Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 366 - Chương 366. Đại Tu Sĩ Uất Nghẹn

Chương 366. Đại tu sĩ uất nghẹn Chương 366. Đại tu sĩ uất nghẹn

Lâu như vậy không được ăn thịt kho tàu, nàng thèm đã lâu, bây giờ có thể ngồi ăn bên cạnh sư tôn, nàng vui vẻ tận đáy lòng.

Vì vậy bàn tay nhỏ của nàng kéo ống tay áo Lý Hiên, vừa ăn vừa thỉnh thoảng nhìn Lý Hiên, thấy Lý Hiên không ăn nhiều thịt, nàng vội vàng gắp đồ ăn cho hắn.

"Không cần gắp đồ ăn cho ta, ngươi ăn nhiều thêm một chút."

Lý Hiên dịu dàng nói, gắp ngược lại đồ ăn cho Tần Nguyệt, bảo nàng ăn nhiều thêm.

"Ừ, ừ."

Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, miệng nhỏ ăn đến phồng lên, như một con sóc nhỏ đáng yêu.

Có điều nàng vẫn nắm chặt vạt áo của Lý Hiên, bàn tay nhỏ trước sau không chịu thả ra, cứ quyến luyến như vậy kề sát Lý Hiên.

Ở trong bầu không khí ấm áp như thế này, ba người ăn no nê ngon lành một bữa.

Đợi sau khi ăn uống no đủ, Tần Nguyệt và Tần Bất Hối đã không muốn động đậy nữa, lười biếng dựa vào ghế ngồi.

Đặc biệt là Tần Bất Hối, nàng cảm thấy bản lĩnh nấu nướng của Lý Hiên quá mạnh, hương vị lại ngon đến vậy.

Phải biết rằng.

Linh thực tứ giai và ngũ giai có thể hỗ trợ tu hành, là món ngon mà đám tu sĩ tìm kiếm, nhưng ở phương diện mùi vị, vậy mà lại không bằng mỹ thực của Lý Hiên.

Món ngon Lý Hiên làm ra, tuy tác dụng trợ giúp tu hành không lớn, nhưng mùi vị thật sự không phải bàn, tuyệt đối là nhất.

Trọng điểm là không biết trong những món ngon đó sử dụng nguyên liệu gì mà lại khiến cơ thể có loại cảm giác dễ chịu như ý, dùng lâu dài có không ít ích lợi đối với cơ thể.

Điều này khiến Tần Bất Hối vô cùng kinh ngạc, tâm tư định làm khó Lý Hiên trước đó cũng nhạt đi, ngược lại bởi vì ăn mỹ thực của Lý Hiên nên nàng hơi ái ngại.

Suy nghĩ chút, Tần Bất Hối nhìn Lý Hiên, nói.

"Món ngon ngươi nấu ăn rất được, ta không thể ăn không đồ ăn của ngươi, như này đi, ngươi có điều gì không hiểu thì có thể hỏi ta."

"Đa tạ, ta tạm thời không có điều gì muốn hỏi." Lý Hiên lắc lắc đầu.

Sau khi có công đức, hắn cũng không cần thỉnh giáo người khác nữa, chỉ cần sử dụng công đức để cảm ngộ là được, hơn nữa tốc độ phát triển cực nhanh.

"Không có điều gì muốn hỏi? Ngươi có biết thực lực của ta đã đạt đến cấp bậc nào không? Ngươi có biết ta nắm vững bao nhiêu tri thức không?”

“Cho dù ta thường xuyên chiến đấu tại ngoại vực, nhưng ta đã sống mấy trăm năm. Dù là trận pháp, phù triện hay luyện đan thì ta đều tinh thông, mỗi cái đều đạt đến tứ giai hạ phẩm." Tần Bất Hối kiêu ngạo nói.

"Tứ giai hạ phẩm sao."

