Huyết Nhân Ngẫu tương đương với một cái mạng của Lý Hiên, hắn có thể giáng xuống bất cứ lúc nào và bất cứ lúc nào để bảo vệ Tần Nguyệt, đồng thời còn có thể phát huy 90% thực lực.
Giờ đây, ngay thời khắc Lý Hiên xuất hiện, cánh tay phải của hắn vòng lấy eo của Tần Nguyệt, ôm nàng vào lòng, ôm thật chặt.
“Haiz, bị thương nặng như vậy nhưng vẫn không chịu dùng máu của ta, là không nỡ sao?”
Lý Hiên bất đắc dĩ thở dài, nhẹ nhàng đỡ Tần Nguyệt ngồi xuống. Đồng thời, hắn lấy một bình máu của mình từ nên trong túi Càn Khôn treo bên hông Tần Nguyệt ra, nhẹ nhàng đổ vào trong miệng Tần Nguyệt.
“Được rồi, một ngày sau là ngươi sẽ khôi phục, kế tiếp, hãy để ta đưa ngươi rời khỏi nơi này, đưa ngươi đi giết sạch đám quái vật kia.”
Lý Hiên bế Tần Nguyệt lên, dùng phương thức bế công chúa. Sát khí dày đặc tỏa ra từ bên trong hai cánh tay khổng lồ, hướng về phía bầy quái vật bạt ngàn núi đồi.
“Các ngươi đều đáng chết!”
Ánh mắt Lý Hiên lạnh lùng, sáu đóa thanh liên chầm chậm xuất hiện sau lưng hắn, điên cuồng hấp thụ linh khí giữa đất trời.
"Gào!"
Thấy Lý Hiên bước ra, quái vật vô biên vô hạn bắt đầu tấn công một cách điên cuồng, nhào về phía Lý Hiên giống như sói đói.
Quái vật có tốc độ nhanh nhất kia đã xông đến trước mặt Lý Hiên, chỉ còn cách Lý Hiên chỉ chưa tới năm phân.
Nhưng, ngay tại thời điểm này.
Dưới chân Lý Hiên hiện ra một vòng sáng thần bí, nháy mắt bao trùm khu vực trong phạm vi nghìn thước, đồng thời, kiếm quang vô tận xẹt qua hư không.
Vèo vèo vèo vèo!
Âm thanh nặng nề vang lên cùng với quang kiếm, vang vọng khắp khu vực này.
Những quái vật lại gần Lý Hiên kia ngã xuống giống như thả sủi cảo, cơ thể bị cắt thành vài khúc.
Gần như chỉ trong chớp mắt.
Tất cả quái vật trong phạm vi nghìn thước đều bị miểu sát, dù là trên trời hay dưới đất đều không ngoại lệ, thậm chí cả khu vực còn đổ mưa máu, biến thành Tu La tràng.
Mà thứ tạo nên chuyện này chính là Thủ Hộ Kiếm Vực, lĩnh vực kiếm ý đáng sợ có cái tên thủ hộ.
Đây vốn là lĩnh vực cực kỳ khó đối phó, bây giờ Lý Hiên lại thi triển ra vì bảo vệ Tần Nguyệt, khả năng sát thương càng tăng lên dữ dội.
Mà sát chiêu này, cộng thêm lượng lớn quái vật chết đi trong nháy mắt, cũng khiến quái vật ở hiện trường hơi dừng lại một chút, sau đó bọn chúng lại ùn ùn kéo đến với đôi mắt đỏ ngầu như máu.
Phập phập phập!
Kiếm quang lướt qua hư không, quang huy không ngừng lóe sáng xung quanh Lý Hiên, mỗi lần chớp nhoáng đều có đông đảo thi thể đẫm máu rơi xuống.
Hễ là quái vật tiến vào phạm vi nghìn thước xung quanh Lý Hiên thì đều ầm ầm ngã xuống như gặt lúa, chết đi trong mùi máu tanh nồng nặc.
Đám quái vật không hề từ bỏ, vẫn điên cuồng tấn công như cũ, cho dù một giây sau tất cả đều chết thì bọn chúng vẫn điên cuồng xông tới, thề phải xé xác Lý Hiên thành mảnh nhỏ.
Cứ như vậy.
Ở trong Thủ Hộ Kiếm Vực mạnh mẽ, Lý Hiên mặc bạch y, ôm Tiểu Tần Nguyệt mềm mại yếu ớt trong lòng, bước từng bước trong bí cảnh Linh Hồn thần bí, bước đi giữa sự tấn công không có điểm cuối của quái vật.
Chẳng rõ từ lúc nào bầu trời đã chuyển sang màu máu, mặt đất cũng bị nhuộm thành màu đỏ.
Trong sự tàn sát của kiếm quang, thi thể chất đống thành núi, toàn bộ khu vực này biến thành địa ngục trần gian.
Nhưng số lượng quái vật không giảm đi nhiều, vẫn tăng lên một cách điên cuồng, sau lưng Lý Hiên đã hình thành nên núi thây biển máu, đó là do sự mạnh mẽ của hắn đánh ra.
Dần dần.
Quái vật mới xuất hiện, đám quái vật này đáng sợ hơn, tàn bạo hơn và khó giết chết hơn.
Sức phòng ngự của bọn chúng tốt đến ngạc nhiên, tốc độ siêu nhanh, tốc độ hồi phục có thể nói là nghịch thiên. Thậm chí, dù đã bị chặt đầu thì đám quái vật này vẫn chiến đấu như trước, điên cuồng lao về phía Lý Hiên.
Sự xuất hiện của đám quái vật này, cho dù là kiếm vực cũng không thể miểu sát toàn bộ ngay trong nhát chém đầu tiên, có quái vật bắt đầu tiến lại gần Lý Hiên.
Chẳng hạn như một con quái vật bọ ngựa đầu tam giác, nó đang vung lưỡi hái sắc bén, chém về phía cổ Lý Hiên.
Ầm ầm!
Mặt đất rung chuyển.
Một đôi bàn tay lớn bằng đất đá bỗng nhiên vươn ra từ dưới mặt đất, lập tức bắt lấy con quái vật bọ ngựa này, sau đó bóp nát.
Tiếp đó.
Mặt đất tiếp tục rung chuyển.
Một người đá hùng tráng chui ra từ trong đất, gầm thét xông về phía quái vật.
Nó đánh giết cả đoạn đường, túm lấy bất cứ quái vậy nào dám lại gần rồi đập điên cuồng, trung thành bảo vệ Lý Hiên, mở đường cho Lý Hiên.
Đây là người đá lớn của Lý Hiên, người đá lớn rất ít khi ra trận, cũng là tồn tại bất tử bất diệt, chỉ cần Lý Hiên không chết, người đá sẽ vĩnh viễn tồn tại.
Nhưng một con người đá vẫn quá ít, hoàn toàn không đủ đối phó với quái vật như thuỷ triều.
Phải biết rằng, những quái vật này đã che lấp bầu trời, cả khoảng không đều bị nhuộm thành màu sắc của quái vật.
Từ đó, có thể nhìn ra số lượng của quái vật khủng khiếp và nan giải đến nhường nào.
Đối với chuyện này, Lý Hiên đã sớm biết rõ trong lòng, nhưng hắn không hề sợ hãi, thậm chí biểu cảm trên gương mặt cũng không hề thay đổi.
Hắn chỉ ôm Tần Nguyệt đang hôn mê, dưới sự bao quanh của lĩnh vực, từng bước tiến về phía trước, chém giết.