Nghĩ đến điều này, bàn tay mảnh khảnh của nàng siết lặt, giọng nói run rẩy, nàng hỏi.
"Hiên thiếu gia, trước đây ngươi có từng dùng huyễn thuật với ta không?"
"Trước đây?"
Lý Hiên cau mày suy nghĩ, nghĩ đến mấy tháng trước hình như là khi thử nghiệm đã dùng với Băng Huyên Nhi một chút, khiến nàng lấy nhầm thịt trong khi đang nướng thịt, cái khác thì hình như chưa có thử nghiệm.
Vì vậy hắn gật đầu nói: "Quả thật là có dùng trên người ngươi một lần, chỉ trong chốc lát."
"Trong phút chốc?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Băng Huyên Nhi lập tức đỏ bừng, cả người đều toát ra vẻ vô cùng đáng yêu.
Bởi vì lúc đó bên má phải của nàng chỉ nóng lên trong phút chốc, vậy rất có thể là Lý Hiên đã lén hôn nàng một cái, điều này khiến cho nàng cảm thấy ngại ngùng, nhưng cũng có chút vui vẻ.
Nhưng làm tiểu nữ nhi trong nhà, nhất định sẽ ngượng ngùng, cho nên nàng vội vàng đứng dậy, trong giọng nói lạnh lùng lại có chút hỗn loạn.
"Hiên thiếu gia, ta... Ta đi tu hành đây."
Lời vừa dứt, Băng Huyên Nhi lộn xộn cất bước chạy sang vào gian phòng bên cạnh, mở luôn cả trận pháp luôn.
"Chuyện gì thế này?"
Lý Hiên thắc mắc nhìn Băng Huyên Nhi đột nhiên bỏ đi, không nghĩ ra được nàng bị làm sao, cảm thấy không thể hiểu được.
"Vẫn là Tiểu Nguyệt Nhi nhà ta dễ thương nhất, non nớt đáng yêu và chu đáo nhất."
Lý Hiên ngâm nga một khúc nhạc, tiếp tục ăn thịt nướng, tắm nắng và thưởng thức đồ ăn.
Một nơi khác.
Trong động phủ của Tần Nguyệt ở Vũ Tiên Tông.
Tần Nguyệt lấy một tấm bản đồ thần bí cổ kính ra xem, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
"Bản đồ của bí cảnh Linh Hồn, loại địa phương này quá nguy hiểm, cho dù ta tiến vào thì cũng thập tử nhất sinh, kỳ lạ, tại sao ta lại cảm thấy tấm bản đồ này rất quan trọng với ta?”
“Linh hồn của ta rất mạnh, không cần bảo vật linh hồn, trừ khi là người rất quan trọng với ta, chẳng lẽ là sư tôn?"
Cuối cùng Tần Nguyệt biến sắc, lập tức kích hoạt huyết mạch Phượng Hoàng Lửa, tăng cường cảm nhận.
Trong phút chốc, đôi mắt đen láy của nàng chuyển sang màu đỏ, ngọn lửa đỏ bừng rực cháy ngưng tụ xung quanh, khiến cơ thể nàng giống như là Hỏa Thần cường đại thần bí.
"Sau khi kích hoạt một phần huyết mạch, ta càng cảm thấy bản đồ quan trọng với ta, vô cùng quan trọng.”
“Xem ra nhất định là sư tôn đã xảy ra chuyện, cần bảo vật linh hồn gấp, ngày mai, không... Bây giờ ta phải đến bí cảnh Linh Hồn! Giúp sư tôn lấy được bảo vật linh hồn."
Tần Nguyệt nói xong thì lập tức thu ngọn lửa trên người lại, chân giẫm lên phi kiếm màu đỏ rực lao ra khỏi động phủ, đi thẳng về phía bí cảnh Linh Hồn.
Nhưng vào lúc này, một lão chấp sự bay đến, cản đường đi của Tần Nguyệt.