Lý Hiên cau mày, hắn tưởng là trình độ ngũ giai hoặc lục giai, kết quả không nghĩ tới mới tứ giai hạ phẩm, thế cũng bằng với cấp bậc của hắn, thậm chí mặt luyện đan còn không bằng hắn.

"Phải, có cảm thấy ta rất lợi hại hay không? Thật ra ta am hiểu chiến đấu hơn, mấy thứ nhỏ nhặt như luyện đan hay trận pháp này, ta chỉ sẵn tiện thì học."

Tần Bất Hối tự đắc, cố ý nói là sẵn tiện thì học, thật ra là nàng học tập từ nhỏ, chỉ có điều thiên phú không được tốt, học đến tứ giai thì không tăng thêm được nữa.

Nhưng tứ giai vẫn là cấp bậc rất mạnh, trong kiểu tông môn nhỏ như Thanh Liên Tông này, nàng có thể tùy ý giả ngầu.

"Cũng được."

Lý Hiên giữ thể diện cho Tần Bất Hối, không thể nói nàng mấy trăm tuổi mà mới tứ giai, nói thế quá đả kích nàng, vì vậy Lý Hiên chỉ đành nói cũng được.

"Cũng được?"

Tần Bất Hối nghe thấy lời này thì hơi tức giận, khắp nước Đại Hạ chằng có lấy một tứ giai, mà nàng không chỉ tứ giai, mà còn của 3 khía cạnh trận pháp, phù triện, đan dược.

Trình độ cao như vậy, Lý Hiên thế mà lại cho cái đánh giá cũng tạm, điều này khiến Tần Bất Hối cực kỳ không vui, Tần Bất Hối tâm trạng buồn bực, nói.

"E rằng ngươi không hiểu tứ giai mạnh bao nhiêu, vậy đi, ta thể hiện một chút cho ngươi."

Tần Bất Hối nhìn quanh bốn phía, phát hiện sơn trang này lại còn bố trí trận pháp.

Lúc trước nàng không chú ý, bây giờ nhìn thấy những trận pháp loáng thoáng này, nàng cũng không nghĩ nhiều, lập tức nói.

"Vừa hay sơn trang cũng có trận pháp, ta vung tay lên là có thể phá giải được những trận pháp này, đây chính là sự lớn mạnh của tứ giai, ngươi xem đây."

Tần Bất Hối kiêu ngạo nói, bước từng bước đến trước trận pháp, bắt đầu thử phá giải.

Dựa vào lý luận trận pháp siêu mạnh, nàng nhanh chóng phá giải, tìm kiếm trung tâm của trận pháp trong những dao động mờ nhạt của trận pháp.

Chỉ là.

Nàng tìm một lúc, phát hiện trận pháp này rất kỳ lạ, bên trong còn có cả phong ấn.

"Trận pháp này của ngươi thú vị thật đấy, thế mà lại là thể phức hợp của trận pháp và phong ấn, chẳng trách dao động của trận pháp thấp như vậy, có điều ta vẫn có thể phá giải nó dễ dàng."

Tần Bất Hối tự tin cười, tiếp tục phá giải với sự kiêu ngạo.

Mười phút sau.

Tự tin trên gương mặt nàng biến mất, vòng quanh trận pháp và nhìn tới nhìn lui với vẻ khó tin, nàng đã thử rất nhiều phương pháp nhưng đều không thể phá giải trận pháp.

Nàng lại bận rộn thêm vài khắc, cuối cùng sống chết cũng tìm không ra trung tâm của trận pháp, trái lại chỉ có thể đứng ngây ra trước trận pháp, điều này làm gương mặt nàng rất lúng túng.

Vì để che giấu lúng túng, nàng đặc biệt xoay đầu lại, nói với Lý Hiên.

"Đây chắc là trận pháp viễn cổ, là kết hợp của phong ấn và trận pháp, loại kết hợp này rõ ràng đã tăng cường khả năng ẩn giấu của trận pháp, rất được, ngươi chờ đó, chẳng mấy chốc là ta sẽ phá giải được."

Bình Luận (0)
Comment