Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 347 - Chương 347. Linh Thú Thủ Hộ Bảo Vệ Của Lý Hiên (2)

Chương 347. Linh thú thủ hộ bảo vệ của Lý Hiên (2) Chương 347. Linh thú thủ hộ bảo vệ của Lý Hiên (2)

Cao tầng Táng Nguyệt Tông nhìn cảnh này, cảm thấy người đội đấu lạp này thật sự là tâm lớn, vậy mà lại trực tiếp ngồi trên mặt đất, điểm này không hề giôn người bị giam giữ chút nào.

Soạt!

Mỹ phụ nhân áo lam vẫy tay, đấu lạp trên đầu của Huyết Phân Thân số hiệu 99 rách nát, lộ ra gương mặt đầy vết sẹo.

Gương mặt này đã bị hủy dung rồi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một chút dung mao, mà dung mạo này lại vô cùng giống với Võ Thạch.

"Ngươi là huynh đệ của Võ Thạch sao?" Mỹ phụ nhân áo lam dịu giọng hỏi.

"Gần như thế." Huyết Phân Thân số hiệu 99 trả lời một cách mơ hồ.

"Tông chủ, để hắn đi đi, có lẽ hắn là huynh đệ của Võ Thạch, Võ Thạch đã chịu cực hình như thế, bây giờ vẫn đang ở Đoạn Tâm Nhai, trừng phạt đủ rồi.”

“Bây giờ lại đến bồi thường đan dược, đủ để thấy bọn họ biết chịu trách nhiệm." Mỹ phụ nhân áo lam khẩn cầu nói.

Vừa nhắc đến Võ thạch, tâm trạng của cao tầng tông môn đều phức tạp, ngay cả Đại trưởng lão cũng bất lực thở dài.

Bây giờ nhìn thấy người trông tương tư với Võ Thạch, bọn họ thật sự không hạ quyết tâm tàn nhẫn được, cuối cùng Tông chủ vẫy tay.

"Ừ! Ngươi đi đi."

"Cảm tạ."

Huyết Phân Thân số hiệu 99 chắp tay xoay người rời đi, sải bước rời đi, trông có vẻ là không sợ hãi cao tầng tông môn chút nào.

Tâm thái như thế khiến cho các cao tầng của Táng Nguyệt Tông không nhịn được mà liếc mắt một cái.

Đợi sau khi Huyết Phân Thân rời đi, Tông chủ nói.

"Tiểu tử tên Cửu Cửu này cũng là một hạt giống tốt, trước mặt chúng ta mà điềm tĩnh như vậy, khả năng phát triển trong tương lai là vô hạn!"

"Đúng vậy, Tông chủ, ta có chuyện đi chút nhé."

Tam trưởng lão chắp tay, trong phút chốc hắn đã bay ra ngoài, biến mất khỏi đại điện.

"Ta biết ngay, Tam sư huynh nhất định sẽ đi theo dõi." Trưởng lão hình phạt cau mày.

"Hắn có chừng mực, sẽ không dễ dàng ra tay đâu, yên tâm." Tông chủ nói thêm một câu rồi lại nghĩ đến Võ Thạch.

"Giải Võ Thạch qua đây đi, có lẽ hắn có lời muốn nói."

"Vâng!"

Mỹ phụ nhân áo lam vội vàng rời đi, nhanh chóng bay về phía Đoạn Tâm Nhai.

Đoạn Tâm Nhai.

Mỹ phụ nhân áo lam bay vút đến, đứng trên sàn đá nhìn Huyết Phân Thân đang lẳng lặng luyện đan.

Nhìn thấy quần áo đẫm máu, nhìn phần xương bả vai bị đâm xuyên qua của Huyết Phân Thân từ phía sau, mỹ phụ nhân áo lam rất đau lòng.

Trải qua sự kiện Sư Giáp Thú, chuyện này đã được gác lại một tháng, đến hôm nay ai cũng không biết nên xử lý thế nào.

Mà đinh đâm xuyên qua xương bả vai chỉ có Kim Đan mới có thể lấy xuống, mỹ phân nhân áo lam thử mấy lần rồi cũng không lấy xuống được.