“Tần Nguyệt, ngươi không thể rời khỏi tông môn. Tông chủ có lệnh tất, tất cả đệ tử phải ở tông môn đợi lệnh.” Lão chấp sự chống gậy ngăn cản.
“Ta có việc quan trọng phải làm, ta sẽ giải thích với Tông chủ sau, tránh ra.” Tần Nguyệt nghiêm túc nói.
“Nhưng bên ngoài quá nguy hiểm, ngươi một mình ra tông rất dễ xảy ra chuyện, đừng đi thì tốt hơn. Gần đây đã có khá nhiều đệ tử ngã xuống.” Lão chấp sự lại can ngăn lần nữa.
“Cảm tạ sự quan tâm của ngài, nhưng có một vài chuyện nhất định phải thực hiện, dù có nguy hiểm đi chăng nữa.”
Đôi mắt đẹp của Tần Nguyệt trông hướng Nam Vực, trong đầu nhớ về sư tôn tuấn mỹ và lương thiện.
“Nhưng bên ngoài thực sự rất nguy hiểm, tốt hơn là đợi cho đến khi thị nữ Hạnh Nhi của ngươi trở về rồi bảo nàng đi cùng ngươi.” Lão chấp sự đưa ra kiến nghị.
“Nàng có nhiệm vụ không thể quay về trong thời gian ngắn, việc này rất cấp bách, phải đi càng sớm càng tốt, vì vậy tránh ra đi.” Tần Nguyệt kiên quyết muốn rời đi.
“Nhưng!”
Lão chấp sự cau mày, vẫn không muốn để Tần Nguyện rời đi. Suy cho cùng, Tần Nguyệt là đệ tử thiên tài thế hệ mới của tông môn, nếu như nàng xảy ra chuyện, không ai có thể gánh được trách nhiệm ấy.
Nhưng dáng vẻ cố chấp muốn rời đi của Tần Nguyệt khiến lão chấp sự rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, không biết phải làm sao.
Cũng vào lúc này.
Không gian khẽ nổi gợn sóng, bóng dáng Tần Bất Hối bước ra từ trong không gian, đứng bên cạnh Tần Nguyệt, khẽ hỏi.
“Tại sao lại muốn rời tông một cách đột ngột như vậy? Ngươi định đi đâu?”
“Đi bí cảnh Linh Hồn!” Tần Nguyệt kiên quyết nói.
“Ngươi điên rồi, nơi đó rất nguy hiểm. Dù là ta, khi còn ở Trúc Cơ kỳ, ta cũng không dám tiến vào. Quan trọng là qua Trúc Cơ kỳ thì không thể tiến vào nữa.”
“Nếu như ngươi gặp phải nguy hiểm đến tính mạng ở bên trong, đến cơ hội cứu viện bọn ta cũng không có, vậy nên ngươi không thể đi, sẽ chết đó.” Tần Bất Hối vội vàng nói.
“Tần trưởng lão, có phải linh hồn của sư tôn có vấn đề hay không? Đừng lừa ta, ta có thể cảm nhận được tình hình của hắn có gì đó không đúng.” Tần Nguyệt nhìn thẳng vào mắt Tần Bất Hối, hỏi.
“Chuyện….”
Tần Bất Hối im lặng, biết không thể giấu được nữa, nàng chỉ có thể thở dài thật sâu, nói.
“Vẫn bị ngươi phát hiện ra. Linh hồn của hắn thực sự là đã bị tổn thương, nhưng ta không thể nói ra nguyên nhân cụ thể, hắn cũng không cho phép.”
“Được, nếu sư tôn đã không cho phép thì ngươi nhất định không được nói ra. Còn về thương thế nơi linh hồn, ta sẽ giúp sư tôn chữa khỏi.”
Tần Nguyệt hít sâu một hơi, ý định tiến đến bí cảnh Linh Hồn càng thêm kiên định, nàng muốn giúp sư tôn chữa trị vết thương linh hồn.