Dê trắng yếu ớt trong góc khẽ cất lời, địa vị của nó thấp nhất ở đây.
“Nói cái gì thì nói đi.” Quỷ dị rồng nói.
“Ta cảm thấy thủ lĩnh của đám người đội đấu lạp thật sự rất không đơn giản. Chúng ta có thể không trêu chọc thì tốt nhất đừng trêu chọc. Ta luôn cảm thấy đối phương quỷ dị hơn cả chúng ta.” Quỷ dị dê trắng nói khẽ.
“Ngươi bị dọa sợ rồi sao?” Quỷ dị chó chế giễu.
Các quỷ dị xung quanh cũng cười khẩy, tất cả đều nhìn dê trắng bằng ánh mắt khinh bỉ, cho rằng nó bị dọa sợ.
“Ngươi đang băn khoăn điều gì?” Quỷ dị rắn hỏi.
“Ta cũng không biết. Ban đầu, khi quỷ dị Thiên Tai ập xuống, ngay cả chúng ta cũng không dám đến gần con quỷ dị Thiên Tai kia, nhưng đám người đội đấu lạp lại dám tùy tiện ra tay.”
“Cuối cùng, chúng ngăn cản sự dung hợp của giày và quỷ dị Thiên Tai, cứu vô số nhân loại. Khi đó, khí tức của đối phương rất nhỏ yếu, nhưng hắn dám chọc quỷ dị Thiên Tai.”
“Bây giờ người đội đấu lạp đã trở nên mạnh hơn, chúng ta còn không dám chọc quỷ dị Thiên Tai, nhưng lại muốn đối đầu với thủ lĩnh của đám người đội đấu lạp này, thế e rằng không ổn.” Dê trắng lo lắng.
“Bởi vì không tìm được giày, quỷ dị Thiên Tai không thể rời khỏi sơn cốc, khiến cho đám người đội đấu lạp thành công.”
“Chuyện nhỏ nhặt này lại dọa ngươi sợ, thật là nực cười.” Quỷ dị trâu phun ra khí trắng từ lỗ mũi.
“Đúng thế, đừng quan tâm đến nó, dù sao nó cũng vô dụng.”
“Quả thật, chúng ta thương lượng xem nên xâm lược thế nào, đừng để ý đến đồ rác rưởi bị dọa sợ này.”
“Được.”
Các quỷ dị bắt đầu thương lượng kế hoạch xâm lược, không ngừng bày mưu tính kế. Chúng phớt lờ dê trắng, gạt dê trắng sang một bên.
Trong số các quỷ dị này, chỉ có quỷ dị rắn quay đầu nhìn lại, dường như nó ghi nhớ việc này.
Sau khi thương lượng xong, bọn chúng tản ra và bắt đầu xâm lược, dẫn đội quân quỷ dị mênh mông cuồn cuộn tấn công hai khu vực lớn của loài người.
Táng Nguyệt Tông.
Ánh sáng ngũ sắc tỏa sáng lấp lánh, bảo vệ toàn bộ tông môn ở trung tâm.
Các cao tầng của tông môn đang đứng trong trận pháp, tất cả đều võ trang đầy đủ và nhìn ra bên ngoài.
Trong tông môn, rất nhiều dân chúng được bảo vệ trên núi, tất cả đều co ro vì khẩn trương và lo lắng, khẩn cầu các tiên nhân có thể ngăn chặn tai họa.
Bên ngoài tông môn.
Tràn lan khắp vùng đất.
Vô số hoạt tử nhân, người thịt bướu khổng lồ, cự xà vặn vẹo, cuồng ngưu hung tợn, lợn lòi cuồng nộ, hung khuyển lâm giáp đang lao đến như thủy triều dâng, vọt thẳng đến Táng Nguyệt Tông, nơi đang được trận pháp bảo vệ.
Số lượng của đám quái vật này quá nhiều, chúng dày đặc, lao nhanh đến như biển dâng.