"Võ Thạch, ngươi chịu khổ rồi." Mỹ phụ nhân áo lam khó chịu nói.

"Không sao, Lục trưởng lão, không phải ngươi vẫn luôn muốn biết nỗi khổ tâm của ta sao? Hôm nay ta có thể nói cho các ngươi rồi, đi, đến đại điện thôi."

Huyết Phân Thân kết thúc việc luyện đan, bước từng bước xuống chân núi.

Mỹ phụ nhân áo lam nghe thấy lời này thì sửng sốt trước, sau đó nói: "Ta biết mà, ngươi nhất định có nỗi khổ tâm, nhất định!"

Mỹ phụ nhân áo lam vội vàng đi theo, vừa đi vừa mong chờ đáp án.

Cứ như thế.

Bọn họ từng bước đi xuống Đoạn Tâm Nhai, dọc đường gặp rất nhiều đệ tử.

Những đệ tử đó nhìn trang phục thấm máu, nhìn xương bả vai bị đóng đinh của Huyết Phân Thân, bọn họ đều trầm mặc.

Rất nhanh.

Càng ngày càng nhiều người biết chuyện này, vội vàng bay đến.

Cuối cùng.

Huyết Phân Thân đi đến cổng đại diện, trong sự chú ý của tu sĩ Kim Đan, bước từng bước tiến vào đại điện.

Cũng vào lúc này.

Ngọc phù của Tông chủ sáng lên, hắn cầm ngọc phù truyền tin lên nhận thông tin, giây tiếp theo, hắn biến sắc.

"Tông chủ, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?" Mỹ phụ nhân áo lam nhìn thấy cảnh này, vội vàng hỏi.

"Người đội đấu lạp tự xưng là Cửu Cửu đó đã chết rồi!" Tông chủ nghiêm nghị đứng dậy.

"Cái gì?"

Nghe thấy lời này, biểu cảm của tất cả mọi người đều thay đổi, Đại trưởng lão vội vàng hỏi: "Là ai đã giết hắn? Chẳng lẽ là Tam trưởng lão?"

"Không, không phải hắn, là tà thú triều dẫn đến cái chết của Cửu Cửu!" Tông chủ vừa giải thích, vừa lấy ngọc phù hạ lệnh, triệu tập đệ tử của Tông môn.

"Tà thú triều? Tà thú triều của yêu ma?"

Biểu cảm của mỹ phụ nhân áo lam hoàn toàn thay đổi, dường như nghĩ đến chuyện gì kinh khủng nào đó, cả người nàng đều ngập tràn sự sợ hãi.

"Đúng, sau khi Tam trưởng lão âm thầm đi theo một đoạn đường, đột nhiên nhìn thấy Cửu Cửu chạy về phía dãy núi Tùng Nguyên, kết quả chỉ chạy một lúc thì nhìn thấy tà thú triều vô tận vô biên.”

“Hướng tấn công của tà thú triều là thành Tùng Nguyên, ở đó có hàng trăm vạn bách tính, tuyệt đối không thể để tà thú triều xông qua đó.”

“Tam trưởng lão lập tức ra tay, nhưng số lượng tà thú triều quá khủng bố, hơn nữa còn vô cùng phân tán.”

“Cho dù là Tam trưởng lão Kim Đan kỳ, hắn nhất thời cũng không thể ngăn cản được nhiều tà thú như vậy.”

“Vào thời khắc quan trọng, người đội đấu lạp tên Cửu Cửu đó đã ra tay, lấy ra một đống trận bàn kỳ lạ, giải phóng toàn bộ.”

“Sau đó, dùng sinh mạng của mình làm cái giả mở khóa các loại huyễn trận, trong phút chốc đã bao phủ các thú triều phân tán vào trong trận pháp, ngăn cản bọn chúng tràn lan.”

“Bây giờ, cuối cùng Tam trưởng lão cũng đã ngăn cản được thú triều, nhưng người đội đấu lạp tên Cửu Cửu đó lại trả giá bằng sinh mạng." Tông chủ trầm giọng giải thích.

"Thì ra là như thế, người này... Người này thật sự thật sự là anh hùng!"

Bình Luận (0)
Comment