Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 335 - Chương 335. Linh Hồn Bé Nhỏ (2)

Chương 335. Linh hồn bé nhỏ (2) Chương 335. Linh hồn bé nhỏ (2)

Thậm chí, thông qua Linh Hồn Nhân nhỏ này, nó có thể khống chế A Ngốc trong một khoảng thời gian ngắn, có được chút sức chiến đấu nhất định.

Mấu chốt là có Linh Hồn Nhân nhỏ chẳng khác nào có thêm cơ hội thoát khỏi vây khốn, có thể dung hợp với A Ngốc càng nhanh hơn.

Nghĩ đến việc bản thân sắp thoát khỏi phong ấn, nghĩ đến việc chính nó sắp dung hợp với A Ngốc, trở thành Ma Vương siêu cấp, Thôn Thiên Ma phấn khích khôn nguôi.

"Tiếp tục, ta sẽ cho ngươi lực lượng mạnh mẽ hơn nữa, để thế giới này phát triển theo ý chí của ngươi, ha ha ha."

Hồn lực của Thôn Thiên Ma dần thẩm thấu ra được hai tia, tiểu nhân linh hồn mạnh hơn một chút, cuối cùng có thể duy trì ổn định.

Chỉ cần tiếp tục như vậy, xác xuất hợp nhất của nó với A Ngốc có thể dần dần lớn lên.

Điều này càng khiến Thôn Thiên Ma phấn khích hơn nữa, nó lẩn trong góc tối âm u, nở nụ cười hèn mọn.

Chỉ là, vào đúng lúc này.

Ngay khi Thôn Thiên Ma muốn tiếp tục dụ dỗ A Ngốc.

Tiếng sáo ngọc trong veo vang lên, âm thanh dập dờn giữa đất trời.

Tiếng sáo đó vô cùng êm tai, hễ ai nghe được thì đều cảm thấy giống như được chữa lành, tâm trạng vô cùng thoải mái.

Ngay khoảnh khắc tiếng sáo xuất hiện, A Ngốc đang trong trạng thái hỗn loạn rất nhanh đã tỉnh táo lại, phong ấn đang dao động lại một lần nữa được củng cố, ngăn cản sự thẩm thấu của ma khí và hồn lực.

"Chết tiệt! Tên khốn nào dám quấy rối chuyện tốt của ta! Tên đáng chết!"

Thôn Thiên Ma vô cùng giận dữ, thấy hắc khí và hồn khí không thể thẩm thấu được nữa, Thôn Thiên Ma tức đến ngứa răng.

Linh Hồn Nhân nhỏ của nó trốn trong cơ thể của A Ngốc, gầm lên đầy tức giận.

Đôi mắt đỏ tươi thông qua tầm nhìn của A Ngốc cẩn thận quan sát bên ngoài, muốn biết xem kẻ nào đáng chết đến thế, dám phá chuyện tốt của nó.

Trong sự chú ý của Thôn Thiên Ma.

Chẳng bao lâu sau.

Một bóng dáng đang cầm cây sáo bạch ngọc phiêu nhiêu thổi xuất hiện, chậm rãi giáng xuống như thiên tiên hạ phàm.

Tiếng sáo đó rất êm tai, thậm chí còn thu hút những chú chim với sặc sỡ đến.

"Sư tôn!"

Thu Nhi và A Ngốc nhìn thấy người đến thì vội vàng hành lễ, nữ tu tên Tiểu Linh đó cũng vội vàng hành lễ theo.

Thôn Thiên Ma trốn trong cơ thể của A Ngốc, sau khi nhìn thấy người đến thì nghiến răng nghiến lợi, thầm lẩm bẩm.

"Đúng là cái tên giỏi cản trở, sớm muộn gì cũng có ngày ta giết chết ngươi!"

Thôn Thiên Ma nhe nanh giương vuốt, nhìn Lý Hiên bằng đôi mắt ẩn chứa sự hung tàn, nhưng nó không dám chui ra khỏi cơ thể A Ngốc.

