữa chìm vào trong tu hành.
...
Năm ngày sau.
Tầng hầm của Lý Hiên.
Nhìn ba quả tiến hoá và một quả dung hợp Băng Huyên Nhi gửi tới, tâm trạng Lý Hiên vô cùng phức tạp.
Nói thật, hắn không muốn nợ quá nhiều ân tình, vì vậy hắn suy nghĩ rồi nói.
“Vẫn mãi chưa giúp ngươi tìm thấy thú cưng, như vậy đi, Hàn Băng Cự Hổ, hươu nhỏ, Lôi Điện Kim Điêu, ngươi thích con nào ta tặng cho ngươi.”
“Không cần, có thể cùng ngươi tu hành là rất tốt rồi.” Băng Huyên Nhi mỉm cười lắc lắc đầu.
“Vậy hươu nhỏ đi, đưa cái này cho nó dùng, sau này ngươi chính là chủ nhân của nó.” Lý Hiên lấy một quả thức tỉnh thú cưng ra, đưa cho Băng Huyên Nhi.
“Hươu nhỏ còn phải bảo vệ bá phụ bá mẫu, ta không thể lấy.” Băng Huyên Nhi từ chối lần nữa, thật sự không cần.
“Cầm lấy đi, ta dự định đón phụ mẫu tới tông môn tu tiên, đến lúc đó phái kim điêu đi bảo vệ họ, vấn đề an toàn không cần lo lắng, hươu nhỏ giao cho ngươi nuôi dưỡng.”
Lý Hiên nói, bỏ quả thức tỉnh thú cưng vào lòng bàn tay trắng nõn của nàng, hiển nhiên ngăn lại lời cự tuyệt của nàng.
Băng Huyên Nhi đành chịu, đôi mắt to chớp chớp nhìn Lý Hiên.
Thấy thái độ Lý Hiên kiên quyết, lại nghĩ đến ngay cả mình cũng là thị nữ của Lý Hiên, nàng thấy thoải mái hơn.
“Được, ta nghe lời là được chứ gì.”
Ừ, đúng rồi, chuyện đón phụ mẫu ta đến tông môn giao cho ngươi, bọn họ đã trở thành Luyện Thể Tông Sư, có thể tu tiên rồi.”
“Vâng Hiên thiếu gia.”
Băng Huyên Nhi gật gật đầu, mang theo làn gió thơm ngát nhẹ nhàng bay đi.
Một lát sau.
Lý Hiên cầm hai quả tiến hoá, lựa chọn ăn cùng lúc, muốn xem thử hiệu quả sau khi tiến hoá kép.
“Ting! Góc Nhìn Thượng Đế của ngươi đạt được tiến hoá kép, giới hạn quan sát từ phạm vi mười kilomet, tăng đến phạm vi một trăm kilomet.”
“Không tệ không tệ, thế mà đạt tới một trăm kilomet, rất tốt, tiếp tục.”