Với số lượng như vậy, ngay cả các cao tầng của Táng Nguyệt Tông cũng thấy da đầu tê dại, trái tim hoảng sợ.
“Số lượng của bọn chúng quá nhiều, chúng ta gặp phiền phức lớn rồi.” Ngũ trưởng lão của tông môn lo lắng nói.
“Nếu Vũ Thạch ở đây thì tốt. Đang yên đang lành thì hắn đột nhiên mất tích. Có hắn ở đây, hắn nhất định có thể trợ giúp chúng ta.”
Mỹ phụ nhân mặc bộ đồ màu xanh lên tiếng. Nàng là Lục trưởng lão của tông môn, cũng là người tin tưởng Huyết Phân Thân số hiệu 50 nhất.
“Đúng vậy, ta thật sự hy vọng hắn bình an vô sợ, tông môn vốn đã thiếu nợ hắn, bây giờ hắn mất tích lâu như vậy, thật sự khiến người khác lo lắng.” Tứ trưởng lão cũng lắc đầu, lo lắng cho Vũ Thạch.
“Các ngươi nhìn đội quân quỷ dị đi, bọn chúng dừng lại rồi kìa, hơn nữa có rất nhiều quỷ dị bị thương. Có lẽ bọn chúng đã trải qua một trận đại chiến.” Ngũ trưởng lão nói.
“Có thể, chẳng lẽ trong nước Táng Nguyệt chúng ta vẫn còn có Kim Đan kỳ du đãng sao?”
“Ta không biết.”
Mọi người nghi hoặc khó hiểu, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Có người nghĩ tới người đội đấu lạp, bởi vì thường xuyên nghe thấy hành động cứu người vĩ đại của người đội đấu lạp. Nhưng căn cứ vào lời đồn, người đội đấu lạp không phải cấp Kim Đan, chắc hẳn không thể tạo ra nhiều thương vong như vậy.
Điều này khiến người của Táng Nguyệt Tông hết sức nghi hoặc, không nghĩ ra tình huống thế nào, càng không nghĩ ra vì sao đội quân quỷ dị lại dừng lại.
Trong sự nghi vấn nan giải, bọn họ chỉ có thể võ trang đầy đủ và chờ đợi, chuẩn bị giao chiến với đội quân quỷ dị bất kỳ lúc nào.
Trong trận doanh của đội quân quỷ dị.
Quỷ dị trâu và quỷ dị heo ngồi trong bóng tối, nhìn quân đoàn quỷ dị dần dần tập trung bằng biểu cảm khó coi. Bọn chúng đều có cảm giác nghẹn ứ khó chịu.
Bởi vì, trên đường di chuyển bọn chúng gặp phải quá nhiều tập kích, giẫm phải vô số cạm bẫy và cả người đội đấu lạp khiến da đầu tê dại kia nữa.
“Đám người đội đấu lạp chết tiệt. Từ khi xuất phát, chúng ta đã bị ngăn trở bằng đủ mọi cách, không để chúng ta làm tổn thương bất cứ ai.”
“Khó khăn lắm chúng ta mới bao vây được một đám thường dân đang rút lui, nhưng không ngờ đám người đội đấu lạp lại hành động như bị điên.”
“Cả đám điên cuồng chiến đấu với chúng ta, các loại hiến tế trận pháp ngưng tụ và muôn kiểu tự bạo khiến chúng ta thương vong nặng nề.”
Quỷ dị heo tức run người. Nó cảm thấy lũ người đội đấu lạp đều có bệnh, vậy mà lại hy sinh tính mạng bảo vệ loài người.
“Đúng vậy, nhất là người đội đấu lạp cuối cùng, tưởng sắp chết rồi thì đột nhiên lại trở nên mạnh hơn, vung tay triệu hồi sấm sét dày đặc.”
“Sấm sét thật đáng sợ, đánh chết rất nhiều thuộc hạ của ta. Ngưu Đầu Quân tinh nhuệ nhất của ta chết một đống, tức chết ta.” Quỷ dị trâu nghiến răng nghiến lợi hét lên.