Chỉ có hai tia hồn lực yếu ớt, chỉ cần nó dám hiện ra, một quả cầu lửa là đủ để diệt nó rồi.

Thôn Thiên Ma chỉ có thể trốn, trốn trong linh hồn A Ngốc, tức giận không thôi, âm thầm chửi rủa.

Cũng vào lúc này.

Lý Hiên nhìn về phía của A Ngốc.

Nhìn hắc khí đáng sợ dâng trào trên đỉnh đầu A Ngốc, cảm tạ các loại sát ý và cảm xúc tiêu cực đến từ Thôn Thiên Ma, Lý Hiên nhướng mày.

Bởi vì loại tình huống này khiến Lý Hiên có một loại dự cảm không lành, nếu như hắn không cản lại thì có thể sẽ xảy ra chuyện rất đáng sợ.

Lý Hiên rất quyết đoán, lập tức nhắm mắt lại, bắt đầu thầm dò xét tương lai, hắn muốn nhìn thấy sự thay đối của A Ngốc sẽ ảnh hưởng đến tương lai như thế nào.

Nhưng, hắn chỉ nhìn một lúc là hắn đã mở mắt ra, nhìn về phía A Ngốc với sát khí ngút trời.

"Hửm?"

Thôn Thiên Ma vô cùng nhạy bén, sau khi cảm nhận được sát ý thì đồng tử nó co rút lại, lập tức lo lắng nói.

"Đáng chết, chúng ta gặp phiền phức lớn rồi, A Ngốc, sư tôn ngươi muốn giết ngươi!"

"Giết ta? Không thể nào, đó là sư tôn ta! Sao ngài có thể giết ta được." A Ngốc không tin, nói.

"Đừng có lừa mình dối người nữa, chắc chắn ngươi cũng cảm nhận được sát ý đó thông qua ta, sư tôn ngươi có tốt đến mấy nhưng sát ý là thứ khắc họa nội tâm một người nhất, chắc chắn hắn sẽ động thủ với ngươi."

Thôn Thiên Ma lập tức nói, trong lòng cũng có hơi lo lắng.

"Có thể là ta cảm nhận sai rồi, sư tôn không thể nào giết ta được, hắn đối xử với ta tốt như vậy, tuyệt đối sẽ không giết ta đâu."

A Ngốc trả lời chẳng mấy tự tin, chủ yếu là hắn thật sự cảm nhận được sát ý.

"A Ngốc, lần này ta không đùa với gươi, sư tôn ngươi chuẩn bị giết ngươi rồi, nói đúng hơn là giết ta!" Thôn Thiên Ma nghiêm túc nói.

"Giết ngươi?" A Ngốc mờ mịt.

"Đúng vậy, Thu Nhi tỷ của ngươi vừa mất tư cách chìa khóa, chìa khóa duy nhất là sư tôn ngươi, chỉ cần sư tôn ngươi chết, ngươi sẽ biến thành Thôn Thiên Ma chân chính.”

“Tương lai, sư tôn ngươi sẽ phải đối mặt với các loại nguy hiểm, rất có thể sư tôn ngươi đã phát hiện ra điểm này, có thể nói đây là một nguy cơ lớn với hắn, nếu hắn muốn tự bảo vệ chính mình, chỉ có thể ra tay giết ta.”

“Nhưng ta với ngươi là một thể, không ai có thể giết chết mà ta không làm ngươi bị thương, vì vậy cách giải quyết duy nhất, chính là giết ngươi.”

“Chỉ có như thế hắn mới có thể bình yên mà sống, đồng thời còn có thể tiêu diệt được tai họa là ta đây, mang lại sự hòa bình cho thế giới này.”

“Có thể nói, cho dù là vì thiên hạ bá tánh hay là vì chính bản thân hắn, Lý Hiên đều có lý do và động cơ để giết ngươi, vì vậy chạy đi, tiếp tục ở đây thì ngươi thật sự sẽ chết đấy."

Bình Luận (0)
Comment