Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 493 - Chương 493. Cảnh Tượng Cả Đời Khó Quên

Chương 493. Cảnh tượng cả đời khó quên Chương 493. Cảnh tượng cả đời khó quên

Sở Vãn Thu chỉ tay về phía thành Bạch Vân, ở nơi đó, đại quân Nhân tộc trùng trùng điệp điệp đang lũ lượt kéo đến, ai nấy đều sát khí ngút trời xông tới Kim Thiền Cốc.

Trong đám người này bao gồm cả Thiên Mệnh Chi Tử. Tiểu Muội, Tống Tiểu Mỹ, Tiêu Kiếm, Nam Hy, ngay cả Triệu Thiên nhỏ yếu cũng đến, bọn họ đều là đệ tử của Lý Hiên.

Ngoài bọn họ ra, còn có Táng Nguyệt Tông, Phong Vân Tông, Chiến Linh Tông, Tam Kiếm Tống, Thanh Liên Tông, Băng gia, Tiêu gia...

Thành viên của đại tông môn rồi tiểu tông môn, bọn họ trùng trùng điệp điệp xông tới Kim Thiền Cốc.

Nhìn thấy nhiều người kéo đến như vậy, sắc mặt của rồng đen tối đi nhiều, nó gào lên trong ánh mắt ngập tràn sự điên cuồng vô tận.

"Vô dụng thôi, dù toàn bộ những người này có lao đến cũng vô dụng, ngươi thật sự cho rằng bọn ta không ẩn giấu thủ đoạn sao? Lý Hiên, lấy ra bản lĩnh thật sự của ngươi.”

“Để ta xem thứ ngươi ẩn giấu sâu nhất là thứ gì, nếu không cho dù bọn họ có tới cứu ngươi, ngươi cũng chắc chắn phải chết."

Rồng đen gào thét, mười mấy vòng xoáy màu đen khổng lồ ngưng tụ phía sau lưng nó, theo sau sự xuất hiện của vòng xoáy này.

Từng con quỷ dị rồng đen cỡ nhỏ chui ra, gào rống lao về phía Lý Hiên.

"Táng Nguyệt!"

Mặt trăng rằm khổng lồ chiếu rọi trên bầu trời, cùng với sự chiếu sáng của vầng trăng đó.

Quỷ dị trong một khu vực lớn rơi vào trạng thái trì trệ, chúng bị mạt sát, bị giết chết trong sự bao phủ của trăng sáng khủng bố.

Đông đảo rồng đen nhỏ vừa xông tới lúc nãy trực tiếp biến mất, quỷ dị rồng đen tức đến mức sắc mặt càng ngày càng đen.

"Ngươi còn chờ gì nữa, ra tay đi!"

Cạch cạch, cạch cạch!

Vô số nhành cây chui lên từ lòng đất, chỉ trong phút chốc đã diễn sinh đến cao hơn vạn thước, hình thành một thụ nhân khổng lồ với cái đầu dữ tợn khủng bố.

Thụ nhân này vươn dài nhành cây nhọn hoắt.

Không gian cũng theo đó mà dao động, hình thành khe hở không gian.

Rất nhanh.

Đông đảo tiểu thụ nhân xông ra từ trong khe hở không gian, ngay lập tức đánh về phía Lý Hiên.

Đám quỷ dị còn lại cũng theo đó mà tiến hành triệu hồi, gọi về đại quân quỷ dị cuồn cuộn.

Không rõ đã biến mất từ lúc nào, khi lần nữa xuất hiện, quỷ dị rắn đã xẹt qua khoảng không như thể tia sét, bắn thẳng về phía ấn đường của Lý Hiên.

Gào!

Một con vật khổng lồ ẩn chứa huyết mạch Kỳ Lân xuất hiện, cuồng bạo xông đến, một móng vuốt đánh bay quỷ dị rắn.

Con quái vật khổng lồ này là Sư Giáp Thủ Hộ Thú của Táng Nguyệt Tông, cũng là thần thủ hộ vô cùng thân cận với Lý Hiên.

"Gào!"

