Băng Huyên Nhi lắc đầu, thái độ kiên quyết đi thẳng đến phía sau Lý Hiên, đeo mặt dây chuyền bằng bạch ngọc lên cho Lý Hiên, lúc này mới thở nhẹ một hơi.
“Đúng rồi, A Ngốc về chưa?” Lý Hiên hỏi.
Hiện tại nguy hiểm sắp giáng lâm, hắn đã gửi tin tức cho rất nhiều đệ tử, bảo bọn họ bảo vệ tốt bản thân.
Cũng gửi tin cho A Ngốc bảo hắn quay về, tránh hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Quay về rồi, đã đi thăm Thu Nhi rồi. Có điều Thu Nhi có quan hệ rất thân với một nữ đệ tử, rất ít khi tiếp xúc với A Ngốc.” Giọng nói lạnh băng Băng Huyên Nhi vang lên.
“Ừ, ta biết rồi, gọi A Ngốc đến đây.”
“Vâng, Hiên thiếu gia.” Băng Huyên Nhi gật đầu, rời đi cùng làn gió thơm.
Không lâu sau, A Ngốc hấp tấp chạy đến, cung kính hành lễ nói: “Sư tôn, người tìm ta.”
“Gần đây thực lực của ngươi tăng lên rất tốt, chăm chỉ nỗ lực.” Lý Hiên nở nụ cười tán thưởng.
“Vâng, vâng, may mà có sự trợ giúp của sư tôn ngài. Lần này ra ngoài ta gặp phải một nguy hiểm, là linh phù của ngài đã cứu mạng ta, nếu không ta không thể quay về được nữa.”
Nhớ đến nguy hiểm phải đối mặt lần này, A Ngốc nghĩ đến mà vẫn còn sợ, may mà có linh phù sư tôn cho.
“Chỗ ta có chút linh phù tốt hơn, có cả đan dược và trận bàn, cầm lấy đi, bảo vệ bản thân cho tốt, ta không mong ngươi gặp phải bất cứ nguy hiểm nào.”
Lý Hiên vỗ nhẹ bả vai của A Ngốc. dặn dò cẩn thận.
“Vâng, sư tôn, cảm ơn sư tôn.”
Trong lòng A Ngốc cảm động. Từ sau khi Thu Nhi có nữ hài tử kia thì rất ít khi liên hệ với hắn.
Giờ đây, trên thế giới này, người sẵn lòng quan tâm và chăm sóc cho mình chỉ còn lại mỗi một người là sư tôn.
Vì thế, hắn cảm kích sư tôn từ tận đáy lòng, coi sư tôn là người quan trọng nhất trên trần đời.
“A Ngốc, gần đây đừng rời khỏi tông môn, bên ngoài không an toàn, ở tông môn sẽ tốt hơn rất nhiều.” Lý Hiên suy nghĩ một chút, rồi lại dặn dò lần nữa.
“Vâng, sư tôn.”
A Ngốc gần đây cũng nghe tin đồn về chuyện quỷ dị tấn công, nghe thấy những lời quan tâm của sư tôn, hắn càng ngày càng rung động.
“Chăm chỉ nỗ lực, phải học cách khống chế cảm xúc của bản thân, dù có chuyện động trời lớn đến đâu xảy ra thì cũng có người gánh vác cho ngươi, đừng để tà ma làm ảnh hưởng……”
Lý Hiên vỗ lên bả vai của A Ngốc, lại dặn dò thêm vài câu thấm thía, rồi mới để hắn rời đi.
Cho đến lúc chỉ còn một mình hắn dưới tầng hầm Lý Hiên mới bắt đầu thăm dò tình hình thành Hắc Mã và Táng Nguyệt tông.
Hắn phát hiện tình hình của Táng Nguyệt tông không mấy lạc quan, đại quân quỷ dị đã chính thức xâm nhập vào Táng Nguyệt tông, chúng điên cuồng tấn công với số lượng quỷ dị đông đảo.
“Thành Hắc Mã còn có thể đợi thêm, cứu táng Nguyệt tông trước, không thể để bất cứ nơi nào xảy ra chuyện được.”
Linh hồn của Lý Hiên lại một lần nữa biến mất không thấy, bắt đầu buông xuống Huyết Phân Thân số hiệu 50.
Bên ngoài.
Sau khi A Ngốc rời khỏi tiểu viện, giọng nói của Thôn Thiên Ma đột nhiên vang lên, âm u nói.
“Sư tôn ngươi bị thương rồi.”
“Sư tôn bị thương sao?”
A Ngốc sững sờ, nhớ đến hình ảnh sư tôn nhắm mắt, hắn vội vã nói: “Là mắt phải sao?”
“Đúng, hơn nữa còn là vết thương rất bá đạo, loại thương thế này gần như không có cách nào chữa khỏi, thiên tài địa bảo có thể chữa khỏi vết thương này, e là…”
“E là chỉ có đóa hoa trân quý nhất bên trong Ma Vực mới có thể chữa khỏi, nếu không con mắt hắn sẽ vĩnh viễn không thể chữa trị được.”
Thôn Thiên Ma nói một cách nghiêm túc, trong giọng nói có chút nghi vấn.
“Ngươi chắc chắn chứ? Sư tôn rất ít khi ra ngoài, gần đây ngài cũng không hề ra ngoài, trong lần gặp trước sư tôn vẫn rất khỏe mạnh mà, có phải ngươi lại đang lừa ta hay không?” A Ngốc chất vấn.
“Không hề, sư tôn ngươi đích thực là bị thương con mắt bên phải, kỳ quái, kẻ nào đã gây nên vết thương nghiêm trọng như vậy? Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy loại vết thương như thế.”
Thôn Thiên Ma nghĩ mãi không thông, nó chìm trong suy tư. Còn A Ngốc, hắn bán tín bán nghi, không biết có nên tin Thôn Thiên Ma hay không.
A Ngốc muốn hỏi sư tôn, nhưng thấy trận pháp đã mở ra, hắn biết sư tôn lại bế quan rồi.
Cuối cùng hắn dự định một thời gian nữa sẽ đến hỏi lại, xác định rõ ràng xem rốt cuộc sư tôn có bị thương hay không
Ở một nơi khác.
Táng Nguyệt tông.
Lúc này, Táng Nguyệt tông đang đánh một trận lớn với đội quân quỷ dị. Dưới sự bảo vệ của trận pháp, Táng Nguyệt Tông chiến đấu sống còn với kẻ địch vô cùng vô tận.
Trận pháp của Táng Nguyệt tông đã được cải thiện, uy lực mạnh mẽ vô cùng, mạnh mẽ chống chọi lại đại quân quỷ dị đông như thủy triều.
Lúc này.
Huyết Phân Thân số hiệu 50 đã đến, đang chủ trì trận pháp, tấn công kẻ địch.
Nhưng biểu hiện của hắn lại là rất tầm thường, hoàn toàn không ngoạn mục giống như trước kia.
Thú thủ hộ của Táng Nguyệt tông cũng đã xuất hiện. Nó là Sư Giáp Thú Kim Đan đỉnh phong, có một chút huyết mạch Kỳ Lân.
Sau khi xuất hiện, nó trước hết nhìn Võ Thạch bằng ánh mắt nghi vấn, cũng không thân thiết giống như lần trước, mà là lao ra khỏi trận pháp, đánh một trận sống mái mới đám quỷ dị.
Mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ lơ lửng trên không trung, ngăn cản quái vật bay chi chít trên bầu trời, và cả quỷ dị trâu và quỷ dị heo.