Sư Giáp Thú khẽ cọ cánh tay của Lý Hiên, gầm thét đánh về phía quỷ dị rắn.

Từng tu sĩ Kim Đan kỳ xuất hiện, sư lấn lướt của sức mạnh Kim Đan cũng kéo đến.

Sau khi những người này xuất hiện, nhìn Lý Hiên chồng chất vết thương, nhìn thi thể quỷ dị đầy đất, nhìn không gian vẫn đang khép lại, bọn họ cực kỳ xúc động.

Bởi vì hết thảy những thứ này đều biểu thị rằng Lý Hiên đang ngăn cản quỷ dị, ngăn cản đại quân quỷ dị đông nghẹt như biển.

Kẻ địch nhiều như vậy, con giáp quỷ dị đáng sợ như vậy, cho dù mười Kim Đan kỳ hợp sức cũng không dám đối phó nhiều kẻ địch như vậy.

Nhưng hiện tại.

Lý Hiên một mình ngăn cản hết thảy, một mình bảo vệ Nam Vực, sao có thể không khiến người khác xúc động.

Trong số những tu sĩ Kim Đan kỳ này, lão thái thái mập của Tam Kiếm Tông là người chấn động nhất, bởi vì nàng từng thấy chân dung của Lý Hiên, đó là do hậu bối Đường Khả Nhi của nàng lén lút vẽ.

Đối với người mà Đường Khả Nhi vẫn luôn nhớ mãi không quên, lão thái thái mập đương nhiên từng âm thầm điều tra, ấn tượng đối với Lý Hiên rất sâu sắc.

Sau này Lý Hiên nhiều lần không nhận lời chiêu mộ, không đi chiến đấu với quỷ dị, khiến ấn tượng của lão thái thái mập về Lý Hiên rất kém, cho rằng hắn không có trách nhiệm, ngay cả nữ nhân cũng không bằng.

Nhưng mà hiện tại.

Nhìn thương tích của Lý Hiên, cảm nhận khí tức Lý Hiên tỏa ra, còn có thi thể quỷ dị bị giết khắp mọi nơi, lão thái thái mập cuối cùng hiểu ra, mình trước đây vô tri biết bao.

Người thật sự đang lặng lẽ bảo vệ Nam Vực hoàn toàn không phải các đại môn phái bọn họ, mà là Lý Hiên, là nam nhân bị nàng cho là kẻ không có trách nhiệm, không bằng nữ nhân.

Trong tâm trạng nặng nề, lão thái thái mập rất muốn nói lời xin lỗi, đáng tiếc bây giờ không phải lúc, nàng chỉ đành huy động pháp kiếm tấn công quỷ dị.

Phía sau, trong đại quân của Nhân tộc.

Tu sĩ của Thanh Liên Tông đang bay đến.

Bọn họ còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, không biết kẻ địch là ai, càng không biết kẻ địch phải đối mặt lần này đáng sợ đến nhường nào.

Bọn họ chỉ phi hành trong sự lo lắng, bay đi dưới sự dẫn đầu của cấp tầng Thanh Liên Tông.

"Đại sư huynh, ngươi không nên tiếp tục xuất chiến, ngươi đã mất đi một cánh tay rồi." Có một đệ tử bụng bự nói.

"Không sao, lần chiêu mộ này rõ ràng là đặc biệt, e rằng kẻ địch vô cùng mạnh mẽ, ta cần phải tận lực bảo vệ Nhân tộc, bảo vệ mọi người." Nhạc Tử Quân không để tâm nói.

"Đại sư huynh, ngươi thật sự là quá tốt, ta cảm thấy không ai trong tông môn có thể sánh bằng ngươi, bọn họ đều nói Lý Hiên tốt nhất, nhưng mỗi lần quỷ dị xâm lược, đều không nhìn thấy bóng dáng Lý Hiên đâu.”

“Trước đó là vậy, bây giờ cũng thế, lần nào cũng không biết hắn đi đâu, ta thấy hắn thua xa ngươi." Đệ tử bụng bự nói.

Bình Luận (0)
Comment